Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Người nghe tốt nhất

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: 酒小姐👼
https://jiuxiaojie82221.lofter.com/post/315ee5ff_2b576634e

***

Chuyện nhỏ hàng ngày ( 1 ) ➡️ ( nếm thử món ăn mới )

Cao Khanh Trần: Kha Vũ, hôm nay anh đã làm thử món mới ~
Châu Kha Vũ: Cho em xem đi
Cao Khanh Trần: Tuy rằng kết hợp có chút kỳ quái 【 hình ảnh 】
Châu Kha Vũ: Nhìn qua rất được đó!
Châu Kha Vũ:【meme 'lợi hại'】

Cao Khanh Trần: Này là đương nhiên rồi ~

Cao Khanh Trần: 【 kiêu ngạo biểu tình bao 】

Châu Kha Vũ: Chờ lần này em trở về, anh làm cho em ăn, được không?
Cao Khanh Trần: Còn xem biểu hiện của em nha ~😛

==

Chuyện nhỏ hàng ngày ( 2 ) ➡️ chụp tạp chí

Cao Khanh Trần: Kha vũ ~
Châu Kha Vũ: Làm sao vậy?
Cao Khanh Trần: Địa điểm anh đi chụp hôm nay cực kỳ đẹp! 【 hình ảnh 】
Châu Kha Vũ: Ừm, nhưng mà sao đều là phong cảnh vậy, không cho em nhìn xem bảo bối sao? 🥺
Cao Khanh Trần: Nha! Em học từ ai hở!
Châu Kha Vũ: Sau khi gặp được anh, lại đột nhiên biết thôi 😎
Cao Khanh Trần: Em thật là buồn nôn!
Châu Kha Vũ: Em muốn xem bảo bối!
【 video call 】
Cao Khanh Trần: Anh nói với em, giờ chúng ta chỉ có 3 phút nói chuyện thôi đó ~
Châu Kha Vũ một câu cũng không nói, liền cứ ngơ ngác mà nhìn Cao Khanh Trần trong điện thoại, trên mặt nở nụ cười hạnh phúc.
Cao Khanh Trần: Châu Kha Vũ, 1 phút trôi qua rồi, em không nói gì liền mất cơ hội đấy
Châu Kha Vũ: nine~ anh thật là đẹp~
Lần này đổi thành Cao Khanh Trần trầm mặc, đỏ bừng cả khuôn mặt nhỏ, nghẹn nửa ngày nói một câu: hô, sắp đi chụp rồi!

Nhiếp ảnh gia: Chuyên viên trang điểm, cô có phải cho Cao Khanh Trần đánh má hồng quá nhiều không?
Chuyên viên trang điểm: A?

==

Chuyện nhỏ hàng ngày ( 3 ) ➡️ đêm EMO

Cao Khanh Trần: Kha Vũ ~
Châu Kha Vũ: Làm sao vậy, Nai?
Cao Khanh Trần: Bị buồn 😢
Châu Kha Vũ: Nai, gọi điện thoại đi.
【 voice call 】
Châu Kha Vũ: Nai đang buồn điều gì vậy?
Cao Khanh Trần: Anh sợ bản thân không xứng với sự yêu thích của fans, anh sợ mình không còn cơ hội, anh lại bắt đầu lạc lối rồi
Châu Kha Vũ: Nếu chính anh phủ định bản thân, người khác vì cái gì mà đi ủng hộ anh, phải tin tưởng chính mình, anh có năng lực, anh là lucky boy.
Cao Khanh Trần:......
Châu Kha Vũ: Tới nào, cùng nhau niệm ' tôi rất có năng lực, tôi là lucky boy'
Cao Khanh Trần: Oa có rất có năng lực, oa là lucky boy
Châu Kha Vũ: Rất tốt, bây giờ anh ngoan ngoãn nhắm mắt lại, cái gì cũng không cần suy nghĩ, ngủ một giấc thật ngon, ngày mai sẽ lại là ngày mới tốt đẹp!
Cao Khanh Trần: Được ~ anh cúp máy đây ~
Châu Kha Vũ: Đừng, để em ở bên anh, anh ngủ đi.

==

Chuyện nhỏ hàng ngày ( 4 ) ➡️ sinh nhật Châu Kha Vũ

Sáng sớm ngày 16 tháng 5, Cao Khanh Trần liền bắt đầu chờ mong đến 0 giờ ngày 17 tháng 5, bản ghi nhớ đầy toàn là văn bản Cao Khanh Trần đã sửa đi sửa lại, mỗi một cái đều quá dài, những lời Cao Khanh Trần luôn không thể nói hết với Châu Kha Vũ.
Sự chuẩn bị này làm Cao Khanh Trần cả một ngày không để ý tới Châu Kha Vũ, rốt cuộc Châu Kha Vũ không chịu nổi, thời khác màn đêm vừa buông xuống liền mở video call cho Cao Khanh Trần.
Châu Kha Vũ: Nai, anh suốt hôm nay là làm gì vậy a?
Cao Khanh Trần: Anh...... ( đồng tử đảo qua đảo lại ) anh có công việc mà ~
Châu Kha Vũ: Ồ? Phải vậy không? Vậy anh tiếp tục bận đi! ( giả bộ liền phải cúp điện thoại )
Cao Khanh Trần: Ây đừng, Kha Vũ ~ ca ca ~
Châu Kha Vũ: ( không dao động )
Cao Khanh Trần: ( lấy ra tuyệt chiêu ) lão công ~
Châu Kha Vũ: Ừm ( liều mạng kìm lại khóe miệng giơ lên)
Cao Khanh Trần: Chốc lát nữa em sẽ biết thôi ~
Châu Kha Vũ: Vậy đi.
Cao Khanh Trần: Hôm nay có thuận lợi không?
Châu Kha Vũ: Có thể coi vậy, hôm nay công việc rất ít.
Cao Khanh Trần: Hôm nay trong lúc anh làm việc, anh cảm giác trong tòa nhà thật là khủng khiếp a ~ đặc biệt là lúc không có đèn~ ( lộ ra biểu cảm sợ hãi)
Châu Kha Vũ: Hở? Vậy anh làm thế nào?
Cao Khanh Trần: Anh là người chuyên nghiệp đó hảo bu hảo! Anh đương nhiên rất nhanh liền tiến vào trạng thái làm việc rồi! ( làm mặt hờn )
Châu Kha Vũ: (mặt đầy ý cười ) đúng rồi, Nai của em lợi hại nhất ~
Châu Kha Vũ: ( tiếng vọng vào: Châu Kha Vũ! ) là Lưu Vũ và Lâm Mặc, bọn họ đang tới.
Lưu Vũ: Tới chuẩn bị nhận lễ 'mừng thọ'.
Lâm Mặc: Đúng vậy, còn không cảm ơn tụi này hả?
Châu Kha Vũ: Cảm tạ cảm tạ.
Cao Khanh Trần: Lưu Vũ ~Lâm Mặc ~
Lưu Vũ và Lâm Mặc nhìn đông ngó tây, giọng Cao Khanh Trần từ chỗ nào phát ra đây.
Châu Kha Vũ giơ điện thoại lên, dừng ở trước mặt hai người.
Cao Khanh Trần: Lưu Vũ ~ Mặc Mặc ~
Lưu Vũ Lâm Mặc: Chúng ta có phải tới không đúng thời điểm không
Châu Kha Vũ: Hai người nói xem? ( nhướng mày )
Lưu Vũ Lâm Mặc: Vậy chúng ta đi đây, đợi chút nữa lại mang bánh kem đến.
Cao Khanh Trần: Không cần đâu, chúng ta cùng nhau chúc mừng sinh nhật Kha Vũ!
Lưu Vũ Lâm Mặc nhìn Cao Khanh Trần trong di động, lại nhìn xem Châu Kha Vũ.
Châu Kha Vũ: Nghe Nai đi.
Lưu Vũ Lâm Mặc: Được.
Châu Kha Vũ: Nai?
Cao Khanh Trần: ( không trả lời )
Châu Kha Vũ: Nai?
Cao Khanh Trần: (không trả lời)
Cao Khanh Trần là đang ôm điện thoại, đã sớm mở Weibo, gõ ra văn bản cuối cùng, chờ video được tải lên, rồi phát đi.
Đối với Cao Khanh Trần mà nói, đây là chuyện quan trọng, Cao Khanh Trần trước đã phát hiện phát video không hề đơn giản, cho nên chính anh nghiên cứu rất nhiều thứ. Lúc này hết sức chăm chú, căn bản không nghe thấy tiếng Châu Kha Vũ kêu gọi từ máy tính bảng.
Sau khi thuận lợi phát xong, Cao Khanh Trần mới bế máy tính bẳng lên, nhớ tới Châu Kha Vũ.
Cao Khanh Trần: Châu Kha Vũ, sinh nhật vui vẻ ~
Châu Kha Vũ: Nai, nhưng hiện tại đã 01 (phút) rồi.
Cao Khanh Trần: Anh vừa rồi đã đăng bài lên rồi ~
Châu Kha Vũ: So với chính miệng nói với em còn quan trọng hơn sao ( mặt nhăn nhó )
Cao Khanh Trần: Kha Vũ ca ca, đừng giận mà ~
Châu Kha Vũ: Vậy anh nói phải làm sao bây giờ đây!
Cao Khanh Trần: Em là 'thọ tinh', em lớn nhất, em nói cái gì chính là cái đó ~
Châu Kha Vũ: Chờ chúng ta gặp nhau, anh...... ( nhướng mày )
Cao Khanh Trần: Này! Châu Kha Vũ! ( mặt đỏ )
Châu Kha Vũ: Đây chính là anh nói, không thể đổi ý a!
Cao Khanh Trần: Lưu Vũ Lâm Mặc bọn họ còn ở đó không, em chú ý một chút ( nhỏ giọng )
Châu Kha Vũ: Bọn họ dù có để ý cũng không thể làm gì.
Lâm Mặc nhìn Châu Kha Vũ dáng vẻ vô cùng đắc ý: Châu Kha Vũ đêm nay nhât định phải quỳ!
Lưu Vũ bất đắc dĩ mà lắc đầu, trong lòng nghĩ, nếu có thể tới muộn thì tốt rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top