Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Vika" giọng nói Leo êm ả xen lẫn tiếng cười khúc khích, khoái trá ra mặt, "Stop, mai anh có trận đấu..."

Anh đang phải phản kháng lại những nụ hôn từ đôi môi Vika trên cổ anh, cho một sự lo ngại về một vết hôn có thể được in trên đó.

Cô thở dài, "Được thôi. Hợp với anh đấy." Ra khỏi người anh, cô cắn môi, hình ảnh đẹp như thiên thần.

"Anh nghĩ em muốn giữ chuyện này như một bí mật..." Leo cười ngạo nghễ.

Họ đang ngồi trên chiếc giường của cô trong phòng ký túc xá. Họ đã bên nhau được gần một tháng bây giờ, mặc dù rất bí mật, đây là lần thứ tư Leo ở đây. Lần đầu tiên, chắc chắn, đó là một ngày tuyệt vời của hai người, anh đã thật sự bị choáng váng trên giường cô, nhưng không có chuyện gì xảy ra. Lần thứ hai và thứ ba là sau những buổi hẹn hò của họ, khi Vika chắc chắn rằng Vanessa sẽ không ở trong phòng và cô muốn một chút khoảnh khắc riêng tư với Leo. Anh không bao giờ qua đêm ở đây, tối nay chắc chắc anh cũng không thể, bởi vì ngày mai anh phải bay đến Almeria cho một trận đấu sân khách.

"Đó là sự thật," Vika gật đầu. cô thở dài và sau đó nằm xuống, dựa đầu vào gối cô.

Leo dịu dàng đặt tay quanh eo cô, ép cô gần anh hơn. Lần này, anh hôn lên cổ cô, những nụ hôn nhỏ lí nhí khắp làn da nhảy cảm của cô. Vika cười khúc khích, cố nhỏ tiếng nhất có thể. Cô đang rất nhột, và thật tế nhị...

"Em chưa bao giờ nghĩ anh sẽ quá..." Vika nhún vai, tìm một từ đúng, cô chớp mắt, "khéo?"

Leo ngạc nhiên, "Tại sao?"

"Anh luôn rất nghiêm túc, em đoán vậy? và còn ngốc nữa."

Leo lắc đầu, "Anh không muốn mọi người biết anh là ai... có những thứ được gọi là sự riêng tư."

Vika gật đầu, "Đó là tại sao em không thật sự muốn con người phát hiện ra mối quan hệ của chúng ta bây giờ. Em không nghĩ cuộc sống của em sẽ vẫn còn yên bình khi lúc nào cũng có những con mắt kè kè phía sau."

Leo nằm lên, hai tay dựa xuống giường, "bất cứ điều gì em ước mong. Anh chỉ hạnh phúc khi em ở đây."

Vika xoắn người lên từ vị trí của cô và bây giờ mặt cô đối diện với anh, cô đặt một tay vào sau gáy anh. Cô hôn anh. Bắt đầu là những nụ hôn dịu dàng trên môi và từ từ dần trở nên thành những thứ nhiều hơn, họ cần nhau hơn.. có lẽ họ bất lực để có thể tách rời nhau, cơ thể hai người quấn vào nhau trên giướng cô. Bàn tay anh đi lướt qua cơ thể cô, chạm vào làn da đang nhạy cảm của cô, một bàn tay đặt lên má cô, ngón tay cái chà chà nhẹ vào làn da đang ửng hồng. Anh hôn lên đôi môi cô thật dịu dàng. Cơ thể cô đang hoàn toàn mềm nhũng phía dưới cơ thể anh.

Vika đột ngột kéo anh ra, cô không thể thở, "Em có thể hỏi anh một câu được không?"

Leo nắm lấy tay cô, ngón tay cái của anh dịu dàng chà lên làn da tay mềm mại của cô và đặt đôi môi lên đó. Anh hôn bàn tay cô, "Hm?"

"Tại sao anh không cố làm bất cứ thứ gì với em?"

Đôi mắt Leo mở to, anh mỉm cười, "Anh đang nằm trên giường em, chạm vào người em theo cái cách mà một chàng trai công giáo không nên làm!"

Vika bật cười, "Nhưng... anh không bao giờ cố đi xa hơn 'một màn dạo đầu'."

"Chúng ta chỉ bên nhau được gần một tháng," Leo nhướng mày. "Tại sao? Quá thân mật sao Vika?"

Vika khịt mũi, "Không nhất thiết, dẫu vậy... em chỉ tự hỏi... Anh đã làm qua chuyện đó trước đó rồi đúng không?"

Leo chớp mắt, ước gì cô không bao giờ nhắc đến chuyện này. Cô sẽ phản ứng thế nào nếu như cô biết rằng anh đã có sex với Macarena?

"Um," Leo dừng lại. "Ùm," anh nghĩ sẽ là tốt nhất nếu anh thành thật.

Vika dường như cô không khó chịu, thay vào đó là một phản ứng còn hơn cả sự ngạc nhiên so với bất cứ thứ gì khác trên đời. "Thật sao?"

Leo gật đầu, "Với Macarena."

Vika nhéo má anh, "Anh thật tệ."

"Anh là đàn ông," Leo đùa. "Với lại cô ấy là một người mẫu..."

"Ha. Ha." Vika trợn tròn mắt.

"Khúc cuối anh đùa đấy. nghiêm túc mà nói, đúng vậy, anh đã làm chuyện đó với cô ấy. Một phần vì anh tò mò và cô ấy dường như cũng rất tốt, là một cô gái hài hước."

"Em không quá tốt lành, nhưng em hài hước," Vika mỉm cười tinh nghịch.

"Về sự bướng bỉnh, anh nghĩ em quá tốt." Một ngón tay anh dịu dàng chạm vào mũi cô.

"Oh? Vậy có lẽ em nên giống chị của em," Vika trừng mắt thích thú, cô ngồi dậy, mặt cô sát mặt anh.

"Anh chưa bao giờ nghĩ rằng anh sẽ được nghe câu đó từ em," Leo lắc đầu thất vọng một cách giễu cợt.

Nhưng chỉ ngay sau đó, có một tiếng gõ cửa phát ra từ bên ngoài.

"Chết tiệt," Vika lẩm bẩm. Cô gọi to, "Ai vậy?"

"Vika? Elliot đây," Một giọng Anh gọi lại từ bên ngoài cửa.

"Biến," cô rên rỉ đáp lại, nói trong một giọng Anh hoàn hảo của cô.

"Vui lòng Vika, tôi cần nói chuyện với chị của bạn," Anh ta gọi lại, "Và tôi không muốn cả tòa nhà biết được những gì đang xảy ra ở đây đâu."

Vika thở dài, cô đứng dậy.

"Chuyện gì sẽ xảy ra nếu anh ta thấy anh?" Leo thì thào.

"Hãy giấu trong tủ đồ," Vika chỉ dẫn anh bằng tiếng Tây Ban Nha, chỉ vào cánh cửa nhỏ ở góc phòng.

Leo thở dài và sau đó làm theo những gì cô nói với anh.

Vika mở cửa, giọng cô chuyển ngoắc qua giọng Anh, "Chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Tôi không thể có chút riêng tư ở đây được sao?"

Elliot đi vào phòng, anh ta đang mặt một chiếc áo khoác da màu đen và một chiếc quần sọc caro bằng vải kaki. Mái tóc anh ta bù xù như vừa mới ngủ dậy, làm anh ta trông như một tên đáng thương bất hạnh, hoặc có lẽ như những những ngôi sao nhạc rock người Anh hồi xưa, tất cả chỉ còn thiếu chiếc guitar là trở nên hoàn hảo.

"Nhưng mà bạn đang làm gì ở đây?" Elliot hỏi lại cô. "À học bài, tôi biết." Giọng anh ta như chế nhạo khi nhìn thấy những cuốn sách vẫn đang được đóng ngăn nắp trên bàn học của cô.

"Không làm gì hết," Vika ngồi xuống giường, cô nhún vai.

"Uhuh, tuyệt," Elliot lẩm bẩm, "Bạn có thấy Vanessa không?"

"Không, tại sao?"

"Tôi đã say rượu, rất rất say," Anh ta kêu rên.

"Nhìn này, chuyện này cũng thật đáng yêu, nhưng tôi không có thời gian tâm sự bây giờ ok," Vika nói, cô tự hỏi Leo sẽ thở thế nào trong cái hộp kín mít đó?

"Tôi nghĩ tôi đã làm một chuyện sai với Ness," Elliot nói, lơ đi ánh mắt khó chịu của Vika.

"Hãy nói với tôi chuyện gì đã xảy ra, và hãy nói thật nhanh đấy."

"Tôi thật sự là một tên ngốc. Tôi đã đến quán rượu với đám bạn của tôi, và chúng tôi đã bàn về các cô gái và tôi đã thật sự ngốc khi đã đi sâu vào chi tiết về những gì tôi đã làm với Vanessa. Cô ấy đã yêu cầu tôi không được nói chuyện đó với bất kì ai, và chết tiệc lúc đó tôi thật sự rất say và thật ngu ngốc... bây giờ, cô ấy sẽ không muốn nói chuyện với tôi nữa. tôi đã cố xin lỗi nhưng cô ấy vẫn không có chút động tĩnh gì."

"Hay lắm," Vika nói bằng một giọng mỉa mai. "Tôi không hiểu tại sao chuyện này lại làm hai người bất hòa, tôi nghĩ mấy thằng đó chỉ xem nó như một chuyện đùa."

Elliot nhìn lúng túng, "Đó chính xác là những gì xảy ra lúc đầu... nhưng tôi thật sự thích chị của bạn."

"Anh thật sự thích chị tôi," Vika nhắc lại, mắt cô khít chặt lại. "Ồ, chuyện đó tuyệt đấy, tại sao anh không nói với cô ấy chuyện đó? Chị ta đơn giản sẽ không thể kháng cự lại câu nói quyến rũ đó."

Trước khi Elliot có thể trả lời, họ nghe thấy một tiếng đổ sập của một thứ gì đó trong tủ đồ.

"Đó là gì vậy?" Elliot hỏi, nhìn về phía tủ đồ.

Người cô rụt lại và trước khi cô có thể dừng anh ta, bởi vì căn phòng là rất nhỏ, tất cả những gì Elliot phải làm là bước một bước về phía tủ đồ và mở cánh cửa để nhìn thấy Lionel Messi đang đứng một cách kì lạ trong tủ đồ của phòng Vika.

"Cứt," Cô rên rỉ.

Elliot đơ người, anh ta nghĩ rằng hình ảnh này chắc phải là một hình ảnh trên các tấm poster khổ lớn được dán đấy ngoài sân vận động, nhưng khi Leo mỉm cười ngượng ngùng với anh ta và vẫy vẫy tay một cách kì lạ, Elliot gần như muốn hét lên.

"Đùa à?" Elliot hỏi, giọng anh ta vẫn còn sững sốt.

"Không," Vika lẩm bẩm. cô nhìn Leo và nói bằng một giọng Tây Ban Nha, "Ra khỏi đó babe. Sorry."

Leo cho Elliot một cái gật đầu khó khăn, sau đó anh đi về phía Vika, ngồi xuống cạnh cô và đặt tay quanh eo cô.

"Chết tiệt không thể nào." Elliot không thể tin vào mắt mình được nữa. "Hai bạn, những con người mang dòng máu Argentina quen nhau sao?"

"Chúng tôi chắc chắn đến từ cùng một quê hương," Vika trả lời. cô nhìn về phía Leo, anh đang trông có vẻ bối rối. "Ồ," Vika chợt nhớ ra rằng anh không biết tiếng Anh. "Chúng ta có thể nói bằng tiếng Tây Ban Nha được chứ? Leo không nói tiếng Anh được tốt và chúng ta đều biết rất tốt tiếng Tây Ban Nha."

Vì vậy, họ tiếp tục câu chuyện bằng tiếng Tây Ban Nha.

"Vậy... hai bạn biết nhau sao?" Elliot hỏi.

Cả hai Leo và Vika gật đầu.

"Và hai người đang đi chơi cùng nhau?"

Họ gật đầu lần nữa.

"Như đang hẹn hò?"

"Đúng vậy," Vika dừng anh ta lại.

"Tôi có thể chỉ..." giọng Elliot bối rối. "TÔI LÀ MỘT FAN CỨNG CỦA ANH!" Anh ta như hét lên, nhìn vào Leo với một ánh mắt chứa đầy sự ngưỡng mộ.

Mắt Leo mở to, anh bắt đầu bật cười nhẹ, "Cậu thật hài hước." Anh đặt tay phía trước mặt Elliot, anh ta bắt tay anh với một sự vinh dự không hề nhỏ.

Vika lắc đầu không thể tin. "Elliot, vui lòng đừng làm Leo cảm thấy không thoải mái."

Elliot dường như không nghe cô, "Chuyện này xảy ra bao lâu rồi?"

"Một vài năm, nhưng chúng tôi chỉ quay lại từ tháng trước," Leo trả lời.

"Chết tiệt Vika! Làm thế nào mà bạn không bao giờ nói với tôi??"

"Tôi không nói với bất kì ai! Vanessa biết, nhưng tôi không nói với cô ấy rằng tôi đã quen Leo lại."

"Ness biết Leo?" Elliot gần như gào lên, mắt anh ta mở to.

"Shhhh!" Vika kêu anh ta im lặng. "Đúng. Chị ta đã gặp anh ấy vài lần. Bây giờ thì hãy bình tĩnh dùng cái trước khi cả cái khu ký túc xá này biết hết mọi chuyện."

"Sorry," Elliot đi về phía chiếc giường của Vanessa và ngồi xuống đó. Vika không chắc anh ta được phép làm chuyện đó hay không, nhưng quyết định không truy cứu.

"Tại sao anh ta ở đây?" Leo hỏi Vika với một giọng nói dịu dàng.

"Oh, tôi thích chị cô ấy," Elliot giải thích trước khi Vika có thể mở miệng.

"Vanessa thích... bạn?" Leo hỏi. có chút không tin. Sau đó anh mỉm cười. "Kì lạ."

"Tôi không nghĩ cô ấy thích tôi nhiều..."

Elliot giải thích lại với Leo những gì đã xảy ra với Vanessa , lần này là trong một giọng Tây Ban Nha của anh ta.

"Tôi không biết làm thế nào để giúp anh," Vika nói sau khi Elliot kết thúc câu chuyện.

"Vui lòng Vika, Vui lòng," Elliot rên rỉ. "Tôi cần làm chuyện này ra khỏi đầu cô ấy."

"Nếu cô ấy thật sự có ý nghĩ với cậu nhiều như thế, tại sao cậu không thể hiện cho cô ấy biết thay vì nói với cô ấy?" Leo đề nghị.

"Làm thế nào?" Anh ta hỏi.

"Làm những thứ mà cậu nghĩ cô ấy sẽ thích," Vika gật đầu đồng ý. "Nếu cô ấy có ý nghĩ nhiều với anh, anh hãy làm cho cô ấy biết rằng cô ấy quan trọng thế nào với anh."

Elliot gật đầu, điệu bộ như đang suy nghĩ.

Leo nhìn xuống đồng hồ trên tay và sau đó thở dài, "Anh nên đi. Anh có một chuyến bay sớm vào ngày mai."

Vika thở dài, "Yeah... Okey. Em sẽ đưa anh ra ngoài." Cô đi theo Leo ra khỏi phòng, họ nhìn một lượt bảo đảm rằng bên ngoài không có người và sau đó cô rón rén cùng Leo ra khỏi khu ký túc xá. Anh mặc chiếc áo khoác kín mít, đội mũ trùm đầu để giấu đi khuôn mặt anh.

Cô hôn Leo lần cuối, chúc anh ngủ ngon rồi lê bước một cách buốn bã quay về phòng...

"Cảm ơn vì đã xen vào 'cuộc vui' của chúng tôi, thằng ngu," Vika rít lên khi cô trở lại phòng, cô khó chịu ngồi xuống giường.

"Tôi thật sự xin lỗi về chuyện đó," Elliot nói chân thành.

"Vâng, vâng."

"Nhưng mà nghiêm túc mà nói, bạn đang hẹn hò với Leo Messi? Tôi là con trai, ước gì tôi được là bạn ngay bây giờ."

"Đó là một lời khen rất lạ lùng, nhưng tôi chấp nhận."

"Wow."

"Anh không được nói với bất kì ai đâu đấy," Giọng Vika trở nên nghiêm túc. "Huh? Không phải Vanessa, không phải với mấy tên bạn say rượu ngu ngốc của anh, KHÔNG MỘT AI CẢ. và nếu như tôi phát hiện ra, tôi sẽ giết anh, hủy hoại cuộc sống của anh."

Elliot bật cười nhưng sau đó gật đầu, "Tôi không biết gì cả, tôi sẽ không nói gì hết. Với lại tôi không nghĩ có ai đó sẽ tin tôi nêu như tôi nói ra chuyện đó..."

Vika bật cười. "Hiểu."

"Nhưng sớm hay muộn, Vika, con người sẽ biết được. Sự nổi tiếng của anh ta bây giờ... sẽ không thể giữ bí mật được lâu đâu."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top