Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

catch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

https://huaman956.lofter.com/post/30a11132_1cbef621e

Châu Kha Vũ cảm thấy chính mình có thể đã rung động.
Là khi nào vậy? Có thế sớm đã có loại cảm giác này đi. Chính là vào lần đi quay Ma Sói đó.
Cậu lần đầu tiên trực tiếp tiếp xúc với anh.
Trước đó, cậu chỉ biết anh tên Cao Khanh Trần, là một trong hai học viên người Thái Lan ở Sáng Tạo Doanh , chỉ biết mọi người có thể gọi anh là Tiểu Cửu, chỉ biết quan hệ của anh với Doãn Hạo Vũ, Phó Tư Siêu rất tốt.
Cậu luôn nghe người khác nhắc đến Cao Khanh Trần. Bọn họ nói Cao Khanh Trần rất có cảm giác chữa lành, rất đáng yêu, chỉ thực sự tiếp xúc lên mới biết được anh là một người đáng yêu đến cỡ nào .
Trọng điểm của Châu Kha Vũ tới rồi.
Cậu nhìn Cao Khanh Trần đi tới phía mình, "Các cậu tìm được cái gì chưa ——" nhìn thấy cậu, khẩu âm Quảng Tây của Cao Khanh Trần đột nhiên im bặt. "[Em đang làm gì vậy?]" Cao Khanh Trần đi đến bên cạnh cậu hỏi.
(Trong dấu [ ] là tiếng anh)
"[Chỉ...sắp xếp]" trong lòng Châu Kha Vũ có điểm bối rối không hiểu được, cậu một bên sửa sang lại bao tay, một bên câu được câu không trả lời. Cậu có chút lo lắng Cao Khanh Trần rời đi, không biết nói sao, muốn nói chuyện với anh nhiều hơn chút nữa.
Chỉ là muốn biết anh có bao nhiêu đáng yêu mà thôi, Châu Kha Vũ thầm nghĩ.
"[Mọi thứ kiểu như...không rõ nữa.]" Châu Kha Vũ phụ họa theo: "[Đúng vậy.]" Tay vẫn đang không ngừng mà chỉnh lại bao tay.
Cậu cảm giác được tầm mắt Cao Khanh Trần dừng lại trên đống vật phẩm cậu tìm được. Trong một khoảnh khắc, cậu thậm chí muốn Cao Khanh Trần cùng cậu tranh giành đồ vật, cậu sẽ rất vui lòng đa tạ.
Chính là Cao Khanh Trần không có làm như vậy.
"[Anh sẽ không lấy gì của em đâu.]" Cao Khanh Trần nói rồi quay đi, "[Anh là một người bạn tốt đó~]"
"Thank you, Nine." Cảm thấy anh chậm rãi rời đi, Châu Kha Vũ mới dừng động tác chỉnh bao tay đang mang lại, từ từ ngẩng đầu lên. Nhìn thấy bóng lưng bước đi đung đưa của anh, cậu không nhịn được cười rộ lên. "Tiểu Cửu là người tốt." Cậu quay sang camera nói.
Trong lòng giống như có chỗ nào đó bị lay động.
Nine, thật sự đáng yêu tương xứng với lời đồn.

Cao Khanh Trần cảm thấy chính mình gần đây có điểm kỳ quái.
Về phần vì sao lại kỳ quái, trong lòng anh luôn có một loại cảm giác buồn bực không vui. Đặc biệt là khi nhớ tới người kia.
Anh khắc sâu ấn tượng đầu tiên về cậu. Anh vẫn nhớ rõ lần đầu tiên khi gặp người kia, cậu mang một chiếc kính khung ánh vàng, khóe môi treo lên vẻ tươi cười. Rất tuấn tú, phi thường đẹp trai, đặc biệt là chiều cao của cậu gần 1m90, nên Cao Khanh Trần không thể không ngẩng đầu nhìn cậu.
Vòng bạn bè của bọn họ rất nhiều, đặc biệt là Phó Tư Siêu cùng Doãn Hạo Vũ thường thường nhắc tới cậu trước mặt Cao Khanh Trần. Nhưng đáng tiếc chính là, hai người bọn họ gần như không có chung đụng. Cho tới đến lần đó.
Hiện trường fanmeeting Doki của Tencent sẽ đặc biệt náo nhiệt. Cao Khanh Trần đứng ở trên sân khấu tham gia trò chơi bắt ngón tay.
"Để Châu Kha Vũ ra bắt đi!" Vị MC nói.
Cao Khanh Trần nhìn người kia bước lên bục, bản thân cậu đã cao vượt trội càng thêm cao, Cao Khanh Trần ngẩng đầu lên nhìn cậu, đôi mắt đầy ánh nước nhìn chằm chằm cậu không hề dịch chuyển, miệng nhỏ giọng mà làm nũng: "Dễ dàng một chút nha ~"
Người kia nhìn xuống dưới, ánh mắt giao nhau, Cao Khanh Trần giật mình.
Hai người đồng thời dời đi tầm mắt, Cao Khanh Trần đè ép nội tâm hoảng loạn, hơn lén lút cười một chút. Không ngờ rằng, người kia cúi đầu chăm chú nhìn anh mỉm cười, trong ánh mắt ẩn chứa vô tận ôn nhu.
Châu Kha Vũ nhìn thấy anh cười, trong lòng dần dần nổi lên một ít tâm tư nho nhỏ.
Cậu muốn bắt lấy tay anh.
Còn chưa có cảm thụ được độ ấm từ tay Nine đâu.
Vì thế, tay cậu như vô tình mà hướng sát về phía Cao Khanh Trần.
Lần đầu tiên, Cao Khanh Trần không có trúng chiêu. Châu Kha Vũ âm thầm nuối tiếc trong lòng, nghĩ ra một cái động tác tương đối đơn giản muốn cho Cao Khanh Trần chơi thêm một ván.
"Đào vàng, diêm mạch, eo thon nhỏ, hạt điều, ngũ cốc siêu giàu ——" Châu Kha Vũ còn chưa đọc xong khẩu hiệu, liền thành công mà bắt được tay Cao Khanh Trần. Nhiệt độ lòng bàn tay truyền thẳng tới tim cậu.
Cao Khanh Trần buồn bực dùng đôi mắt nhỏ ai oán nhìn chằm chằm mặt cậu, ngón tay anh bị giữ rất chặt. Châu Kha Vũ thừa nhận, cậu không muốn buông ngón tay Cao Khanh Trần. Ngón tay anh ấm áp, mềm như bông; ánh mắt anh ươn ướt, sáng lấp lánh. Châu Kha Vũ muốn vĩnh viễn dừng lại ở thời khắc này.
Chính là vị MC còn đang trong quá trình cue, Santa chiến thắng còn ở trong vòng tròn.
Châu Kha Vũ chậm rãi bước xuống bục, đem Cao Khanh trần ôm vào trong lòng. Thân thể anh ấm áp mềm mại, sau khi buông ra một đoạn thời gian rất dài, Châu Kha Vũ vẫn chìm trong dư vị ấy.
Thật chờ mong lần tiếp theo, Nine, em còn muốn bắt lấy trái tim anh nữa.

Thời điểm bị Châu Kha Vũ ôm lấy, đầu óc Cao Khanh Trần hoàn toàn trống rỗng.
Buồn bực vừa rồi thua trò chơi cũng tan thành mây khói.
Cảm giác chưa từng trải qua.
Cậu rất cao lớn, có thể đem anh một phen bao bọc trong lồng ngực. Anh cảm nhận được bờ ngực cậu thật rắn chắc, thật ấm áp, anh muốn đem chính mình đắm chìm trong cái ôm vừa ngắn vừa dài này.
Anh vươn tay ra, vỗ vỗ lưng Châu Kha Vũ, đáp lại cái ôm.
Rất muốn tiếp tục thế này. Châu Kha Vũ, tim anh đã bị em bắt đi rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top