Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Động tâm với hình mẫu trái lý tưởng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tác giả: 孜然烤五花
https://koulin468.lofter.com/post/202530ef_2b6db04e8

***

Cao Khanh Trần chưa từng nghĩ tới, anh sẽ thích một người khác xa đối lập với hình mẫu lý tưởng của mình.


"Tiểu Cửu ca ca!" Đệ đệ đồng hương vừa nhìn thấy anh, từ xa liền bắt đầu vẫy tay.

Cao Khanh Trần đến gần chỗ ngồi, không ngoài dự đoán phát hiện ngồi cùng bàn còn có một cô gái xinh đẹp. Anh theo phép lịch sự gật gật đầu, đưa tay ra trước thể hiện phong thái: "Xin chào, tôi là Cao Khanh Trần, có thể gọi tôi là Tiểu Cửu na."

"Xin chào," cô gái đứng lên, ngón tay trắng nõn thon dài nhẹ nhàng đáp một chút liền buông ra, "Trịnh Nãi Hinh, Nene."

Khẩu âm nghe ra có một cảm giác vi diệu quen thuộc, Cao Khanh Trần nhướng mày. Doãn Hạo Vũ thấy anh đã đoán ra, mở miệng chứng thực: "Nene tỷ tỷ cũng là từ Thái Lan tới."

Nghe vậy, ý cười của Cao Khanh Trần chân thành hơn nhiều.

Tuy rằng vị đệ đệ lúc trước là ngoài ý muốn mà quen biết này bởi vì tuổi còn nhỏ còn đang đi học, nhưng lại nhàn rỗi không có việc gì mà vô cùng quan tâm tới trạng thái quan hệ của anh, thường dùng các loại quan hệ dẫn anh đi gặp vài người bạn khác giới, nhưng ở nước ngoài gặp được đồng hương luôn là chuyện không khỏi làm người ta thấy thoải mái.

Ba người đơn giản hàn huyên vài câu, Trịnh Nãi Hinh cười cười xin lỗi nói muốn vào phòng vệ sinh bổ trang. Cao Khanh Trần và Doãn Hạo Vũ biết ý của cô, vội vàng bảo cô cứ đi đi, không cần bận tâm hai người họ.

Bóng dáng cô gái rời khỏi bàn còn chưa đi qua xa, Doãn Hạo Vũ liền dướn lại gần nhỏ giọng hỏi anh: "Tiểu Cửu ca ca, anh cảm thấy Nene tỷ tỷ thế nào?"

"Cô gái rất ưu tú." Cao Khanh Trần thành thật đáp lại. Bỏ đi bộ lọc đồng, Trịnh Nãi Hinh nói thật thì cũng trắng trẻo xinh đẹp, giao tiếp lưu loát, cử chỉ ưu nhã.

"Có phải rất giống hình mẫu lý tưởng của anh không?" Doãn Hạo Vũ hướng về phía anh làm mặt quỷ cười đùa, "Em cảm thấy dựa theo những cái yêu cầu đó của anh, anh nhất định sẽ thích Nene tỷ tỷ."

Lần này Cao Khanh Trần nâng ly pha lê trong tay lên, xoay qua xoay lại xem xét, không nói gì.

Anh không uống rượu, Doãn Hạo Vũ cũng biết, chỉ gọi cho anh ly đồ uống vị hoa quả mà cả quán bar hầu như không ai gọi, khách quen nhìn thậm chí muốn cười nhạo là "đồ uống cho trẻ con miệng sữa".

Con người Cao Khanh Trần, đam mê ẩm thực lại nghiêm khắc tự kỷ luật, yêu thích tự nhiên lại sinh hoạt có quy luật. Hàng ngày trước 12 giờ lên giường đi ngủ, buổi sáng 6 7 giờ rời giường chạy bộ, không chạm vào thuốc lá và rượu, ăn ít dầu mỡ, vì giữ gìn thân thể khỏe mạnh với dáng người nên đồ uống có ga cũng rất ít đụng tới. Mục tiêu là lúc còn sống có thể lái một chiếc xe con của chính mình đi xuyên hơn phân nửa lãnh thổ Trung Quốc, tới trải nghiệm món ngon địa phương và phong tục ở các nơi.

Một nửa kia lý tưởng của anh vẫn luôn là một cô gái giống anh, nhiệt tình yêu thích ẩm thực hăng hái yêu thương cuộc sống, coi trọng sức khỏe thân thể, làm việc có trật tự thêm thông minh lí trí, chính như vừa rồi Trịnh Nãi Hinh thể hiện ra qua đôi câu vài lời. Nhưng không biết vì sao, khi thật sự có một người hoàn mỹ phù hợp với các loại yêu cầu lý tưởng của anh như vậy xuất hiện trước mặt, anh lại không hề tăng nhanh nhịp tim, cảm xúc rối bời như dự đoán.

Hình như thay đổi ca sĩ lên đài, Cao Khanh Trần thoáng liếc nhìn qua.

Doãn Hạo Vũ thấy anh không trả lời đang muốn truy vấn, bị giọng nói mở đầu trên đài thu hút chú ý: "Ơ, sao lại là anh ta?"

"Paipai, em quen sao?" Cao Khanh Trần thấy thế thở phào nhẹ nhõm, đơn giản tiếp lấy câu nói của cậu mà hỏi, đề tài có thể lén quăng đi không vòng trở về là tốt nhất.

Anh nhẹ nhấp một ngụm đồ uống trong ly, híp mắt nhìn người đi trên khán đài, lại bất lực với thị lực mà xem không được rõ. Chỉ đại khái cái đầu cao gầy, ngoại trừ dây xích bạc trên cổ bỏ thêm một mạt sáng thì một thân đen từ đầu đến chân, nhìn từ xa rất giống một cái cột điện báo đen kịt đặt ở đó.

Cao Khanh Trần bị hình dung của chính mình chọc cười.

Doãn Hạo Vũ không biết anh nghĩ gì, còn đang nghiêm túc trả lời: "Một người bạn trước kia cùng học chung lớp vũ đạo, chắc là lớn hơn em một hai tuổi."

"Không biết làm sao lại thành ca sĩ bar, vậy nhưng mà thật ra so trước kia cao thêm rồi, nhìn thay đổi không ít." Câu cuối của Doãn Hạo Vũ là nhập gia tùy tục so sánh hiện tại và quá khứ, buồn bã than thở.

Là rất cao, Cao Khanh Trần không chút để ý gật đầu đồng tình. Giọng nói cũng dễ nghe.


Khi Trịnh Nãi Hinh trở về, kinh ngạc phát hiện trên bàn lại nhiều thêm một chàng trai.

"Đây là?" Cô quay sang Cao Khanh Trần và Doãn Hạo Vũ, chờ một người giúp cô giới thiệu.

"Đây là bạn của em, Châu Kha Vũ." Doãn Hạo Vũ vội vàng đưa tay ra giới thiệu, "Đây là Nene tỷ tỷ, Trịnh Nãi Hinh. Đây là Tiểu Cửu ca ca, Cao Khanh Trần."

"Tên tiếng Anh của tôi là Daniel, gọi tôi là Châu Đan cũng được." Châu Kha Vũ đã cởi mũ choàng xuống, một gương mặt đẹp trai lộ ra dưới ánh đèn lập lòe của quán bar, có vẻ càng thêm câu nhân.

Doãn Hạo Vũ làm giao điểm cầu nối duy nhất giữa hai bên, hết lòng tận lực mà sắm vai trò người trung gian. Tuy rằng cậu có chút không hài lòng thấy tiết tấu lần đầu tiên gặp mặt sắp xếp cho Nene tỷ tỷ và Tiểu Cửu ca ca lần đầu tiên gặp mặt bị quấy rầy, nhưng cậu hiểu rõ đây không phải lỗi của Châu Kha Vũ, huống chi ngoài ý muốn gặp lại bạn bè, cậu cũng rất vui.

"Châu Đan lên hát trên đài, thấy em nên lại đây chào hỏi một cái." Doãn Hạo Vũ giải thích ngọn nguồn, "Anh ấy cũng vừa ngồi xuống, nghĩ tới chờ Nene tỷ tỷ chị đã trở lại thì giới thiệu để mọi người làm quen. Tiểu Cửu ca ca cũng mới biết được tên anh ấy thôi."

Không chỉ cao, mà còn đẹp trai. Ánh mắt Cao Khanh Trần vẫn luôn hướng xem khuôn mặt của Châu Kha Vũ, nghe được tên mình bị nhắc tới mới hồi thần nhìn về phía Doãn Hạo Vũ, theo bản năng cười một chút.

Khi anh mang theo ý cười chưa tan nhìn lại, liền phát hiện tầm mắt Châu Kha Vũ cũng dừng ở trên mặt anh, còn có vài phần như suy tư gì đó.

Đối diện nhìn mặt có vẻ càng đẹp trai, Cao Khanh Trần bỗng chốc dời mắt đi.

Châu Kha Vũ lên tiếng: "Quán bar này do tôi mở từ trước, ngẫu nhiên tới đây nhìn xem, cũng ngẫu nhiên có tâm trạng hát hai bài. Paipai là bạn của tôi, hai người cũng xem là bạn của ta, hôm nay gặp được ở chỗ này cũng coi như có duyên, chi bằng chúng ta add wechat đi?" Y lắc lắc di động.

Không biết có phải bản thân ảo giác hay không, sau khi Cao Khanh Trần đem mã QR của mình đưa qua, xem soái ca quét xong ngước mắt nhìn qua, trong mắt dường như phát sáng viết hai chữ ái muội.

"Tiểu Cửu ......" Soái ca thấp giọng lẩm bẩm lẩm bẩm tên anh, cười với anh.

Không được, đẹp trai đến mức có chút quá đáng rồi. Cao Khanh Trần che lại trái tim mình.


Nhất định là bị sắc dục làm u mê đầu óc mới có thể bắt đầu mối tình đầu của cuộc đời nhanh như vậy. Cao Khanh Trần suy nghĩ về chính mình.

Sau khi add wechat thì thường xuyên tán gẫu qua lại, rồi Châu Kha Vũ mời ra ngoài chơi vài lần, hai người rất nhanh liền xác định quan hệ.

Khi cảm xúc ở trên, lời nói cũng thốt ra xúc động, rồi sau khi trao đổi tìm hiểu một chút, Cao Khanh Trần mới phát hiện Châu Kha Vũ với anh hoàn toàn không giống nhau.

Anh quen ngủ sớm dậy sớm, Châu Kha Vũ lại là thuộc đảng cú đêm toàn thời gian; anh không hút thuốc lá không uống rượu, Châu Kha Vũ lại có thể rót hết một chai trắng mà mặt không biến sắc; anh rất ít chạm vào đồ uống có ga, Châu Kha Vũ lại hàng năm chuyên môn dành ra một tầng để Sprite ở tủ lạnh trong nhà; anh thích ẩm thực nhưng biết cách khắc chế, Châu Kha Vũ lại chỉ thích đi dạo ăn một đường dọc theo phố ăn vặt......

Bọn họ có quá nhiều quá nhiều điểm tương phản, thậm chí Châu Kha Vũ và các thiết lập hình mẫu lý tưởng từ trước của anh hầu như không có một cái phù hợp.


Cao Khanh Trần về đến nhà, thấy Châu Kha Vũ mặc áo ngủ mới mua tùy tiện ngồi xếp bằng trên sô pha, trong tay bưng một chai Sprite xem phim, bàn trà trước mặt chất đầy đĩa nhạc chưa lọc chọn.

Anh đi qua ngồi xuống bên cạnh người kia, duỗi tay gom lại đĩa nhạc tán loạn, thuận thế vỗ vỗ đùi Châu Kha Vũ, ngữ khí không đồng tình nhưng vẫn ôn nhu: "Kha Vũ, uống quá nhiều đồ uống có ga dễ gây loãng xương đó na."

"Em có thể uống ít đi, nhưng không thể không uống," Châu Kha Vũ đơn giản đặt Sprite xuống nằm ngã lên đùi Cao Khanh Trần, hưởng thụ đãi ngộ gối lên đầu gối, trong lòng một trận kích động, "Nhưng mà, nếu anh bây giờ hôn em một chút, em lập tức liền đem cái chai này cất lại tủ lạnh. Có thể chứ Tiểu Cửu?" Đôi mắt y lấp lánh nhìn Cao Khanh Trần, nghiêng đầu chọc chọc khuôn mặt chính mình hàm ý.

Cao Khanh Trần bị y mê hoặc, không khống chế được cúi lưng xuống. Di động trong túi ngay vào lúc này đột ngột rung lên, quấy nhiễu không gian hữu tình.

Trên mặt hiện lên một mảnh ửng hồng, Cao Khanh Trần đẩy đẩy cái người vẫn không chịu nhúc nhích trên người ra đi tìm di động.

Châu Kha Vũ cảm thấy đầy tiếc nuối và đáng tiếc, lăn trong một vòng ngồi dậy gục đầu vào cổ anh, vẫn dính lấy anh: "Ai vậy? Không có mắt nhìn như vậy?" Sau khi nhìn thấy toàn bộ tin nhắn còn đang không ngừng gửi đến từ một người mang nickname "Paipai" thì hừ nhẹ một tiếng, ngữ điệu kéo dài rất có chút âm dương quái khí, "Ò, thì ra là đệ đệ tốt của anh."

Doãn Hạo Vũ quả thực gửi tới tấp các câu hỏi. Cậu lúc trước một lần ngẫu nhiên gặp được Châu Kha Vũ và Cao Khanh Trần ở trên phố nắm tay đi dạo, lòng còn nghi ngờ bản thân nhận lầm người. Hôm nay vừa lúc đi tiệc chạm mặt Trịnh Nãi Hinh, cậu tự cho là bí ẩn mà nói bóng gió, lại nhận được từ tỷ tỷ một bộ biểu cảm "Sao cậu giờ mới biết". Có một cảm giác bị phản bội nho nhỏ, cậu không chờ thêm được, ấn mở khung chat bùm bùm một đống gửi đi.

"Tiểu Cửu ca ca, anh thật sự cùng Châu Đan ở bên nhau?"

"Ngày đó gặp Nene tỷ tỷ chắc cũng là lần đầu tiên hai người các anh gặp mặt đi?"

"Nhưng mà dựa theo những cái yêu cầu lý tưởng đó anh lúc trước từng nói, Nene tỷ tỷ không phải phù hợp hơn sao?"

"Anh nói muốn một cô gái nhiệt tình yêu thương cuộc sống coi trọng sức khỏe, có trật tự lại thông minh lí trí, em cảm giác không có ai thích hợp hơn Nene tỷ tỷ."

"Vậy anh hiện tại cùng Châu Đan ở bên nhau, anh ấy đối tốt với anh không?"

"Anh ấy so với những cái yêu cầu đó của anh là một trời một vực, anh hiện tại cảm thấy như thế nào?"

Cuối cùng vẫn là đặt quan tâm ca ca lên trên.

Thật là một đệ đệ tốt, không vô ích làm tổ thương anh. Cao Khanh Trần mỉm cười, cảm nhận được tình cảm chân thành mãnh liệt của đệ đệ, trong lòng một mảng ấm áp.

Cảm xúc người bên cạnh hiện nay lại hoàn toàn ngược lại: "Tiểu Cửu, anh nói cho em nghe một chút đi, cái gì gọi là những cái yêu cầu lý tưởng của anh? Cái gì gọi là không có ai thích hợp hơn so với Nene?"

Lời trong lời ngoài toàn là ghen tuông và tủi thân không chút nào che giấu, Cao Khanh Trần nghe được trong lòng nhũn ra mà bật cười, lại kinh ngạc lần này thật sự là cơ hội không thể nào tốt hơn đem nói hết rõ ràng.

Doãn Hạo Vũ ở đối diện còn đang chờ hồi âm, Cao Khanh Trần liền thoải mái hào phóng cho Châu Kha Vũ xem màn hình di động, dưới ánh nhìn chăm chú của y, cẩn thận tìm từ từng câu từng chữ trả lời:

"Bọn anh ở bên nhau, em ấy đối với anh rất tốt, anh trước nay chưa từng trải qua tốt đẹp giống như hiện tại."

"Lần đó là lần đầu tiên gặp mặt của bọn anh, nhưng lần đầu tiên gặp anh liền thích em ấy."

"Những cái trước kia, nói là yêu cầu lý tưởng, nhưng lý tưởng chung quy chỉ là lý tưởng."

"Một khi gặp được chân chính người mình thích, anh cảm thấy những gì nói phía trước đều không coi là gì cả."

"Anh không có yêu cầu gì, anh chỉ muốn em ấy."

Viết đến chỗ này, đoạn thoại được gửi đi, Cao Khanh Trần ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào mắt Châu Kha Vũ, cười lặp lại lời nói: "Anh chỉ muốn em."


Ca ca vẫn luôn rất quan tâm bản thân, bản thân cũng rất thích ca ca, hiện tại đã có người mình thích và quan hệ ổn định cuộc sống hạnh phúc, Doãn Hạo Vũ rất vui. Nhưng cậu tưởng tượng tới bản thân một bên nhiệt tình, giống như tên hề trằn trọc vò đầu bứt tai mà nghĩ ngợi tiến triển quan hệ của hai người Cao Khanh Trần cùng Trịnh Nãi Hinh, trong lòng lại có chút khó chịu.

Cậu giả vờ mà bưng cốc lên uống một ngụm, cố để câu hỏi của chính mình không có vẻ kỳ quái: "Nene tỷ tỷ, chị thấy Tiểu Cửu ca ca thế nào a?"

Trịnh Nãi Hinh rốt cuộc vẫn hơn cậu vài tuổi, làm sao nhìn không ra vị đệ đệ này ngay từ đầu khuyến khích cô và Cao Khanh Trần gặp mặt liền ôm suy nghĩ như thế nào. May mà cô và Tiểu Cửu đều không có ý tứ ở phương diện này, trở thành quan hệ bạn bè cũng coi như thoải mái.

Lại nói thêm, cô từ trước đến nay đối với vật hay người đáng yêu đều không có sức chống cự, mà Tiểu Cửu bất luận vẻ ngoài hay nội tâm đều thập phần tương ứng, cô cũng phát sinh không nổi loại tình cảm giữa nam nữ này.

Vì thế câu nói của Doãn Hạo Vũ rơi xuống đất, thấy tỷ tỷ đối diện đầu tiên là lộ ra nụ cười kỳ lạ lại hiền từ, một hồi lâu mới mở miệng nói với cậu: "Tiểu Cửu ...... Chị luôn luôn đối xử như con trai mình."

***

Một chiếc oneshot dành cho 17 tháng debut của các bạn.

Đồng thời cũng là sinh nhật tôi ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top