Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap1 Hạnh Phúc Của Tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tiểu Tố Tố à"
Giọng một người đàn ông khàn khàn vang vọng trong căn nhà mang sắc thái cổ xưa, màu ngối đã vơi đi một ít chuyển sang màu xanh nhẹ do bám một ít rêu phía ngoài nhà là màu nâu cũ kĩ của các mảng tường nó cho ta cảm giác rằng dường như căn nhà này đã xuất hiện từ rất lâu đời. Vào trong đập vào mắt là bàn thờ được chạm khắc tỉ mỉ từng đường cong cong mảnh khảnh thay nhau chen chúc hiện lên chiếc bàn to sừng sững được đặt  giữa nhà thờ tổ tiên lẫn ông bà đang khoác lên quân phục trang nghiêm. Có cô bé đang loay hoay lau chùi từng ngóc ngách của chiếc bàn ngón tay bé xíu như búp măng non uyển chuyển  nhanh nhẹn đi qua từng góc khuất của cạnh bàn vừa cười nghịch ngợm trả lời:

"Bố, Lục Tố ở đây."

Thanh âm trong trẻo non nớt mà ấm ấm của đứa trẻ vang lên động cả lòng người. Quay lại là cô bé 8t xinh xắn ngũ quan tinh tế cho dù chỉ mới 8t nhưng lại khác với các bạn cùng trang lứa đôi vừa to lại vừa tròn hệt như mắt nai vừa đẹp mê người vừa toát vẻ thuần khiết vốn có của một đứa trẻ, con người ánh lên màu đen tuyền như khối ngọc thạch nhỏ đang tỏa sáng giữa màng đêm huyền bí tĩnh mịch. Môi nhỏ chúm chím đỏ đỏ đang ngậm thanh trà mộng nước. Người đàn ông tiến đến gần đứa bé xinh xắn kia vuốt nhẹ mái tóc dài óng ả lên tiếng:

"Tố Tố nhà ta hôm nay có muốn vào quân doanh với bố không? Các chú ở đấy cứ la lối nhắc phải dắt con theo, không còn cách nào nên mới...." giọng người đàn ông đang thao thao thì có câu nói ngắt đi lời ông "Có ạ, Tiểu Tố rất thích, rất thích vào sẽ được gặp lại anh họ Lục Thừa đúng không bố?" cô bé tủm tỉm hỏi tiếp:"Có phải con với anh ấy sẽ được bắn súng nữa đúng không ạ?" người đàn ông cười phá lên trả lời:"Tốt!Tốt đúng là không hổ là con gái của Lục Trường Sinh ta có cốt khí rất tốt".

Hai người một nhỏ một lớn đang vui vẻ với câu chuyện thì giọng giận dữ của một người đàn bà gắt gỏng vang lên

"Hai bố con các người lại mưu tính gì nữa đây mà cười tít mắt thế kia, tôi nói này ông già có phải ông chê mình sống quá lâu rồi không chiều hư cả con gái bảo bối của tôi vào nơi không thích hợp kia"

Hai người bỗng tắt đi nụ cười xoay mặt lộ vẻ sợ sệt bàng hoàng như bí mật nhỏ đã sắp bị lộ ấy trong hài hài lại thêm chít bi ai, người đàn ông nhanh nhẹn chạy về phía người phụ nữ nhẹ giọng vừa xoa xoa tay vợ vừa nịnh nọt nói:

"Anh làm sao dám, là thằng Tư bảo dắt theo con bé   vào chơi vs tiểu tử Thừa Thừa kia ấy mà". Con giận của người phụ nữ không vơi đi mà còn tăng thêm nhéo vào cánh tay săn chắc của Lục Trường Sinh gắt giọng quát to:

"Tôi nói này anh lại giấu tôi cho Lục Tố vào đó đánh nhau nữa đấy à, nhớ lần trước hai bố con ông đi ăn mặt tươm tất khi về nhìn con bé tay chân toàn đất đầu tóc rối bời mồm thì luôn chửi tiểu tử đáng chết"

Chưa nói xong giọng người đàn ông họ Lục nhanh nhảo chen vào:" nào có, bà xã đó chỉ là sự cố". Ông liền liếc mắc qua đứa trẻ đang đứng sừng sững xem hai ông bà cãi nhau miệng cười toe toét nhận thấy được ánh mắt của hố Lục Tố hiểu và phối hợp."Đúng đó mami chỉ là sự cố là anh Thừa vô tình chọi cát vào con thôi" càng nghe Hạ Bình càng tức giận cơn thịnh nộ đã lên tận trời nghĩ bụng không cách nào có thể tha cho hai bố con này mà nhất định phải quánh gãy chân họ.

Một tiếng còi inh ỏi vang lên cắt đi luồng suy nghĩ của người phụ nữ, một giọng nghiêm nghị nhanh chóng vang vang trong không gian không mấy vui vẻ này:" Báo cáo tổng tư lệnh xe đã chuẩn bị" người thanh niên cao ráo khuông mặt sáng sủa đẹp đẽ kia thoăn thoắt dùng hiệu lệnh cúi chào khi được cái gật đầu của lão Thừa gương mặt cũng bớt phần nghiêm trang mà trở thành dáng vẻ tươi cười chào hỏi:"Lục phu nhân,". Anh ta chạy vội ra xe xách cồng kềnh hai vỏ hoa quả vào chạy lại bàn thờ nghi ngút khối kính cẩn, xong xuôi anh ta cất tiếng " Bác Lục khi nào mình xuất phát." nghe xong câu này lửa giận của người phụ nữ lại được dâng lên định nói gì đó mà lại thôi mỉm cười cất tiếng.

"Tiểu Thừa lớn chừng ấy rồi à! Mau đến đây ta xem lâu như thế mới đến thăm ta" người thanh niên cười tươi chạy lại ôm người phụ nữ đáp "Cũng là vì tính chất công việc thưa bác, Bác Hạ càng ngày càng đẹp ra khác hẳn mẹ cháu. Bà ấy cứ cọc cằng gắt gỏng suốt với cháu" sau nửa giờ hàn huyên anh mới để ý tới cô nhóc nép sau lưng tổng tư lệnh, đút tay vào túi lấy ra một ít kẹo anh đào đi lại cô bé ngồi xuống khuông miệng cười cười vừa xoa đầu vừa dúi mớ kẹo vào tay người đối diện trêu chọc nói.

"Tiểu Tố à! Trông em mũm mĩm thế kia chắc gần đây đã ăn rất nhiều nhỉ làm sao mà cần nổi súng đấu với anh đây". Nghe vậy Lục Tố bậm má khoanh tay liếc người thanh niên đang cười vui vẻ kia:" Anh Thừa dạo này có phải chú tư phải đi công tác không nên anh mới dám bắt nạt em như thế". Nghe vậy người thanh niên đang vui lại càng vui cười phá lên:" Em sao thế anh chỉ nói sự thật" nhìn hai đứa nhóc vui vẻ Hạ Bình và Lục Trường sinh bất giác cũng vui lẫy, lão Lục Trường Sinh lên tiếng" Được rồi không đùa nữa Lục Tố mau vào sửa soạn đồ với mẹ rồi ra đi cùng bố đến doanh trại".

Cô bé nghe bố kêu vọi vàng chạy chân sáo vào trong không ngoảnh mặt lại gương mặt hồng hào tươi tắn không giây phút nào mất đi niềm vui. Vừa chạy vừa nghĩ có bố có mẹ có cả anh họ thật vui Tố Tố thích họ yêu họ lắm. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top