Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Ba và con gái

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

https://kezhuanyehu.lofter.com/post/4cb7c646_2b4cb3278

Lưu ý: con gái gọi daddy và mommy

***

QKJ con gái - Châu Tiểu Nại:


Hello, xin chào mọi người na ~ con là Châu Tiểu Nại, daddy của con tên Châu Kha Vũ, mommy của con là Cao Khanh Trần, con là đứa trẻ của gia đình thông minh, gọi tắt là đứa trẻ thông minh.

Con năm nay 4 tuổi rưỡi, đang học ở nhà trẻ. Mỗi ngày đều là mommy đưa con đi học, rồi daddy đón con tan học. Daddy mỗi ngày đều ra cửa trước, sẽ cho còn và mommy mỗi người một hôn, nhưng con luôn cảm thấy daddy rất bất công, người có đôi khi sẽ đã quên hôn con, nhưng chưa bao giờ sẽ quên hôn mommy, nhưng con không thèm chấp nhặt với người đâu na ~

Bởi vì con là đứa trẻ thông minh, không cùng người xấu so đo.

Sự thông minh của con tới trình độ nào rồi na? Kể tỷ như khi con cùng daddy tan học về nhà, đi trên đường, thấy ông cụ bán hồ lô đường, con lập tức thấy liền thèm, mà mommy muốn con bảo vệ hàm răng, mỗi tuần chỉ cho phép con ăn hồ lô đường một lần, cơ hội này con hôm trước đã dùng hết rồi! Daddy nghe lời mommy nhất, nhưng con thật sự muốn ăn, làm sao bây giờ đây?

Nhưng chuyện này không làm khó được con —— con kéo daddy đi vào trong trung tâm mua sắm, khóc lê hoa đái vũ muốn mua một bộ váy, tuy rằng daddy của con rất dịu dàng, nhưng trước nay không nuông chiều con, người cau mày xoa đầu con, nói trong nhà đã có một bộ giống y hệt rồi.
(Lê hoa đái vũ [梨花带雨] : Giống như hoa lê dính hạt mưa. Vốn miêu tả dáng vẻ khi khóc của Dương quý phi. Sau này được dùng để miêu tả sự kiều diễm của người con gái.)

Hừ, con đương nhiên biết ở nhà mặt đã có một bộ giống hệt, cho nên con liền nhéo ngón tay daddy, nước mắt lưng tròng nói: "Vậy daddy cho Tiểu Nại mua một cây hồ lô đường được không?"

Ha, thuận lợi đắc thủ, con đang liếm hồ lô đường còn nghe thấy daddy nói —— không được nói cho mommy.

Con đương nhiên biết rồi, con chính là đứa trẻ thông minh.

Thế nhưng đứa trẻ thông minh cũng có phiền não —— phiền não của con chính là, sinh nhật daddy sắp tới, mà con không biết nên tặng quà gì cho người, gấp giấy thủ công hay vẽ tranh đều quá bình thường rồi, con cũng còn chưa tới tuổi có thể phát tiền tiêu vặt.

Con nghĩ tới nghĩ lui đều không thể ra được biện pháp tốt, lại không muốn hỏi mommy, đành phải đi tìm chú Lưu Vũ ở nhà bên. Con thích nhất chú Lưu Vũ, chú múa được, hát được, thậm chí còn biết rap, trước kia từng là nhóm trưởng của daddy và mommy, chắc chắn sẽ có cách hay na ~

Quả nhiên, chú Lưu Vũ ra chú ý với con, có thể để con làm tiết mục biểu diễn cho baba, ca hát nhảy múa gì đó. Nói rồi chú liền mở ra di động, cho con xem một đoạn video, con nhận ra người trong video là daddy, a, không đúng, là daddy thời trẻ, chú Lưu Vũ vừa xem vừa cười, cười đến chảy nước mắt, nói với con, hát cái này cho daddy nhất định người sẽ vui vẻ: "Đây là hồi ức thiếu niên của daddy con đó."
(Không phải là cái đoạn rap...đó chứ!)

Con tuy rằng cảm thấy có chút kỳ quái, daddy trong video cũng trông khá ngốc nghếch, nhưng chỉ cần daddy có thể vui vẻ thì được na ~

Chú Lưu Vũ dạy con suốt một buổi trưa, không chỉ có dạy con đoạn rap kia, còn dạy con một đoạn vũ đạo, nói cái này gọi là tay hoa, hai cái này phối hợp với nhau gọi là remix, con nghe không hiểu lắm, nhưng con tin tưởng chú Lưu Vũ, chú vẫn luôn là người rất lợi hại.

Vào ngày sinh nhật daddy, ngoài có daddy mommy, chín người chú còn lại trong nhóm bọn họ đều tới chúc sinh nhật daddy ! Con nhìn bọn họ đều đưa quà của mình cho daddy , âm thầm siết chặt nắm tay, cảm thấy quà  của bọn họ đều không thể bằng con —— đặc biệt là quần đùi hoa của bác Mika.
(Quần đùi có mùi tiền :))))

Chú Lưu Vũ chuẩn bị cho con cái đèn màu, con gật gật đầu, chạy tới nói với daddy : "Daddy, con mới học một bài hát, nhảy cho người xem na ~ chúc daddy sinh nhật vui vẻ."

Daddy quả nhiên rất hứng khởi, con nhìn mười một đôi mắt nhất trí động tác nhìn chằm chằm mình, trong lòng cũng có chút khẩn trương, nhưng vẫn khẽ cắn môi rồi mở miệng: "Bọn họ nói học tập mới là chuyện tôi giỏi nhất, chuyện quái gì ngoài cửa sổ đều không liên quan đến....."
(Haizz...🤦‍♀️)

Lúc con hát ra câu đầu tiên, chín người chú cùng mommy cũng đã bắt đầu đứng lên vỗ tay cho con, chú Lâm Mặc và chú Lưu Vũ còn cùng nhau hát với con, chú Paipai và chú Gia Nguyên cùng nhau nhảy theo con.

Con buông lo lắng, tiếp đó liền càng hát càng hăng say: "Những gông xiềng trói buộc tôi chính là thành tích thi cử, không có sở thích, không có tài năng, bản thân như người tàng hình..."

Bác Bá Viễn và bác Yaya cười thật sự rất ồn, mommy cũng cười ngã vào người daddy, thế nhưng daddy nhìn qua ngược lại có chút kỳ quái, mặt người đỏ lên, cả lỗ tai đều đỏ đến nhỏ máu, khi con hỏi người có thích hay không thì người cũng không nói gì, liền một lời khó nói hết nhìn con, cuối cùng mới bất đắc dĩ xoa đầu con, nói: "Daddy rất thích."

Nhưng con lại có chút không quá tin tưởng.

Cho nên ngày hôm sau, con liền chạy tới hỏi chú Lưu Vũ: "Vì sao nhóm các chú đều vui vẻ như vậy, mommy cũng vui vẻ như vậy, mà daddy nhìn lại không có vui vẻ như thế?" Chú Lưu Vũ không trả lời con, mà nói: "Tiểu Nại đã xem qua Sáng tạo doanh, sân khấu sơ tuyển của daddy con chưa?"

Con gật gật đầu, con sao có thể chưa xem chứ, sau đó liền nghe được chú Lưu Vũ giải thích từng câu: "Con xem na, daddy của con ở phỏng vấn đơn có nói, y là một người không giỏi bộc lộ cảm xúc bản thân, dù rất cao hứng ngược lại liền cười không nổi."

Con cảm thấy cũng có lý.

Xem ra daddy mỗi ngày đón con tan học, mỗi ngày kể chuyện cho con trước khi ngủ, là yêu con cùng mommy rất nhiều như vậy —— con quyết định muốn mỗi ngày hát cho người một lần!
(ulatroi 🤦‍♀️)

Nhưng sau khi chú Lưu Vũ thúc thúc đưa con về nhà, con lại cảm thấy sự tình có chút không đúng cho lắm.

Mommy lỗ tai hồng hồng, gương mặt cũng hồng hồng, trên cổ còn có rất nhiều vết hồng hồng, không thể nói được đó là cái gì, con chỉ vào cổ mommy, nhắc nhở người: "Mommy, người bị muỗi cắn rất nhiều vết kìa!"

Lỗ tai mommy càng đỏ, đem quần áo che chắn càng kĩ hơn, còn liếc qua trừng mắt nhìn daddy một cái, nói: "Con coi như không thấy đi na ~"

Con lập tức liền hiểu ra, mommy là người thích nhất cái đẹp, chắc chắn là không muốn ai thấy người bị muỗi cắn nhiều vết như vậy, daddy cũng thật sự thật chán ghét na, sao lại có thể để mommy bị muỗi bắt nạt.

Con đẩy daddy, nói người đi cửa hàng tiện lợi dưới lầu mua nhang muỗi, daddy không nhúc nhích, ngược lại thương lượng với con, nói daddy và mommy buổi tối có chuyện muốn nói, để con sang nhà bác Mika ngủ. Con không nghĩ nhiều liền đồng ý, con thích nhất là sờ trái kiwi của bác Mika, trước khi đi con còn nhắc nhở daddy: "Không được quên mua nhang muỗi a ~"

Vậy nhưng ngày hôm sau khi con về nhà, thấy trên cổ mommy còn có nhiều vết muỗi đốt hơn. Con thật phát cáu với daddy, sao lại có thể lại để muỗi bắt nạt mommy!

Daddy xin lỗi con, nói đêm nay nhất định sẽ chú ý.

Nhưng con không có tin người nữa, con buổi tối hôm nay muốn chính mình đi bắt muỗi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top