Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1: Khách hàng này đẹp trai phết

Một

Trong phòng vang lên tiếng gõ bàn phím cạch cạch, Lý Vị Án đang ngồi trước máy vi tính ra sức đánh chữ. Cô hiển nhiên mới vừa bò đậy từ ổ chăn, hãy còn buồn ngủ díp mắt, mái tóc dài như cái ổ rơm.

– Chủ tiệm ơi, món này dùng tốt thật sao chủ tiệm tự mình thử qua chưa.

– Thân, ngài có thể qua khu bình luận xem rì viu nha. Hơn nữa, chủ tiệm đã tự thể nghiệm, chất lượng tốt, hiệu quả tuyệt!

Gõ xong hàng chữ này, gửi đi. Chỉ chốc lát sau, hệ thống đã thông báo đơn hàng mới đặt vừa trả tiền. Lý Vị Án nắm nắm tóc, đi rửa mặt.

Nếu để cho Lý Vị Án làm cái tự giới thiệu, hẳn cô sẽ nói như vầy: “Xin hãy gọi tôi là người phụ nữ sau lưng Mã Vân.”

Được rồi, Lý Vị Án chỉ là chủ một tiệm bán đồ X nho nhỏ.

Lý Vị Án bán cái gì ư? Ặc.

Nói thế này đi, Lý Vị Án là bán đồ chơi. Đồ chơi gì ư?

Ặc… búp bê.

Barbie sao? Hay thú nhồi bông?

No! No! No! Là… Bơm hơi ý. QAQ.

Làm loại nghề này, khách hàng kỳ lạ nào cô cũng từng gặp qua, trong đó không thiếu khách hàng nhàm chán thích đùa giỡn. Lý Vị Án cũng từ mắc cỡ đỏ bừng mặt không biết trả lời như nào lúc đầu biến thành hết xấu hổ chững chạc đàng hoàng nói hươu nói vượn của bây giờ.

Có người từng hỏi Lý Vị Án, vì sao lại chọn cái nghề này. Câu trả lời của cô rất đơn giản, hai chữ: Kiếm tiền! Nhất là cái nghề này, khách hàng tiền tài càng là cuồn cuộn không dứt!

Lý Vị Án rửa mặt xong quay trở lại trước máy vi tính, phát hiện có một đơn đặt hàng mới. Địa chỉ là tầng dưới nhà cô. Lý Vị Án nghĩ nghĩ, quyết định sẽ đích thân đưa qua. Cô mặc vào bộ quần áo thể thao xấu xí, còn đội thêm mũ lưỡi trai màu đen.

Vạn nhất đối phương là biến thái sẽ không tốt. Bộ dáng bây giờ của cô, cũng sẽ không nảy ra bất cứ hứng thú nào. Cô soi gương rồi búng tay một cái.

“Ok, hài lòng rồi.”

Lý Vị Án cái người này không có khuyết điểm gì, chỉ là có chút tự luyến.

Cô ôm một cái thùng lớn, đi xuống dưới hai tầng, nhấn chuông cửa phòng 302. Đợi rất lâu cũng không có người ra mở cửa, chắc không phải đang ở bên trong làm chuyện xấu đấy chứ. Lý Vị Án có chút bực bội, cô còn chờ về nhà tiếp tục làm ăn đây.

Đá đá chân cho hả giận, lại không cẩn thận “bịch” một tiếng đá phải cánh cửa. Sau đó, cửa mở.

Lý Vị Án vội vã cúi đầu, đưa ra cái thùng đang ôm trong lòng.

“Xin chào tiên sinh, chuyển phát nhanh của ngài.”

Người nọ nhận lấy, nhìn nhìn, hỏi cô: “Không cần ký nhận hay gì sao?”

“Không cần.”

Dứt lời, Lý Vị Án xoay người chạy lên tầng. Ở khúc quanh quay đầu nhìn về phía cửa, người nọ cũng đang ngầng đầu nhìn về phía cô. Lý Vị Án cuống quýt quay mặt đi chỗ khác, đè thấp vành nón tiếp tục chạy lên tầng.

Mặc dù chỉ là một cái liếc mắt thoáng qua, nhưng trong đầu Lý Vị Án đã rõ ràng hiện lên dung mạo của hắn. Mắt hai mí, đuôi mắt hẹp dài, mày kiếm màu đen. Tóc hắn có hơi lộn xộn.

Một người đàn ông anh tuấn như vậy, sao còn cần đồ như này chứ.

Hai

Bóng đêm ngoài cửa sổ đang lúc nùng*, trên bầu trời tô điểm vài ngôi sao sáng ngời. Ánh trăng sáng trong vẩy xuống mặt đất, lúc này đêm đã khuya. Đám chó hoang trước cửa tiểu khu đều đã nằm trên sân cỏ say ngủ.

*Nùng: đậm, đặc | Tui không biết edit như nào cho hay nên để nguyên + chú thích.

Mà Lý Vị Án, vẫn đang ngồi trước máy vi tính phấn đấu.

Làm loại nghề này, chính là dậy sớm hơn gà, ngủ muộn hơn chó. Không giây không phút nào là không có người đang lướt Taobao, lúc nào cũng có thể tới một cuộc làm ăn. Tắt máy vi tính, tắm rửa đắp mặt nạ dưỡng da chuẩn bị đi ngủ.

Công việc mệt mỏi nữa cũng không thể bạc đãi mặt mình.

Cô nằm trên giường, quỷ thần xui khiến lôi di động ra mở Taobao. Vừa xem đã thấy tình hình trầm trọng à nha.

Anh chàng đẹp trai tầng dưới cho cô một cái đánh giá kém, nội dung rất đơn giản: Không hài lòng.

Lý Vị Án mất hứng, sao lại không hài lòng chứ! Sản phẩm cô bán chất lượng luôn tốt, bề ngoài cũng xinh đẹp. Giao hàng tốc độ còn nhanh như vậy, có thể nói là không xoi mói được gì, hắn còn lý do gì mà không hài lòng chứ.

Chắc chắn là khách hàng kỳ lạ cố tình gây sự!

Chuyện như vầy trong cái vòng này rất chi là bình thường, Lý Vị Án hoàn toàn không nghĩ tới, hắn vậy mà là một người như vậy. Lớn lên đẹp trai mà trong lòng lại tối tăm như thế. Quả nhiên là không thể trông mặt mà bắt hình dong mà.

Lăn qua lăn lại mãi không ngủ được, cô bèn mở Taobao lên nhớ kỹ số điện thoại của hắn. Gửi cho đối phương một cái tin nhắn.

– Thân chào, đây là cửa tiệm X bảo thế giới búp bê, xin hỏi ngài có gì không hài lòng với sản phẩm của chúng tôi sao?

Cô không thể lật mặt với hắn được, nhỡ đâu hắn lại thêm thêm mấy cái đánh giá kém nữa thì cô mất nhiều hơn được quá.

Rất nhanh đã có tin trả lời:

– Không phải, tôi rất hài lòng.

Lý Vị Án nắm thật chặt điện thoại di động, tức giận từ đáy lòng trào lên như vũ bão. Rất hài lòng còn đánh giá kém, không thể nghi ngờ là nằm trong suy đoán của cô. Mấy người này sao mà đều hư hỏng thế không biết, hoàn toàn không coi sức lao động của người khác ra gì.

Trong lòng bực bội, chỉ có thể tự lẩm bẩm với màn hình điện thoại.

Bỗng nhiên màn hình sáng lên, một cái tin nhắn mới được gửi đến, tới từ số lạ, là hắn.

– Thật ngại quá, lúc bình luận không cẩn thận ấn nhầm, đã đổi thành khen ngợi rồi.

Lý Vị án âm thầm oán hận: Hoa hồng nhỏ khác rất nhiều hoa đen nhỏ có được không? Có điều hắn đúng thật đã sửa lại đánh giá, Lý Vị Án cho rằng hắn là lương tâm trỗi dậy.

Xế chiều một ngày nọ, Lý Vị Án xuống tầng mua đồ ăn vặt, ở cửa siêu thị đụng phải hắn. Hắn mặt một cái áo T shirt màu trắng kèm với quần jean màu xanh nhạt. Thanh xuân dào dạt, gương mặt tuấn tú nở nụ cười mê người.

Hắn ngăn đường đi của cô, nói với cô: “Chào cô, tôi tên là Phó Trực.”

Giọng hắn thuần hậu gợi cảm, vô cùng dễ nghe. Thế nhưng Lý Vị Án không tính để ý đến hắn.

Cô đáp: “Xin lỗi, tôi không biết anh.” rồi vòng qua người hắn đi về phía trước, không ngờ lại bị hắn tóm lấy cánh tay. Lý Vị Án trong lòng thầm kêu không xong! Chẳng lẽ bị biến thái theo dõi sao.

Hắn đánh giá kém chính là để đợi cô liên hệ, từ đó lấy được số điện thoại của cô. Mặt người dạ thú!

Cô xoay người đá hắn một cái, mắng hắn: “Cái tên biến thái chết tiệt!”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top