Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Lỗi tại ai?!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cha nuôi..."

...

Từ lúc ông ta đến và đưa byluyi đi khỏi trại trẻ mồ côi....đến nay đã mười năm...khoảng thời gian ấy gặp ông ta đếm được số lần...rất ít ỏi...vào cái ngày mà ông ta đưa Byulyi đến thái lần đầu tiên...ông ta bỏ mặc đứa trẻ đó ở đó...lúc đó một đứa trẻ đã thấy gì...thấy họ giết người...thấy người bị giết hay trước mắt...tuổi thơ Byulyi bị hủy hoại...bị ám ảnh...cớ vì sao ông ta lại phải chọn Byulyi...à là chọn Moonbyul để mang đi...và tạo cô thành một con người như ngày hôm nay...

Byulyi nhìn ông ta bước vào...một con người lạnh lùng...ông ta trong kí ức của Byulyi chưa từng nở nụ cười...

-Vết thương của con đã đỡ hơn chưa?

-Ông muốn nói gì cứ việc, đừng vòng vo.

...Ông ta với tay lấy bức ảnh của người đàn ông đó...bức ảnh mà Byulyi vẫn luôn nhìn mà không biết đó là ai...cũng chưa một lần hỏi...ông ta nhìn nó một hồi lâu...và nói...

-Đây là cha con!

...Ông ấy là người đã cứu ta thoát khỏi bọn thổ phỉ trong rừng khi ta lạc ở đây...trước khi chết ông ấy nói rằng mình có một đứa con trai ở Hàn Quốc...và chỉ cho ta nơi cần đến...nhưng trong khoảng thời gian hơn mười năm trời ta mới có thể tìm ra con lúc đó...

Lúc đưa con đi, lúc tìm thấy con và đưa con đi, ta vẫn nghĩ con là con trai...cha con là một quân nhân...lúc đó ông ấy đang hoàn thành nhiệm vụ và bắt gặp ta đang trốn chạy...không cần biết ta là kẻ xấu hay người tốt...ông ấy vẫn cứu...không may ông ấy bị trúng đạn và đã chết sau đó...vật ta giữ lại của ông ấy chỉ có tấm hình không nguyên vẹn này...

-Nói dối...tôi cũng chỉ là đứa con bị bỏ rơi mà thôi...

Đúng...con bị người mẹ bỏ rơi..không phải cha con...ông ấy là một người tốt...mẹ của con..bà ta đã đưa tin rằng con là con trai cho ông ấy nơi chiến trận...vì vậy ta mới nhầm tưởng sơ đó lừa ta...nhưng rốt cuộc con đúng là con của ông ấy...ngày Meng đem tin tức về cũng là lúc ta nhận được tin tức con là con ruột ông ấy...xin lỗi vì không nói cho con ngay lúc đó...tuy ta rất giận chuyện con phản bội ta...nhưng đó không phải là lý do ta không quan tâm con...ba năm con bỏ trốn...không phải vì không muốn đưa con về mà là ta cho con thời gian để suy nghĩ về hành động của mình...con có thể bỏ gia đình mà con gắn bó ngần ấy năm để ra đi như vậy đấy Moonbyul...

-Gia đình...ông nói chúng ta là gia đình...nếu tôi không nghe nhầm thì ông mới nói cha tôi là người đã cứu ông mà chết...ông ấy không nên làm vậy...

\bốp.../-Moonbyul...con dám...-ông ta vung một cái tát trời giáng vào mặt Byulyi...khiến Byulyi ngồi không vững...cảm nhận thấy có máu ở khóe miệng tanh dần...

-Không đúng sao...cha tôi đã cứu phải một tên không đáng cứu...khi hắn lấy cái mạng được cho thêm đó đi buôn bán vũ khí...đi giết người...đáng lẽ ra ông ấy không nên làm vậy...một sai lầm...và tôi sẽ sữa chữa sai lầm đó...-Byulyi vụt chuyển người cầm lấy khung ảnh và đập vỡ chúng kề vào cổ của ông ta...

-Ông chủ...-tất cả bọn thuộc hạ nhanh chóng đưa nòng súng về phía Byulyi...nếu bắn thì Byulyi sẽ tan tành vì trúng đạn mất....

-Hạ súng xuống...-ông ta ra lệnh cho họ.

-Ta sẽ đưa con đến viếng mộ ông ấy...còn chuyện giết ta, ta không muốn con là người phải làm việc đó Moonbyul, đây không phải là cách mà ta báo đáp ơn cứu mạng...hãy suy nghĩ đi...con sẽ được tự do...

Byulyi từ từ buông lỏng cánh tay với miếng kính vỡ của khung ảnh...dần rời khỏi chiếc cổ của ông ta...Byulyi cuối xuống nhặt tấm ảnh và giữ chặt nó trong tay...

...

Nơi đây là một ngôi đền ở Thái...xung quanh là đồi núi tiếng gió thổi ngang qua tai nghe xào xạc...Byulyi đang đứng đối diện một ngôi mộ...trên một đỉnh đồi...đặt xuống một bó hoa cúc trắng...Byulyi đứng đó...

"Tôi sẽ thực hiện mong muốn của người!

Người lập mộ : Lee Kyung Hoon"

-Con có thể rời đi kể từ ngày mai...cứ coi đây là lần gặp mặt cuối vậy...Byulyi!"

-Hãy dừng lại...trước khi quá muộn...

-Con biết đấy...khi con người ta chết một lần...thì có lẽ lần sau không còn cảm thấy đáng sợ nữa...mạng của ta đáng lẽ ra thuộc về ông ấy...nếu có chết lần nữa ta nghĩ mình đã trả ơn được rồi...

-Tại sao tôi phải là người biết ông...

-Là định mệnh! Ta cũng không nghĩ mình biết đến con, tại sao không phải là người khác...tại sao chúng ta...ta, cha con và con phải gặp nhau...nếu còn gặp lại nhau có nghĩa chúng ta vẫn còn có duyên...con có thể đi...tạm biệt!- Nói xong ông ta quay mặt đi...vẫy tay lên cao và chào tạm biệt Byulyi không cần nhìn lại...

Là định mệnh...thưa cha!...Đúng rồi là nó...lý do vì sao con không thể rời xa người con gái ấy...đã đến lúc quay về...về bên người con gái con yêu...

Seoul một tháng sau....

-Kim Yongsun...! Em mang tài liệu này đến nộp cho phòng kiểm tra trước khi về hộ cô với nhé...!

-Vâng thưa cô...

Hôm nay là cuối kỳ...Yongsun vừa hoàn thành xong tất cả các bài kiểm tra...đến kì nghỉ hè rồi...hôm nay trời nắng rất đẹp...mặc chiếc áo sơ mi trắng và chiếc quần jean rách gối, không biết từ bao giờ lại thay đổi phong cách rồi...thật sự trông rất giống...rất giống Byulyi. Yongsun có lẻ nhớ một người quá nên mới làm như vậy...Cứ muốn có sự hiện diện của người ấy bên mình dù đi đến đâu...

Yongsun bước đến trung tâm ngã tư đường...cô đang đứng đợi ở nơi đèn tín hiệu giao thông...đang là đèn đỏ...đèn đỏ ở ngã tư rất lâu...Yongsun đứng thẳng người...đá đá mũi giày xuống nền đường...

"Phía cảnh sát vừa thông bào tin tức về một tên trùm bảo kê khu vực Kang Nam...hắn hiện đang bị truy nã...vừa qua đã có một cuộc điều tra ngay tại địa bàn của hắn...thu giữ các tài liệu về cho vay nặng lãi và mua bán nhà đất bất hợp pháp...đây là bản tin khẩn của đài truyền hình trung ương..."

"Tiếp theo là tin tức về đảng viên Kim Hoon...hiện tại ông Kim Hoon bị nghi ngờ có mối quan hệ ngầm với giới chính trị ngoài nước...sau khi thực hiện kiểm tra nơi ở của ông Kim Hoon...cảnh sát mật đã tìm ra một số thông tin ông kim có liên quan đến các việc trên...hiện đang tiến hành bắt giữ và điều tra..."

Yongsun ngơ ngác nhìn lên bảng tin điện tử ở trung tâm đường...đúng là cuộc sống có nhiều chuyện xảy ra thật...mọi chuyện đều có thể xảy ra...sao chuyện cô trông chờ vẫn không có thông tin gì... "Byulyi à...là em..."-Yongsun ngước nhìn về phía đối diện...đèn xanh bắt đầu mở...bên kia đường là một bóng dáng quen thuộc... Byulyi đang đứng đó...vẫn dáng vẻ ấy...chiếc áo sơ mi xanh cùng chiếc quần jean trắng...mài tóc dài của Byulyi đang lay nhẹ trong làn gió...Yongsun chợt nhận ra người đó đã quay về...đèn xanh thôi thúc dòng người chen chúc nhau đi tới...nhưng Yongsun và Byulyi vẫn đứng ở hai đầu con đường và nhìn nhau...cái nhìn duy nhất...chỉ nhìn nhau như vậy...Yongsun đột nhiên chảy dòng lệ ở khóe mắt, cô nhớ em quá nhiều...nhanh chóng gạt đi chúng vì sợ nhòe đi tầm nhìn sẽ không thấy Byulyi nữa...

"Để chị chờ lâu rồi..." Byulyi nhanh chóng bước qua con đường...Yongsun cũng đưa đôi chân hướng về phía trước...

\két.........rầm/

Chuyện gì vậy...Byulyi đang nhìn thấy Yongsun nằm trong vũng máu...chiếc xe đó đâm sầm vào cô ...Byulyi hốt hoảng nhìn Yongsun...thoáng nhìn lên chiếc xe gây tai nạn...cô nhận ra là tên Lee Yeok..chính hắn...

...

"...Cảnh sát đang tiến hành truy nã hắn vì hành vi cho vay nặng lãi...."

Hắn đang ngồi trong chiếc xe đỗ phía đối diện con đường Yongsun đứng... "Đúng...tao mất tất cả thì đứa làm ra nó cũng phải có cái kết như vậy...từng đứa..từng đứa một....", nói xong hắn kéo tay ga phóng mạnh về phía trước...

...

"Chị tỉnh lại đi...Yongsun...Yongsun...nghe thấy em nói không?! Em đây...tỉnh lại...tỉnh lại đi..."

Yongsun biết đó là Byulyi...là Byulyi đang ở cạnh cô...là thật rồi...

"Chị đau lắm Byulyi...!"

"Đừng ngủ...em là Byulyi đây...là Moonbyul đây...Moonbyul chị tìm kiếm đây...đừng nhắm mắt...nhìn em này..."

Byulyi chưa bao giờ thấy ân hận như lúc này...xin hãy lấy mạng cô thay cho Yongsun...hối hận quá khi bây giờ mới có thể nói mình là Moonbyul...là người cần Yongsun nhất...

"Moonbyul..."

Yongsun ngất hẳn đi sau khi nghe cái tên ấy...điều này khiến Byulyi lo lắng đến nhường nào...cảm thấy đất bầu trời như sụp đổ...nơi đây quả thật không an toàn...thật đáng sợ với Yongsun...đáng lẽ nên quay về sớm hơn...đáng lẽ phải là người nhận cú đâm này thay Yongsun...là lỗi tại Byulyi... "Là lỗi tại em!"

...

\hú...hú...hú.../Tiếng còi xe cấp cứu lấn át tất cả mọi âm thanh....


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top