Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap6 Đồng Đội Thân Yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bắt đầu tập luyện năm thiếu nữ xinh đẹp cá tính được chia một đội nhận nhiệm vụ đầu tiên.

Năm người nhận được bản đồ bằng da bò đã phai màu dường như nó đã được sử dụng lại rất nhiều lần kèm theo đó là một chiếc la bàn, một hộp y tế khá nhỏ 10x15cm chỉ chứa đủ những dụng cụ thiết yếu nhất như: băng gạc, thuốc khử trùng, kéo chuyên dụng, kim tiêm, lọ chứa thuốc và một ít thuốc cảm cúm, sốt thông thường. Thêm vào đó mỗi người được trang bị một  khẩu súng lục FN Herstal FNP-9 là loại súng ngắn tự động độ giật không quá lớn dễ sử dụng khả năng lưu trữ 16 viên đạn cỡ 9mm tầm bắn trong vòng 50m và còn nhận được một ít lương khô nước uống bộ đồng phục đơn giản thuận tiện cho việc di chuyển có gắn cả Cam quay lại hành trình , cuối cùng là pháo chỉ cần có người không chịu nổi liền có thể bắn ra tín hiệu sẽ có trực thăng đến đón, cũng đồng nghĩa với việc không hoàn thành nhiệm vụ sẽ phải chịu phạt. Theo như mệnh lệnh mà giáo quan đưa ra thì toàn mười tham gia phải vượt qua sa mạc được gọi là Tử Thần kia rồi tiến vào khu rừng, khu rừng mưa  lớn nhất ĐNA sinh tồn dựa theo bản đồ đến trung tâm thành phố điểm danh đặc biệt phải có mặt vào 3 ngày , những người không hoàn thành được nhiệm vụ phải tiếp nhận hình phạt đi đến MAC khu chung cư tồi tàn còn sót lại sau chiến tranh đến đó tiếp nhận nhiệm vụ gián điệp tham gia truy bắt buôn người.

Nghe đến phạt như thế ai ai cũng lo sợ, vùng lãnh thổ mang tên MAC hầu như ai cũng biết nó được mệnh danh là địa ngục trần gian là nơi những con quỹ đội lớp người ẩn náu , nơi đó xem phụ nữ, người già và trẻ em như cỏ rác mặc sức đọa đày, trêu đùa, chỉ vì hư vinh mà buôn bán lẫn nhau dù biết kết cục của những người xấu số bị bán đi có tồi tệ đến cách mấy thì những con quái vật kia vẫn nhắm mắt hài lòng với từng đồng vàng nhận lại.

Nghĩ đến nơi đó Lục Tố chau mày xoa xoa thái dương mà thở dài gương mặt lộ lên vẻ chua xót, tại sao họ lại đối xử với đồng bào của mình như vậy? Họ không có tình thương, không có trái tim? Làm sao một con người lại đành lòng bán đi một con người mà chẳng chút mảy may thật buồn nôn, đáng kinh tởm, Lạc Đào Hắng giọng lên tiếng:" sao vậy lão Lục không khỏe chỗ nào sao?" chỉ thấy người kia xua tay yếu ớt thì thào:" không có tớ rất khỏe, cậu không cần quá lo đâu." cổ họng cô như bị bóp nghẹt gần như không thể thốt ra lời, khóe mắt Lục Tố từ khi nào đã động lại những giọt lệ thương cảm cho số phận bi ai của các cô gái kia. Âm thanh nghiêm nghị của Trình Tư cắt ngang bầu không khí tối vậy hắn nói:" các cô cậu không cần lo chỉ là đến học hỏi cũng chẳng phải đi sẽ không về, tới đó sẽ có người đảm bảo an toàn cho các người." mọi người có mặt đồng loạt hô to :"Rõ"

Hành trình bắt đầu ai cũng hào hứng nôn nóng lanh lẹ rời đi, chẳng ai có thể đoán được tâm trạng của ai hiện giờ ra sao. Một đồng hồ trôi qua nhóm của Lục Tố đã đi qua khu sa mạc  cằn cõi tiến đến trước cánh rừng rộng lớn khó đoán được trong đó sẽ hàm chứa những sinh vật gì, những nguy hiểm ra sao chỉ có thể thận trọng đầu óc nhạy bén kiên định mà bước vào. Đi càng sâu càng ẩm thấp và tối dần ánh sáng của mặt trời đã bị những tán cây to lớn sừng sững trên cao che đi chỉ chừa lại một chút ánh sáng yếu ớt rọi xuống dẫn đường cho họ , năm thiếu nữ ngoan cường dù có mạnh mẽ gan dạ tới đâu thấy thế này cũng phải kiên dè đôi ba phần chỉ dám nối chân nhau tiến về phía trước, họ sợ chỉ cần mình không chú tâm sẽ bị lạc giữa nơi u ám này mãi mãi không biết khi nào thoát. Đi được chốc lâu ai nấy đều cũng đã thấm mệt áo tự bao giờ cũng đã ướt sũng do mồ hôi, Thấy vậy Lục Tố ra hiệu lệnh dừng, tại đây ăn uống nghỉ ngơi xong xuôi sẽ xuất phát, gương mặt ai cũng hiện lên vẽ mệt mỏi do đã đi một đoạn đường khá  dài họ thay phiên chia sẽ cho nhau từng ngụm nước, từng miếng lương khô cứng cỏi mà chẳng ai nói với ai câu gì. 15 phút sau khi đã lấy lại sức thì lại bắt đầu đi, càng đi đường càng hẹp càng có nhiều dây leo cản trở, Lục Tố có kinh nghiệm đi đầu khai phá hết dây leo vừa xem la bàn vừa chú ý  ngó nghiêng xem xét địa hình rồi nói to:" Chúng ta đã đi được 1/3 đoạn đường đi thêm chốc nữa chắc sẽ có một con suối tới đó mọi người lấy nước đốt lửa rồi tranh thủ giặc quần áo nhé." nghe thế ai cũng vui mừng quên đi cái mệt năng lượng tràn đầy tiến nhanh tới nơi được chỉ định là có con suối ở đó.

"Lão Lục à cậu cẩn thận." nghe thấy Thiều Xuyên nhắc Lục Tố mỉm cười đáp:" Cậu Yên tâm, tới đó tớ sẽ cho mọi người một bất ngờ  ra được tới con suối năm người mừng rỡ vội vã cầm những thứ có thể chứa được nược nhanh chóng chạy vía phía con suối chỉ có Tố Tố không nhanh không chậm bước đến một gốc cây to dùng bật lửa sẵn có tạo ra đốm lữa to dùng để hong khô sưởi ấm hay nướng cá cũng rất tiện. Lát sau mọi người tập hợp quanh đống lửa chia nhau trái dại ăn lót dạ, Lục Tố cất tiếng:"mọi người nhanh đưa áo khoác ngoài cho tớ." đầu ai cũng nghi hoặc chẳng hiểu có ý gì, nhận thấy ánh mắt của mọi người cô giải đáp:" trên đường đi tớ nhận thấy côn trùng và muỗi xuất càng nhiều sợ chúng sẽ gây bệnh nên tốt nhất chúng ta nên thoa một ít lá thuốc đã đốt hòa tan vào nước rồi thoa đều quần áo tránh bị côn trùng đốt" hiểu ý mọi người làm theo mà không chần chừ. Xế chiều họ đã tìm được một hóc đá to có thể chứa đủ năm người, Lục Tố quyết định qua đêm tại đây cũng nhanh chóng theo thói quen tạo một đống lửa trước miệng hang tránh dã thú, rắn rết về đêm. Nhiệt độ ban ngày nếu là 28-30 thì về đêm lại trái ngược nó có thể xuống đến -5°C  hình thành sương muối động lại trên từng phiến lá. Lạnh lẽo biết bao nhưng đối với họ lại  có thứ khác nóng sôi sục trong mỗi người là tinh thần họ tin tưởng nhau đoàn kết mà chống chọi, họ nhường nhau từng chiếc áo mỏng manh chia nhau từng cái ấm ít ỏi của mình. Không một ai sợ lạnh thứ họ sợ là phải bỏ lại đồng đội thân yêu của mình ở lại nơi xa lạ này.

Tờ mờ sáng khi màng đêm vẫn còn bao trọn lấy khu rừng thì họ đã xách đuốc khởi hành, những con người dáng vẻ như yếu đuối kia lại chứa đựng một sức mạnh một cảm xúc riêng giành cho nhau những cảm xúc ấy tuy không thể nhìn thấy nhưng nó lại vô cùng đáng giá với đối phương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top