Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Anh em tốt của tôi cùng giáo viên tiếng Anh của tôi ở bên nhau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: 酒小姐👼
https://jiuxiaojie82221.lofter.com/post/315ee5ff_2b4019c44

***

Tôi tên là Tửu Tiểu Tiểu, tôi có một tên bạn thân là Châu Kha Vũ, cha mẹ của chúng tôi cũng là bạn tốt, tôi và Châu Kha Vũ chơi thân từ nhỏ đến lớn, cậu ta có bí mật gì tôi đều biết hết.
Châu Kha Vũ thích con trai.
Chuyện này được phát hiện hồi cao trung.
Giáo viên tiếng Anh của tôi tên là Cao Khanh Trần, thầy ấy dạy môn tiếng Anh của lớp tôi, thầy là giáo viên mới tới trường, lại còn nghe nói tốt nghiệp trường danh tiếng, bằng cấp rất cao, hiệu trưởng trực tiếp bổ nhiệm thầy ấy làm giáo viên tiếng Anh khối 11, thành tích tiếng Anh cả năm lớp tôi xếp đầu từ dưới lên, hiệu trưởng đề ra mục tiêu nâng cao trình độ tiếng Anh lớp tôi, dựa vào sự tự tiên của thầy Cao, xếp thầy ấy đến dạy lớp tôi.
Quả nhiên có khác biệt, hứng thú với môn tiếng Anh của bạn học lớp tôi có sự tiến bộ lớn, hận không thể mỗi ngày đều học tiếng Anh, thầy Cao bảo làm gì cũng làm cái đó.
Tôi nghĩ sao ấy hả? Không phải là vì ngoại hình thầy Cao rất. . . . . .rất. . . . . . quá mức đẹp sao?
Thầy Cao không giống vẻ ngoài của nam nhi bình thường, không có mạnh mẽ góc cạnh, sống mũi cao, đầu mũi tròn nhỏ, mắt hai mí, mắt to, lông mi dài, khuôn môi nhỏ nhắn, cười rộ lên vô cùng đẹp.
Tôi cũng thích thầy Cao, không phải loại yêu thích trong lòng, là học trò bình thường yêu quý giáo viên thôi.
Độ nổi tiếng của thầy Cao vượt xa tưởng tượng của tôi, mỗi lần tan học, trước bàn làm việc của thầy Cao trong văn phòng luôn bị học sinh vây kín đến con kiến chui không lọt, nơi này không chỉ có bạn học cùng lớp tôi, thậm chí nhiều hơn là gương mặt từ lớp khác.
Chờ một chút, tôi hình như thấy Châu Kha Vũ , cậu ta to cao đứng trong đó, tôi nói cậu ta 1m9 , cậu ta toàn phủ nhận, nói là không có. ('meiyou' gần như là câu cửa miệng của Châu Đan :)))
Tôi chen đến phía sau Châu Kha Vũ, vỗ vỗ lưng cậu ta, cậu ta quay đầu lại. Tôi hỏi vì sao cậu lại tới đây, cậu ta muốn hỏi đề, tôi hỏi vì sao cậu không đi tìm thầy tiếng Anh lớp mình, cậu ta chỉ cười mà không nói.
Trực giác mách bảo cho tôi rằng Châu Kha Vũ không có ý tốt.
Mỗi ngày tiếp đó lúc nhàn rỗi tôi đều có thể thấy Châu Kha Vũ đi theo bên cạnh Cao Khanh Trần.
Tôi từng hỏi Châu Kha Vũ, rằng chẳng lẽ một ngày cậu không có học môn khác sao?
Châu Kha Vũ nói có học, cậu ta nói mình gặp câu hỏi gì đều có thể hỏi thầy Cao, thầy Cao không chỉ biết tiếng Anh, còn cả các môn khác nữa.
Tôi nói kia dù sao thuật nghiệp chỉ có chuyên về một môn, nếu thầy Cao không biết thì bây giờ làm sao.
Châu Kha Vũ nói sẽ không có chuyện đó với thầy Cao, cậu có thể nói cho thầy Cao, thầy Cao là người rất tốt để học hỏi.
Tôi không hiểu Châu Kha Vũ nghĩ thế nào nữa, tôi chỉ cảm thấy thầy Cao thật vất vả, gặp phải một tên hỗn tiểu tử như vậy. ('hỗn' ở đây ý là chỉ biết nghĩ tới mình)
Có một hôm tôi đi nhờ thầy Cao giải đáp, thật may, người lúc này rất ít, tôi chờ qua câu hỏi của các bạn học, rất nhanh chóng đã xong, văn phòng chỉ còn lại hai người tôi và thầy Cao.
Sau khi thầy Cao giải đáp vấn đề của tôi, nhìn thấy tôi mang vẻ mặt muốn nói lại thôi, cười hỏi tôi còn muốn hỏi gì nữa.
Tôi hỏi thầy Cao, thầy có biết Châu Kha Vũ không?
Thầy Cao cười nói mình biết.
Tôi hỏi thầy Cao, thầy không thấy là cậu ta phiền sao?
Thầy Cao nói, à không, bạn học Kha Vũ học rất tốt, nhờ có bạn học Kha Vũ, mình cũng học được rất nhiều kiến thức mới.
Tôi muốn nói với thầy Cao rằng Châu Kha Vũ thích thầy, thầy không nhìn ra sao? Nhưng tôi nói không ra, người ta cũng chưa nói, tôi can thiệp làm gì.
Cho đến học kỳ đầu tiên của lớp 12 kết thúc, thời điểm được nghỉ đông, tôi đi ra ngoài giúp mẹ mua hoa quả, tôi nhìn thấy Châu Kha Vũ cùng thầy Cao cười cười nói nói đi dạo trên đường, Châu Kha Vũ đi cách thầy Cao rất gần, hận không thể dính sát, nhưng tôi phát hiện thầy Cao cũng không giống như để ý tiếp xúc thân mật như vậy.
Bọn họ không phát hiện ra tôi, tôi cảm thấy được bọn họ không phát hiện ra mình, tôi lẽ theo dõi bọn họ rất lâu, cuối cùng tôi về nhà thìđã khuya, mẹ tôi nói tôi mua hoa quả lâu như vậy mới về nhà, có phải đi nước ngoài mua hoa quả nhập khẩu không? Tôi cảm thấy cũng không phải không được.
Tôi một đêm không ngủ , tôi muốn hỏi Châu Kha Vũ cả muốn hỏi thầy Cao, ta muốn biết quan hệ hiện tại của bọn họ là gì, tôi hóng chuyện thật, ở trường tôi có chuyện biết chuyện không, tình sử tôi đều đã ít nhiều nghe nói qua, tôi cảm thấy rất thú vị, ai nói con trai không thể hóng chuyện.
Qua vài ngày, Châu Kha Vũ hẹn tôi đấu vương giả, vì thế tôi tới nhà cậu ta, thời điểm đấu game, tôi và Châu Kha Vũ thường xuyên phát sinh mâu thuẫn, Châu Kha Vũ chiến tốt được chưa, tôi hôm nay đi theo cậu ta đã quỳ 3 hiệp liên tiếp , cậu ta nói là lỗi của tôi, đệch.
Đàn ông không đấu với chó.
Tôi hỏi Châu Kha Vũ, hỏi cậu về vấn đề với thầy Cao.
Châu Kha Vũ nói mình và thầy Cao trước mắt vẫn là bạn bè bình thường.
Tôi nhất thời kinh ngạc, tôi nói các người không phải đã cùng đi dạo phố rồi sao? Nói xong đột nhiên che miệng mình lại, xong rồi bại lộ rồi.
Châu Kha Vũ bất ngờ quay đầu lại, nhướn mày với tôi, đột ngột tiến tới gần, hỏi tôi còn thấy cái gì.
Tôi nói mình nhìn thấy cậu ta cùng thầy Cao khoảng cách rất gần, nói đúng ra là cậu ta dán tới thật sự rất gần, còn thấy cậu ta sờ tóc thầy Cao, thấy thầy Cao cười với cậu ta vô cùng vui vẻ.
Châu Kha Vũ nghe xong đột nhiên bật cười, sau đó đi tới sô pha ngồi dựa vào, nói tôi không thấy được cuối cùng.
Tôi hỏi cậu ta còn phát sinh cái gì nữa.
Châu Kha Vũ nghịch nghịch tóc mái chính mình nói, thổ lộ rồi.
Tôi lập tức tưởng như đánh rơi cằm, kinh vi thiên nhân.
( Kinh vi thiên nhân: ý chỉ là phi thường kinh ngạc khi nhìn thấy hoặc nghe thấy người nào đó, nghĩ đến chỉ có thần tiên mới có thể như thế. )
Tôi vội vàng hỏi cậu ta, vậy thầy Cao có đồng ý không?
Châu Kha Vũ lại cười nữa.
Tôi bảo cậu ta đừng cười nữa, đừng cố làm vẻ thần thần bí bí nữa, tốc độ nói ra, có phải đàn ông không vậy.
Châu Kha Vũ nói: "Thầy Cao nói tốt nghiệp rồi tính sau."
Những lời này tôi vẫn nhớ kỹ, chớp mắt đã tốt nghiệp lớp 12 rồi, chúng tôi đều thi đỗ vào được trường không tồi, đúng vậy tôi và Châu Kha Vũ thi vào một trường đại học.
Hoàn thành xong thủ tục nhập học, tôi trước tiên đi ăn dưa, bởi vì Châu Kha Vũ nói cho tôi hay cậu ta sau ngày làm thủ tục nhập học sẽ đi thổ lộ lần nữa.
Tôi dậy thật sớm, ăn dưa và vân vân để cho tôi có tinh thần thôi, tôi đi đến nhà Châu Kha Vũ, hỏi cậu ta có kế hoạch gì, cậu ta nói mình đã đặt một phòng chiếu phim tư nhân, bố trí đỉnh trần thành trời sao, còn biên tập một cái video nữa.
Tôi hỏi cậu ta là mình có thể vào xem không, cậu ta che che bản ghi tay nói không thể, chuyện này không thể thành chỗ cho cậu phá hoại, chỉ có thầy Cao đến thôi.
Tiếp sau đó tôi liền ngồi xổm bên ngoài rạp chiếu phim, ngồi chồm hơn một tiếng đồng hồ, trời đã tối rồi, Châu Kha Vũ ôm thầy Cao mặt mũi đỏ bừng từ trong rạp chiếu phim đi ra.
Châu Kha Vũ nhìn tôi chớp mi, tôi hiểu rồi, hảo tiểu tử, thành công rồi!
Tôi vội vàng tách ra Châu Kha Vũ khỏi thầy Cao, Châu Kha Vũ mang vẻ mặt 'cậu có bệnh à' nhìn tôi, tôi không thèm để ý tới.
Tôi lôi kéo thầy Cao đi đến bên cạnh, tôi nói với thầy Cao, nếu Châu Kha Vũ ức hiếp thầy, đối xử với thầy không tốt, thầy cứ tìm em, em giúp thầy cùng nhau xử chết cậu ta, tôi tận tình khuyên bảo mất đến nửa ngày, nói đến thầy Cao cười tới đỏ bừng mặt mũi, liên tục nói với tôi được rồi.
Châu Kha Vũ đi tới, lôi thầy Cao qua, nói với tôi đừng có cù cưa cù nhằng với bạn trai cậu ta.
Tôi thấy bộ dạng hiếm thấy kia của Châu Kha Vũ, tôi cuối cùng cũng cảm nhận được thầy Cao thật sự là bị tên hỗn tiểu tử Châu Kha Vũ chiếm tiện nghi.
Tiếp sau nữa, tôi liền thấy thông báo của Châu Kha Vũ và thầy Cao trong vòng bạn bè.
"Tôi đã tìm được ánh sáng duy nhất của mình rồi @ Cao Khanh Trần"
"Muốn làm ánh sáng của em @ Châu Kha Vũ "
Thật sự là buồn nôn chết tôi rồi, ewwwww
Rất nhiều bạn học cùng trung học đều cảm thấy được không thể tin nổi, Châu Kha Vũ thích con trai, thầy Cao cũng thích con trai, Châu Kha Vũ lại cùng thầy Cao ở bên nhau, một bên bao nhiêu cô gái đã tan nát cõi lòng, còn có rất nhiều người chúc phúc cùng ăn dưa.
Tôi cho rằng bọn họ sẽ đi hỏi người trong cuôck, kết quả hộp tin của tôi vậy mà lại bùng nổ, tất cả đều hỏi tôi "Làm sao Châu Kha Vũ và thầy Cao lại ở cùng một chỗ?" , "Làm thế nào Châu Kha Vũ theo đuổi được thầy Cao vậy?" , "Thầy Cao thật sự cùng Châu Kha Vũ ở bên nhau rồi sao?" . . . . . .
Thật nhiều chuyện khó hiểu, các bạn à, cụ thể cậu tới hỏi người trong cuộc không được sao? Tôi chỉ là những người đứng xem thôi, tôi rốt cuộc là đã tạo nghiệt gì vậy a!

------------ dòng phân cách ---------

Lời cuối
Có một lần Châu Kha Vũ và thầy Cao hẹn tôi đến nhà bọn họ uống rượu, tôi nghĩ cơ hội tốt a, tôi nhớ rượu vang nhà bọn họ rất lâu rồi, hôm nay nói cái gì cũng phải uống cho thoải mái, nhân tiện tuồn một chai về nhà.
Sau khi ăn xong tất cả mọi người uống đến say khướt rồi, không đúng, dường như chỉ có tôi, nhìn thấy tôi nằm vật ra như cá chết, Châu Kha Vũ cười tôi tửu lượng kém, tôi không phục, miệng la ó phải cùng Châu Kha Vũ phân đua cao thấp.
Thầy Cao cười cười nâng tôi dậy, đem tôi đỡ tới phòng cho khách bên cạnh phòng ngủ của bọn họ, thầy Cao giúp tôi cởi giày, kéo đắp chăn, tắt đèn, đóng cửa phòng.
Tôi đây cảm thấy ngủ được thật sự rất không dễ dàng, tôi nói thật đó, tôi say rồi, nhưng dường như vẫn có chút ý thức, nửa đêm phòng cách vách không ngủ được làm trò âu yếm cái gì vậy, đệch.
Mẹ nó, lần sau không bao giờ ... đến đây nữa, sáng mai lúc rời đi tôi phải mang thêm mấy bình rượu vang!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top