Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Tri âm Tri kỷ của Táo đỏ

_Giai thoại_ 9h30p
Có tiếng xe máy... ngó ra cửa lớn, bước tới cửa sổ ngó tiếp.
Một cô bé, trông dáng người rất quen. À mà không, đôi giày, đôi giày không phải màu xanh lá, không phải, nhưng giống rất giống. Cô bé lấy điện thoauj ra, từ cách cầm điện thoại thoại đến cách mở nguồn, cách che màn hình dưới ánh sáng gắt. Giống rất giống từng chi tiết một. Tôi không nghĩ là cô ấy vì cô ấy không chạy xe máy, nhưng tôi vẫn tin vào trực giác cho biết rằng cô ấy lớn rồi, tự lập và nhiều điều hơn thế nữa đang thay đổi và dần tốt hơn cho ấy.
Đt tôi reo:" Bạn tui"- tên cô ấy trog danh bạ, quen lắm rồi. Mừng lắm. Vui lắm. Tôi vội tắt máy và cũng chạy ra cửa lớn hai hoạt động gần như xảy ra cùng một lúc và rất nhanh thôi.

- "nè, tui thấy bạn nảy giờ :D, bạn này đi đâu dạ"- tôi cười tươi như bông huệ mới tưới :D vui lắm ạ.
- " ngoại theo dõi con hay gì vậy? Con tới nhà ngoại chứ đâu."

Thiệt sự tôi ngạc nhiên vì cô bé chạy xe máy tới thay vì ba hay bạn chở tới như ngày trước. Nhưng tôi biết không có nhiều thời gian để bàn về phương tiện đi lại. Tôi phải làm việc mà cô ấy thấy thoải mái chứ không được quyền là chuyện mình muốn thoả mãn. Tôi gạt sự ngạc nhiên qua một bên.

- " đâu có tui nghe tiếng xe, nhìn ra thấy giống bạn, tui lại cửa sổ coi thử thấy ai mà đứng hoài không đi, mà tui không dám gọi tại thấy đôi giày không phải màu xanh lá nữa, sợ không phải bạn." ( thật ra còn vì cái xe máy ấy :3).
- " ngoại theo dõi con quài."
-" đâu có đâu, bạn này vô nhà chơi với tui đi."
-" thôi con không vô, con tới chơi với ngoại xíu về."
- " thì lên nhà tui đi, đi mà bạn này."
- " nhà ngoại con vô chi con. Con hỏi ngoại nè, mai ngày mấy?"

Dù biết rõ nhưng tôi vẫn cưa lèn èn kiếm cớ các kiểu coi mai ngày mấy :D

-" 15 bạn này mai ngày 15"
- " mai phải sinh nhật ngoại hk?"
-" phải mai 15.5"
-" ờ sinh nhật vui vẻ. Con tới đây để chúc ngoại sinh nhật vui vẻ rồi về."
-" cảm ơn bạn này nha."
-" ờ con thấy ngoại cmt dạo quá trời :v nhà ngoại có tổ chúc sinh nhật không?"
-" hông có bạn này, nhà tui không có làm. Thậm chí còn không biết mai là sinh nhật mà :D chuyện này bạn cũg biết mà bày đặt hỏi :3 Vô chơi với tui nha"
-" ở đây được rồi lát con còn đi CT nữa."
-" ủa bạn này đi CT hả? Mấy giờ bạn đi?"
-" ừ con đi CT, 10h con đi, ngoại tin hông?"
-" tui đâu biết đâu chắc thì bạn đi CT thiệt rồi. Hôm nay mới T7 hả, sao đi sớm dạ? Tới chơi với tui? Rồi về kịp đi hông? ( kiểu nhây bò níu kéo haizz)
- " hôm nay chủ nhật, giờ 9h30' rồi, 10h con đi, tại lâu rồi không gặp nhớ ngoại nên ghé thăm."
-" bạn này đi bằng gì? Ai chở bạn ra đó ha?"
-" con đi bằng xe này nè, con chạy. Ngoại tin hông?"
-" ừa thì bạn nói phải tin rồi tin là bạn chạy đc còn chuyện gửi xe cả tuần ngoài bến xe rồi lấy về hong tin được :D"
-" bạn này tui mới ngủ dậy hà bạn này tới sớm quá tui...tui. Hay bạn này đẩy xe vô gần đây đi cho mát, ở đây bạn này phơi nắng tui luôn á, tui trụi lũi vầy con pn này có áo khoát mà."
-" lên con lên con."( mẻ cũg hì hục với cái xe :D)
- "bạn này coi chừng nó xuốg ruộng luôn á, vô đây đi có cây bơ bự nè, máy cày tới kìa bạn này định đậu đó luôn hả."
-" con mà xuốg ruộng là hết được chạy xe này luôn. Máy cày của ngoại hả? Khu này nhà ngoại không mà :D"
- " đâu có bạn này của người ta tui làm gì có máy cày, vô đây đi." ( lần đầu mẻ cười làm tôi cũg vui).
-" nhà ngoại có ai không vậy?"
-" bạn này vô nhà tui chơi đi. Bạn này nói nhớ tui mới tới chơi thì vô nhà tui chơi với tui, hong có ai đâu, mà không ai quan tâm mình đâu, vô đi mà, ai làm chuyện người nấy hết rồi"
-" vô chi con?"
-" vô đi tui lấy đồ ăn bạn này ăn nha, có bơ kìa :v ~"
-" ngoại không thấy con ú vầy rồi hả, cho ăn hoài, ngoại vỗ béo con mốt đem bán chứ gì :) bơ này ngoại có ăn hồi nào không vậy?"
-" tui có vỗ béo bạn đâu, nào giờ cũng ăn đồ tui đem mà :D hong có, tui chưa ăn nó lần nào toàn cũg người ta đi ngang cái hái ăn không hà hụ hụ"
-"ngoại k đòi quà à."
-" không. Bạn đi mình không vầy có chỗ đâu nhét quà mà đòi :v. "
- " miếng lắp ráp con hứa cho ngoại :3"
-" bạn này toàn hứa chứ có mua ra được cái đó hồi nào đâu, haiz ai mà bán không biết nữa."
-" không phải không mua mà chưa có điều kiện mua thôi, 1000 mảnh há há."
- " tui ghép rụng răng luôn, 1000 mảnh lớn lắm á, chắc chắn hôm nay pn không có rồi khữa khữa."
-" nè, quà của ngoại nè."
-" cảm ơn bạn này nha! Dễ thương quá hà. Nhỏ xíu vầy hèn chi pn nhét nó vừa tui áo tui đâu biết đâu"
-" ngoại mở ra đi."
-" thôi để tui cất đem vô nhà rồi mở cũg được."
-" mở ra cho con coi đi, chắc ngoại xé nát cái hộp của con luôn quá. Mở ra nhanh đi."
-" ừa ừa để tui mở thử, sao cứng quá vậy bạn này, tui sợ nó ten ben quá, thôi để chút tui mở cho nó lành nha."
-" ngoại mở liền cho con đi. Lẹ."
-" ừa ừa để tui mở. Bạn này ơi người ta bỏ mút vô đây hay gì cứng quá nè".
-" không phải mút đâu, keo hai mặt đó, con kêu ngườu ta nhét vô."
-" sao kì vậy bạn này tui nghĩ người ta phải chêm mút hay giấy thôi chứ gì nhét keo 2 mặt sao gỡ được, chắc phải lấy dao lam cho nó đừng rách hộp quá."

( tôi không đi lấy dao, mặt dù chỉ vài bước vào nhà rồi ra. Vì tôi với cô ấy lâu lắm mới gặp nhau. Lâu lắm mới nói chuyện. Lâu lắm rồi. Tôi muốn dành chút thời gian này để nhìn kỹ hơn. Nhìn rõ hơn. Nghe thật chú tâm từng âm sắc cô ấy nói, từng cử chỉ cô ấy làm. Và tui sợ lỡ như vội vào nhà vội ra cô ấy đã vội về mất rồi.)

-" con kêu người ta làm vậy á. Ngoại đừng có làm rách cái hộp đó tiền không đó chứ không phải tầm thường đâu nha hê hê. Tay ngoại bị sao vậy"
-" à tui không sao, nảy đụng đất sợ dơ hộp pn tặng thôi. Để tui gỡ miếng này ra là được hà. Bà nào dán mắc mệt vậy."
-" con làm hết á, ngoại gỡ đi."
-" hèn chi. Chỉ có pn này mới nhét keo 2 mặt chứ ngoài tiệm ai làm vậy."

( vì tôi pit mọi món quà cô ấy đều tự tay làm dù hộp quà hay món quà bên trog. Cô ấy rất tử tế. Có lần đẽo bút vì cho tôi. Lại nhét vào hộc bàn. Tôi cất cặp vào không để ý. Lấy ra mới biết. Về nhà cô ta hỏi tôi nó có gãy không. Tôi quý quà tặg hơn bất cứ gì. Tôi nghĩ vì tôi mạnh tay nên nó thành ra như vậy. Tôi nói nhó có gãy nhưng tui dán nó lại đc r. Tui lấy keo sữa cấp cứu nó. Nó đag tịnh dưỡng nè. Mà bạn của tôi nó vẫn thất vọng vô cùng. Nó vẫn nghĩ mọi thứ nó làm ra đã hư hại ngay trước lúc nó tặng và sau đó đều là do nó. Thật tình tôi yêu cô ấy vì những gì cô ấy nghĩ tôi đã từg và hiểu rõ được).

-" được rồi đó ngoại. Đưa đây con gỡ cho. Xé ra. Ngoại tiếc gì miếng keo. Con bỏ đây lát ngoại dọn nha, nhà ngoại mà :D. Rồi ngoại lấy ra coi thử đi."
-" ồi ôi dễ thương quá bạn này, đẹp quá hà, nhỏ xíu à."

( khi tôi trông thấy món quà tôi biết rõ nó có giá trị hơn cái hộp bên ngoài nhưng công sức mà bạn tôi bỏ ra làm cái hộp thì vô giá! Tôi trân trọg nó nên không muốn nó phải rách 1 miếng nào).

-" con tặng ngoại mốt ra trường đeo, không pit tới đó còn xài được không nữa :D"
-" không biết có ra trường được hong nữa. Mà bạn này ơi tui đeo cái cũ được rồi. Nó chưa hư mà."
- " rồi ngoại định làm gv mà đeo đồng hồ điện tử hả?"
-" thì có sao hả bạn này tui thấy cũg có mấy người vậy mà."
- " có gv thể dục."
-" đâu có tui nhớ thầy Nam dạy mình hồi lớp 10 cũng đeo đồng hồ điện tử đi dạy mà đâu sao đâu bạn này."
-" con hỏi ngoại nè, sau này ngoại làm gì."
-" tui đi dạy."
-" ngoại mặc gì đi dạy?"
-" tui mặc áo dài đi dạy."
-" có ai như ngoại không? Mặc áo dài rồi đeo cái cũ ai coi, để cái này mốt đeo cho con."
-" ừa há bạn này, cũng kì thiệt. Để tui cất mốt đeo. Mà bạn này ơi bạn này cho tui cái đồng hồ này tui không biết coi giờ. Nhìn một ngày trời mới ra quá. Nè pn này coi đi coi mấy giờ rồi. Coi kịp xe hong á. Cái số 14 này là ngày hả bạn này?"
-" kệ ngoại. Con biét ngoại không biết coi nên con mới tặng. Đưa đây con để vô cho. Nè..."
-" bạn này trả điện thoại tui."
-" con trả ngoại để ngoại làm chuyện bậy bạ hả, đưa đây cho con, con cấm ngoại chụp lén con nữa nhe."
-" bạn này cứ chửi tui quài, thì nè bạn này xóa đi hichic."
-" chửi quài mà cứ làm quài. Ngoại trâu bò hả?"
-" tui đâu có đâu. Thì tại làm rồi mới chửi mà."
-" nảy con đã nói ngoại rồi."
-" ừa ừa phải rồi tui quên."
-" xong rồi. Con về nha. Ngoại vô đóng cửa rào đóg cửa sắt đi con về rồi ra."
-" thôi bạn này về đi tui ở đây cũg được mà đâu làm gì bạn này đâu."
-" không được. Ngoại làm lẹ đi. Ai biết ngoại sẽ làm gì con. Nhanh đi. Con còn về. Ngoại y như Thằng Huân vậy á. Đi CT chứ có phải đi thành phố đâu mà lề mề. Lẹ đi không ấy mốt con không ghé thăm nữa đâu đó."
-" ừa ừa tui vô nè, bạn này nhớ tới chơi nữa nha, bạn này làm như tui không biết ra cửa sổ nhìn theo vậy á. Đóng 2 cái trước này thì nhằm nhò gì tui :D."
-" vô lẹ đi."
(Kéo cửa. Lú ra)
-" rồi bạn này. Bạn này về. Cảm ơn bạn này nha!"
_cảm ơn_
_ tôi yêu cô ấy vì tính cách từ cách cô ấy nói chuyện đến cách cô ấy hành văn cho đến điều cô ấy làm_ vì chuyện mếm một ai đó không phải người đó ai ai cũng yêu mến hay vì một điểm họ khác lạ mà ác cảm_ mếm một người là do chính cảm nhận trong chính con người bạn và tự bạn sẽ cảm thấy điều đó!_
_ vì thời gian sẽ xóa nhòa kí ức. Tôi muốn lưu lại một kỉ niệm về người tôi thương thay vì nhớ chúng trong tâm trí. Vì 3 năm nay tôi đã nhớ quá nhiều_
~ kIwI~
Thương! Chỉ có thể lưu chữ viết cảm xúc phải tự giữ lấy!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top