Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Một số lời bài hát Nhạc Trữ tình

Mời các bạn vào: trantailinh.wap.sh để xem thêm nhiều lời bài hát hay nữa. Nhanh lên!!!

Lý Phụ Tình 

Tác giả: Quốc Anh

Chiều là chiều mù sương, 
Lắng nghe chim chiều gọi nhau, 
Khiến xui cho đời âu sầu. 
Ôi héo hon tròng lòng 

Từ ngày lập đông 
Nẫu bỏ tui đi lấy chồng. 
Từ khi con nước trôi 
Con nước trôi ngược dòng. 

Con nước trôi ngược dòng. 
Con nước phụ dòng sông 
Ai ham mê biến lớn 
Để bờ lau trông mong 

Thương lô rô lục bình 
Thiệt lòng thương con nước 
Con nước này theo dòng 
Để lục bình long đong 

Tình là tình mồ côi 
Tiếc thương cũng đành vậy thôi 
Trách thân cũng đã xa rồi 
Duyên hữu duyên đây do trời 

Đời dù nghèo mong manh 
Nhưng không đem bán tình 
Tình tui như nước sông 
Đục nước chứ không đục lòng

Con Đò Lỡ Hẹn

Tác giả:  Phạm Hoà Khánh

Bóng đò cập ngang bến sông
Biết anh sang lòng em vui thầm
Viết bài thơ trên giấy hoa mang tiếng yêu gởi trao tình em
Thầm mong ông tơ se mối để cho hai đứa mình gần nhau
Hẹn mai đông qua xuân tới đón em về cho trọn tình anh
Có ngờ một hôm nước lên đưa con đò rời xa bến chờ
Áo hồng người vui kết hoa có nhớ xưa ấm êm tình ta
Mình em trên con bến vắng ngóng con đò anh dần mờ trôi
Lòng đau nghe môi mặn đắng trách con đò sau đành rời xa.


Lặng nhìn dòng sông nước trôi ngược dòng
Cuộc tình ra đi bỏ em chờ mong
Chắc anh đã đành lòng quên em
Trách em gái khờ thương nhớ bao ngày qua
Tìm về đâu ngày bên nhau thắm tình đậm sâu
Nắng chiều rụng trên mái tranh nhớ câu thơ ầu ơ chúng mình
Biết người giờ nơi chốn xa có nhớ xưa ấm êm tình ta
Trời sao mưa giông bão tố để bây giờ cánh cò mồ côi
Buồn trông đêm sương quạnh vắng sáo xa rồi mong đợi mà chi.

Miền Nam Nhớ Mãi Ơn Người

Tác giả: Lưu Cầu

Dẫu núi có mòn mà sông kia có cạn.
Miền Nam ơi! Miền Nam nhớ mãi ơn Người (ơ) ơn Người thiết tha.
(Ơ) Hai tiếng "miền Nam" luôn trong tim của Người
Thương nhớ ngày đêm không phút giây nào nguôi.
Miền Nam anh dũng ở trong tim Người.
Dù núi Chư Pông hay bến Sài Gòn, sông Trà, sông Hương, tim Người luôn yêu thương.
Bao tháng năm hằng mong nhớ bưng biền dòng kênh Đồng Tháp Mười ơ hò hơ.
Nay Bác Hồ ra đi non sông còn nhớ lời: "Không quý gì hơn đất nước độc lập tự do"
Đời đời ghi nhớ (ơ) công ơn Người.

Dẫu núi có mòn mà sông kia có cạn.
Miền Nam ơi! Miền Nam nhớ mãi lời thề (ơ) lời thề sắt son
Mây trắng Trường Sơn quanh năm thương nhớ Người.
Sóng nước Cửu Long không phút giây nào nguôi niềm thương nhớ Bác (ơ) đến muôn đời.
Cùng với non cao vang tiếng trầm hùng biển rộng bao la đêm ngày vang câu ca.
Muôn trái tim thề xin nhớ ơn Người, làm theo lời của Người ơ hò hơ.
Ta quét sạch xâm lăng cho quê nhà yêu vui
Nam Bắc kề vai chiến đấu ta xây ngày mai
Thành tâm dâng đóa (ơ) hoa lên Người.

Lý Con Sáo Bạc Liêu

Tác giả: Phan Ni Tấn

Rồi thì sáo cũng sang sông 
Bỏ trong dĩ vãng tấm lòng mồ côi 
Bạc Liêu cùng với hoa ngô (qua mùi) 
Nhớ thương em bậu khóc mùi một phen 

À ơi ới à a à a ơi 
Trời mưa lâm râm ướt dầm bông soái 
Bậu đi lấy chồng sao chẳng nói qua hay ! 
Trách chi câu thề khi nào cậu quay nó á quay 
Thì qua với bậu mới đứt dây cang thường 
Mà nay con sáo sang sông 
Sáo sang sông rộng theo người dưng về xứ xa 

Rồi thì sáo cũng bay xa 
Bỏ trên bến nước tiếng ca buồn hiu 
Vàng trôi chẳng tiếc chi nhiều 
Tiếc thương em bậu chín chiều ruột dau 

À ơi ới à a à a ơi 
Trời mưa lâm râm ướt dầm bông soái 
Bậu đi lấy chồng sao chẳng nói qua ơi ! 
Gió đưa con sâu lên bờ bù non bù nước khóc than 
Vì chân lẻ bạn mới ốm o cung đàn 
Tình bậu không muốn mang 
Gió lay bông tràm đêm nằm nghe sầu thắt gan 

Ai đưa cái kìa con sáo nó sang sông 
Ðể cho cái kìa con sáo xổ lòng bay xa

Lý Cái Mơn

Tác giả: Lê Giang

Đàn cò bay về nơi thương nhớ 
Nhớ bến sông xưa, in hình bóng của người yêu 
Gió đưa mây, làn mây tím, sóng xô ngập ngừng 
Chiều dần buông vẫn còn chờ ai 
Như tóc em bay 
Bay theo lòng thủy chung câu hẹn ngày xưa 

Màu thời gian còn chưa phai sắc 
Sắc nước hương hoa, đôi bờ sóng vỗ tình quê 
Có hay chăng, thuyền xa bến, bến mong thuyền về 
Thuyền tình ơi hãy chờ chờ ta 
Bao tháng năm trôi qua 
Nhưng người vẫn luôn mong đợi tình chung 

Màu thời gian............ tình chung 

Người về đây dừng chân trên bến 
Sóng nước lăn tăn, tâm tình nhắn gởi người yêu 
Có sang sông thì chim sáo hát câu hẹn hò 
Chiều tà dương mãi còn chờ ai 
Tia nắng soi rưng rưng 
Đôi bờ bỗng nghe chim nhạn tìm nhau 
(Nhưng em lòng vẫn luôn mong đợi tình chung)

Lý Con Sáo

Tác giả: Cổ Nhạc

Thôi nếu như, chẳng phải duyên nợ mai sau
Đừng để sầu cho nhau, mà cả đời thương đau
Gây khó khăn cũng không ngăn được
Tình ta đã không chung một đường
Thì con gì đời hai lối đi
Khi lỡ duyên tiếc thương làm chi?
Từng đêm buồn tình ta lẽ loi
Ai nhẫn tâm bỏ ai người ơi?

Duyên trái ngang, cứ mãi bên lòng than van
Buồn, nổi buồn cưu mang
Sầu nổi sầu miên man
Ai đã tham phú ai phụ bần?
Để đây nổi ưu tư một mình
Chiều chiều buồn nhìn con sáo bay
Nghe xót xa sáo bay về đâu?
Thời gian tưởng chừng như giấc mơ
Theo tháng năm mái tóc bạc phơ.

Buồn Con Sáo Sậu

Tác giả: Minh Vy

Chiều chiều em đứng ngó bên sông
Buồn thương con sáo sậu khi lúa mùa trổ đồng thơm bông
Buồn cho con sáo sậu nó lẻ bầy sổ lồng mà bay
Ai nhanh tay trên đồng đang gánh từng bụi lúa thơm
Em thương anh bên này không dám lời sang bên đó
Anh nhắn ngỏ lời thương theo tiếng chim sáo bay trên đồng
Rằng sẽ hẹn mùa sau anh gánh lúa về nhà em

Hò ơi, câu hát xưa ân tình, trăng tròn đẹp đôi
Chim sáo về nơi đâu ai buồn ai thương nhớ
Xin nhắn lời cho nhau vơi nhớ mong đêm ngày
Tiếng chim kêu đâu đó, nói xa hơn nói gần
Mới mai anh không dám em bằng lòng làm vợ anh không
Hò ơi, tiếng pháo hoa rộng ràng tưng bừng nhà ai
Đám cưới làng bên kia anh cùng ai vui cưới
Em khóc nhiều hơn khi em thấy anh vui cười
Sáo kia buông tiếng khóc, tiếng kêu nghe đau lòng
Ngó lơ anh không thấy anh vui cười vui cùng người ta

Giấc Ngủ Đầu Nôi

Tác giả: Đình Trí

Hôm nay về quê hương 
Nhớ lại chuỗi ngày mến thương 
Sau nhiều năm cách xa ruộng vườn 
Đi qua con sông qua cánh đồng phút giây chạnh lòng 
Giàn bầu xanh mướp bí đươm bông 
Ngoài ruộng sâu lứa trổ đồng đồng 

Trên chiếc xuồng ba lá nhỏ 
Hai đứa ngồi thả theo nước trôi 
Ngày ấu thơ qua mất rồi chỉ còn mộng mơ 
Gió đưa câu hò xa xưa nghe lòng như đốt lửa 
Thời gian vẫn đợi quê hương là tiếng gọi đầu môi 

Khi em về quê xưa nhớ lại những chiều gió mưa 
Trên bờ đê dắt nhau chạy đuà 
Bên kia con kinh trưa trốn nhà lứa đôi tỏ tình 
Bìm bịp kêu nước lớn nước ròng 
Bài ca dao hát ru đầu lòng 

Em nhớ mùa điên điển nở 
Thương cứ chờ đợi anh vẫn mơ 
Lòng ngất ngây cơn gió chiều kéo hồn ngủ say 
Dẫu cho quê nghèo đơn sơ nhưng tình quê muôn thuở 
Dù xa mấy đồi thương nhau hột muối chè làm đôi 

Hôm nay về thăm quê sao lòng thấy buồn tái tê 
Kỷ niệm xưa sóng dâng tràn trề 
Bao nhiêu năm qua xa vắng nhà nhớ thương đậm đà 
Rồi bỗng dưng nước mắt rưng rưng 
Gặp lại nhau phút giây mịt mùng 

Lâu lắm rồi khi nhắc nhở tim nức nở đời như giấc mơ 
Tình dở dang duyên ban đầu để người sầu đau 
Thoáng như cơn mộng phù dù đi tìm trong giấc ngủ 
Tình quê hương vẫn gọi đâu quên được ngày đầu nôi

Hình Bóng Quê Nhà

Tác giả: Thanh Sơn

Về tới đầu làng con chim sáo nhỏ hát vang rộn ràng 
Qua nhịp cầu tre, qua mấy con đê thắm đượm tình quê 
Bao năm qua cách trở đường xa xuôi ngược bôn ba 
Ôi kỷ niệm yêu, mái tranh nghèo tỏa khói lam chiều 
Còn nhớ nụ cười, câu ca mát rượi chứa chan lòng người 
Đâu rồi ngày xưa, ai đón ai đưa nắng đượm chiều mưa 
Quê hương ơi, ấm mãi đời tôi uống ngọt đôi môi 
Thương quá là thương, tuổi thơ nào ngọt đắng vui buồn 
À ơi, con nước lớn chảy xuôi 
Đưa con thuyền chao nghiêng theo nhịp chèo bơi ai ngân nga câu hò 
Hò ơi, gió đưa gió đẩy, về rẩy ăn còng 
Về sông ăn cá, về sông ăn cá, về đồng ăn cua 
Từ lúc vào đời, chân quen đất nẻ sớm trưa chiều hè 
Ôi đẹp làm sao, đêm sáng trăng cao gõ nhịp chày mau 
Nghe quê hương tiếng gọi mời thương những ngày tha phương 
Trong cõi đời ta, giữ bên lòng hình bóng quê nhà…

Hương Tóc Mạ Non

Tác giả: Thanh Sơn

Nghe em hát câu dân ca sao mượt mà lòng anh thương quá. 
Tiếng ngọt ngào nào đong đưa nhớ xa xưa trời trưa bóng dừa 
Hẹn hò nhau tình quê hai đứa 
Mùi mạ non hương tóc em biết bao kỷ niệm 
Nhắc lại thấy thương nghe thật buồn 

Lâu nay muốn qua thăm anh nhưng ngại vì cầu tre lắc lẻo 
Tháng ngày tuổi đời trôi theo níu chân nhau, bạc thêm mái đầu 
Còn tìm đâu ngày xưa yêu dấu 
Ðường về hai thôn cách xa, thoáng cơn gió chiều 
Nhớ mùi tóc em hương đậm đà. 

ÐK:
Lòng chợt buồn mênh mông 
Dáng xưa tan theo giấc mộng 
Chắc người đã bước sang sông 
Ðang mùa lúa trổ đòng đòng 
Làm sao em quên, những ngày khi mới quen tên 
Bên gốc đa ven đường hai đứa ngồi tỏ tình yêu thương 

Anh thương tóc em bay bay trong chiều chiều gợi bao nỗi nhớ 
Nhớ từng nụ cười ngây thơ thắm duyên mơ 
chiều nghiêng nắng đổ 
Về quê em phù sa bát ngát 
Tình mình dù ngăn cách sông chứ đâu cách lòng 
Mỗi lần nhớ em sao nghẹn lòng ...

Kiên Giang Mình Đẹp Lắm

Tác giả: Lê Giang

Chiều xuống đứng bên cầu nghe sóng biển 
Nắng thu vàng chiếu rạng bến bờ 
Kiên Giang mình đẹp làm sao! 
Bóng mây sánh đôi bóng núi 
Con chim nhạn hát điệu tình quê 
Một biển trời như có mẹ cất tiếng ru 
Trăng nhú lên bến cảng quê hương 
Trăng cũng đẹp, đất cũng đẹp sao đâu đâu cũng đẹp 
Trăng lấp lánh lung linh bến nước 
Đoàn tàu về loang loáng trên sông 
Màn trời đêm êm ả thanh bình 
Đêm bình yên hương lúa ngạt ngào 
Đêm bình yên nghe sóng biển vỗ về 

2. Nghề đánh cá an nhàn nơi sóng biển 
Thấy ăn làm nhớ chuyện thánh thần 
Công ơn còn tạc vào tâm 
Có câu hiếu sanh nố sát 
Tâm thiên địa cứu nịch pḥò nguy 
Lượng hải hà cơn sóng dậy lúc gió qua 
Đem tấm thân cứu đỡ dân ta 
Nam cũng vậy, Bắc cũng vậy cho đâu đâu cũng vậy 
Công đức ấy anh linh thế ấy 
Lòng vẹn lòng như khắc như ghi (a) 
Trùng trùng dâng Nam Hải chi nguyền (à) 
Trăm là năm hương khói thường ngày 
Trăm là năm hương khói cũng thường ngày

Quê Em Mùa Nước Lũ

Tác giả: Tiến Luân

Không còn con sông nước dâng tràn lên bãi bồi. 
Anh về quê em khắp nơi như là biển khơi. 
Chập chờn mái tranh ngôi lên giữa ngọn triều dâng, 
những đàn gà con chơi vơi đứng nhìn trời xanh. 

Bao ngày trôi qua lũ cao lại dâng nữa rồi, 
không còn nhận ra tiếng ai đi tìm người trôi. 
Mẹ ngồi dưới mưa tay ôm ấp trẻ lạnh câm, 
xóm làng chìm trong bao la những nỗi đau này. 

Ôi! Nước lũ dâng cao, nước lũ dâng cao, 
dâng theo bao nỗi sầu đau. 

Ôi ! Nước tràn bờ đê, nước tràn bờ đê, 
tan thương khắp một miền quê. 

Bên bờ đê cao mái tranh tạm che kiếp người. 
Ơi đồng bằng ơi ! Biết bao thân phận nổi trôi. 
Còn một trái tim ai ơi nhớ lại miền Tây, 
nhiễu điều mà thương dân ta lắm nỗi đoạn trường.

Thuở Ban Đầu

Tác giả: Nhất Sinh

Cho anh về thăm lại bến đò xưa nhiều kỷ niệm. 
Xa xôi nhiều năm rồi lòng vẫn nhớ tình vẫn thương. 
Xưa trên cùng chuyến đò tình chợt đến khi tuổi vừa yêu 
Bao nhiêu là mộng mơ tình như thơ ôi thuở ban đầu 

Lơ thơ hàng tre già nắng chiều nghiêng đàn trâu về. 
Xa xa từng cánh cò chập chờn bay về tổ ấm. 
Trên con đường quen thuộc ngày nào tôi vẫn đứng chờ em. 
Nay lối mòn ngày xưa còn mình tôi thơ thẩn trong chiều 

Thời gian như nước qua cầụ 
Tình yêu vỗ cánh bay xa 
Thương em người gái quê tình trắng trong như những hạt sương. 
Trăm năm một chữ yêu làm đảo điên bao kẻ dại khờ. 
Em ơi một chữ thương một chữ yêu ta giữ cho bền lâu 
Không duyên phận với nhau hẹn kiếp sau ta sẽ chung tình. 

Nay em về chốn xa đèn kết hoa giăng lối người qua 
Anh quay về nẻo xưa tìm chút hương sưởi ấm linh hồn. 
Trong bể đời hắt hiu tình vẫn ru anh giấc ngủ saỵ 
Bên em giờ pháo bay kiệu lắc lư ngựa vàng em về dinh.

Tình Yêu Trên Dòng Sông Quan Họ

Tác giả: Phan Lạc Hoa

Tình yêu... có tự nơi đâu 
Êm êm một khúc sông Cầu 
Sao trời lọt qua mắt lưới 
Rơi đầy xuống dòng sông sâu 

Tình đã... trao nhau êm đềm 
Em là cô Tấm thảo hiền 
Mà vẫn mắt nhìn bối rối 
Gặp nhau lần nào cũng vội 

Chẳng đủ... gần mà giận dỗi 
Nhà xa mặt trận càng xa 
Tình yêu có từ đôi ta..... 

Tình yêu... có từ nơi em 
Đi qua năm tháng đợi chờ 
Tình yêu cũng từ nơi anh 
Lửa rừng bập bùng vách núi 
Anh đi giữ miền biên giới 
Làng quê em đợi em chờ 

Con sông của người quan họ 
Suốt đời nước chảy lơ thơ 
Tiếng anh ấm như hơi thở 
Em nghe để nhớ suốt đời 

Đừng quên, đừng giận, đừng nguôi... 
Đừng quên, đừng giận, người ơi... 

( => Tình yêu........ ) 

Tiếng anh ấm như hơi thở 
Em nghe để nhớ suốt đời

Về Miền Tây

Tác giả: Tô Thanh Tùng

Miền Cần Thơ gạo trắng nước trong, vui niềm vui ấm no cuộc sống.
Miền Đồng Tháp ruộng lúa mênh mông, yêu tình yêu thắm duyên mặn nồng.
Ai qua Tiền Giang xuống phà Mỹ Thuận.
Ai đi Hậu Giang đến bắc Cần Thơ.
Đi về Minh Hải hay đi về Kiên Giang.
Đi về Sa Đéc hay là về An Giang.
Miền Tây ơi! Vựa lúc miền nam hai mùa mưa nắng.
Miền Tây ơi! Sông nước Cửu Long chín nhánh phù sa,
Đất lành khắp chốn nở hoa vun bồi mạch sống mượt mà môi em.
Vầng trăng lên theo bước chân đi, qua đường quê mấy nhịp cầu tre.
Hàng cây xanh in bóng nghiêng che, quanh vườn ao đóm khuya lập lòe.
Ai đi miền xa nhớ về quê nhà.
Thăm con đường xưa bến cũ miền Tây.
Tiếng cười giọng nói trong có tình thân thương, câu hò câu hát nghe dạt dào quê hương.

Áo Mới Cà Mau

Tác giả: Thanh Sơn

Nghe nói Cà Mau xa lắm, ở cuối cùng bản đồ Việt Nam. 
Ngại chi đường xa không tới, về để nói với nhau mấy lời. 
Xuôi mái chèo sông ông Đốc, đêm trắng kịp tới chợ Cà Mau, 
Xuồng ghe ngày đêm không ngớt, người Cà Mau dễ thương vô cùng. 

Về Cái Nước, Đầm Dơi, nghe ai ru câu ơi hời, 
Thương em đừng để duyên lỡ thời, tội nghiệp ghê nghe sắc se con tim tôi. 
Chừng nào về Năm Căn, nhớ nhau qua lại cũng gần, một lần về U Minh, 
Nghe muỗi kêu nhớ rừng Cà Mau. 

Mai mốt Cà Mau em lớn, tuy út mà "sửa soạn" đẹp hơn, 
Cà Mau đường đi không khó, mà chỉ khó có sông vắng đò. 
Em đứng mình ên một hướng, duyên dáng mời khách lạ ngàn phương, 
Cà Mau mặc thêm áo mới, về Cà Mau là thấy thương em rồi.

Cánh Cò Và Dòng Sông

Tác giả: Trọng Phúc

Ôi những dòng sông chảy ra biển rộng
Ôi những cánh cò bay giữa trời xanh
Như em như anh ân tình nồng thắm
Nhớ chăng ngày nào hai dứa yêu nhaụ

Bao kỷ niệm xưa của hai đứa mình
Bên mái tranh nghèo cuốt bẩm cày sâu
Đôi ta yêu nhau bao mùa mưa nắng
Đã hơn một lần tay ẫm bồng taỵ

ĐK:

Nay dòng sông buồn lặng lẽ trôi qua cầu
Ôi cánh cò dâu sao biệt ly thành tình sầu
Phương trời xa dù hạnh phúc trong sang giàu
Có nhớ nơi quê nghèo em một lòng yêu anh.

Sông vẫn là sông chảy ra biển rộng
Thương mãi cánh cò nay đã về đâu
Em mang trong tim bóng hình người yêu dấu
Sống nơi quê người anh có nhớ em không ... !!!

Chờ Người

Tác giả: Khánh Băng

Một người con gái đứng 
nghiêng nghiêng vành nón lá 
Đường chiều bờ đê 
lối xưa kỷ niệm thiết tha 
Lòng nàng sao lưu luyến quá, 
hẹn hò một người đi xa, 
mà năm tháng đã dần qua. 

Chuyện tình chung thủy 
có em bên bờ sông vắng 
Ngày, ngày ra đón 
biết đâu anh còn nhớ chăng 
Lệ buồn đêm khuya thức trắng, 
Chiều, chiều nhìn theo ánh nắng, 
lời thề ước dưới ánh trăng. 

Tình là tình cô đơn tái tê gió lạnh mùa đông 
Ngọn đèn dầu chiếc bóng nơi cô phòng 
Và mỗi lần chim én đưa tin con đò sang sông, 
môi mắt em chờ mong. 

Sầu thương đã lỡ, 
trách chi duyên tình dang dở 
Đời người con gái 
chỉ có một lần ước mơ 
Nào ngờ tình yêu trắc trở, 
tình đẹp là tình bơ vơ, 
chờ người đến bao giờ.

Đừng Trách Diêu Bông

Tác giả: Trần Thiết Hùng

Anh trách em sao nỡ vội lấy chồng 
Không chờ, không đợi anh kiếm lá diêu bông 
Chờ đợi đã bao năm mà người vẫn biệt tăm 
Nhớ thương nhạt phai má hồng 
Nên lời ru buồn buồn thêm 
Nên lời ru càng còn buồn thêm 
Sông sâu con nước lớn ròng 
Thả trôi chiếc lá diêu bông 
Ai chờ ai trong nỗi nhớ 
Biết đâu bến đục hay trong 
Sang sông con sáo xa rồi 
Tình anh chiếc lá em ơi 
Cho lòng ai như con sóng 
Xin đừng trách lá diêu bông 

Bươm bướm ơi sao nỡ xa cành 
Nên lời ru buồn sau lũy tre xanh 
Chờ người đã bao lâu mà đời lắm bể dâu 
Ðắng cay diêu bông úa sầu 
Nên lời ru buồn còn đâu 
Xa người ôi giọt mưa ngâu 

Sông sâu con nước lớn ròng 
Thả trôi chiếc lá diêu bông 
Ai chờ ai trong nỗi nhớ 
Biết đâu bến đục hay trong 
Sang sông con sáo xa rồi 
Tình anh chiếc lá em ơi 
Cho lòng ai như con sóng 
Xin đừng trách lá diêu bong

Hoàng Hôn Màu Tím

Tác giả: Thể Hiển

Hò dân ca:

Chiều chiều chim vịt kêu chiều
Bâng khuâng nhớ bạn, chín chiều ruột đau

Chiều hoàng hôn tím cả giòng sông 
Đò neo bến vắng mà nhớ anh thiết tha trong lòng 
Người anh sang sông quên lời hẹn ước 
Để lại tình em mênh mông sông nước 
Con sáo xổ lồng sáo bay theo pháo đỏ rượu hồng 

ĐK: 
Người ơi nhớ câu thề xưa 
Dù nắng hay mưa dù nghèo hay khổ 
Dù ai sang giàu cũng không bao giờ chia cách đôi ta 
Mà giờ đây sao anh nỡ đoạn đành 
Tham phú phụ bần anh phụ tình em 

Khi chiều buông em đứng bên bờ sông 
Đò sang bến mới mà nhớ anh xót xa trong lòng 
Còn đâu đêm trăng ta về chung lối 
Chỉ còn mình em mênh mông nỗi nhớ 
Trên bến sông buồn nhớ thương anh tím cả hoàng hôn

Khúc Hát Ân Tình

Tác giả: Xuân Tiên

Người từ (là) từ phương Bắc đã qua giòng sông 
sông dài tìm đến phương này, một nhà thân ái. 
Ơi ...tình Bắc duyên Nam là duyên 
tình chung muôn đời ta đắp xây. 

Gặp nàng, nàng là thôn nữ mắt duyên cười say môi hồng 
Tình thắm đôi lòng mộng vàng chung bóng. 
Ơi ! Mạch đất dâng hương là hương 
cần lao chung đời vai sánh vai. 

Cùng góp bàn tay thương yêu nhau rồi 
ngô khoai hai mùa ngát một niềm vui chung vui 
cho thơm hương đời lúa vàng tình ơi. 
Ngày mai hạnh phúc nơi nơi reo cười 
quê hương thôi đau sầu ngăn sông núi cách chia, 
Ta đem yêu thương về cho Phương Bắc... 

Tìm về mảnh vườn hoa thắm hái bông tầm xuân trao nàng, 
lời hát ân tình hồng hồng đôi má. 
Ơi...đời sống yên vui, là vui 
Dìu nhau đi vào chung bóng mơ.

Mưa Rừng

Tác giả: Huỳnh Anh

Mưa rừng ơi! Mưa rừng! 
Hạt mưa nhớ ai mưa triền miên 
Phải chăng mưa buồn vì tình đời, 
Mưa sầu vì lòng người Duyên kiếp không lâu. 
Mưa từ đâu mưa về làm muôn lá hoa rơi tả tơi. 

Tiếng mưa gió lạnh về lùa ngoài mành 
Lá vàng rơi lià cành gợi ta nỗi niềm riêng 
Ôi! ta mong ước xa xôi, những đêm mãi cô đơn gửi tâm tư về đâu? 
Mưa thương ai? Mưa nhớ ai? 
Mưa rơi như nhắc nhở mưa rơi trong lòng tôi. 

Mưa rừng ơi! Mưa rừng 
Tìm đâu hỡi ơi bóng ngày xưa 
Mỗi khi mưa rừng về muộn màng, 
Bóng chiều vàng dần dần tàn 
Lòng thương nhớ nào nguôi.

Người Tình Mùa Đông

Tác giả: Nhạc Ngoại (Trung Hoa) [Lời Việt: Anh Bằng]

Đường vào tim em ôi băng giá 
Trời mùa đông mây vẫn hay đi về vẫn mưa, 
Mưa rơi trên đường thầm thì 
Vì đâu mưa em không đến 

Đường vào tim em mây giăng kín 
Bàn chân anh trên lối đi không thành 
Những đêm khuya mưa buồn một mình 
Có khi cho ta quên cuộc tình. 

ĐK 
Từng cơn mưa hắt hiu bên ngoài song thưa 
Lắm khi mưa làm hồn ta nhớ mãi ngày qua. 
Nhớ con phố xưa vẫn âm thầm đợi chờ nhau, 
Nhớ đôi vai ngoan em sợ trời mưa gió. 

Từng ngày ta vẫn đưa em về qua phố 
Vẫn chim cao trời mưa lũ, vẫn tiếng buồn xưa, 
Ôi bàn tay ai đã giắt em chiều nay ? 

Đường vào tim em bao cơn sóng 
Để tình anh sắp đến xuân hoa mộng 
Trái tim em muôn đời lạnh lùng 
Hỡi ơi, trái tim mùa đông.

Sóc Sờ Bai Sóc Trăng


Sáng tác: Thanh Sơn


Người dân quê tôi Sóc Trăng đã bao đời dầm mưa dãi nắng
Đổi lấy chén cơm thơm ngọt
Như sữa mẹ mát ngọt đời con

Sông quê tôi đổ về ba ngã cây trái ngọt uống dòng phù sa
Đường qua Trường Khánh có người bạn Hoa
Tùa chế tùa hia, úa tá lư thìa

Về Đại Tâm thăm người bạn Khơmer
Nghe hát dù kê và điệu múa lâm thôn
Sóc sờ bai bòn, tâu na bòn, tâu na bòn ơi

Về đây quê hương Sóc trăng lũy tre làng hàng dừa rợp bóng
Dù đi bốn biển năm châu xa quê rồi mới hiểu lòng đau.

Tình Cờ Gặp Nhau

Tác giả: Trần Quang Lộc

Tình cờ gặp lại nhau 
Dường như lâu lắm rất quen nhau 
Gặp lại nhau mắt vương niềm đau 
Gặp lại nhau lúc sắp xa nhau 
Gặp lại nhau tóc xanh phai màu 

Khăn thờ nàng đội ai 
Mà em đội í ...ơ .. trên đầu 
Nửa thương bên nọ thì thương 
Nửa sâu bên phía ớ hơi nao 
Này nàng ơi thấu chăng nỗi lòng 

Hỏi người người về đâu 
Đường đi ấy thấy nỗi sông sâu 
Chờ nhau bạc áo trốn xa xăm 
Ngoẳnh nhìn nhau lúc em qua cầu 

Chờ nhau bạc áo trốn xa xăm 
Ngoảnh nhìn nhau lúc em qua cầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top