Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

04

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Yu Jimin te te đi phía trước để Kim Minjeong đẩy xe theo phía sau.

Giám đốc Yu nhìn đống đồ hộp trên kệ thì tiện tay lấy vài loại bắt mắt, thậm chí còn lụm vài hộp thức ăn cho thú cưng bỏ vào xe.

Kim Minjeong đẩy xe theo sau mà phát hoảng lắc đầu, cô đành tự mình lựa chọn lại rốt cuộc không nhịn được phải mở miệng nói chuyện.

"Giám đốc Yu, để tôi chọn giúp cho."

Giám đốc Yu dĩ nhiên là còn mong gì hơn, cô chưa bao giờ tự mình làm việc này. Nên chỉ nhìn thấy thứ gì vừa mắt thì bỏ đại vào xe, vừa nghe Kim Minjeong nói vậy liền nhanh chóng gật đầu, còn Minjeong thì thầm nghĩ trong lòng.

Thật không nhìn ra một người bản lĩnh như giám đốc Yu, khi gặp những chuyện nhỏ này thì lại không biết làm sao.

Tuy cô nghĩ như vậy, nhưng trong lòng cũng có chút ngưỡng mộ giám đốc Yu Jimin. Chỉ là một cô gái lại có bản lĩnh điều hành cả một công ty, tuy cô ấy có chút khác thường nhưng là một người rất tốt và có năng lực.

Sau một trận càn quét siêu thị của Yu Jimin thì cô ấy đưa Minjeong về nhà.

Khu này thật xa trung tâm, vòng đi vòng lại mấy con đường mới đến được. Trong lòng liền có chút cảm thương cho nhân viên Kim, nhưng cả hai còn chưa thân lắm nên cũng không tiện nói ra.

——————

Nhìn lại mớ đồ vừa mua đang được đặt ở ghế sau, Jimin thật không biết xử lí sao nữa.

Yu Jimin, 26 tuổi, giám đốc công ty YJ.

YJ là công ty của gia đình cô, trước đây do bố cô làm chủ. Nhưng sau này ba mẹ Yu chỉ muốn đi du lịch khắp nơi nên đã để lại cho con gái tiếp quản, nói về Yu Jimin thì chỉ có một từ là tuyệt.

Ông bà Yu cố gắng nuôi dạy đứa con gái này thật tốt. Nhưng ông bà lại không ngờ con gái mình lại không giống người ta, Jimin có một lối sống ngược lại với mọi người.

Tuy không vừa ý điểm này của con gái nhưng con cũng đã lớn, bố mẹ đã già thì làm sao quản được nó nữa. Chỉ đành vui vẻ mà chấp nhận đứa con gái ngoan này, bà Yu nghĩ nếu không có một anh chàng đẹp trai làm con rể thì lấy về một cô nàng xinh đẹp cũng được thôi mà.

Những cái tủ trong bếp của Jimin lâu rồi mới có thức ăn để đặt vào, bình thường cô chỉ thích ăn ở ngoài vì vừa tiện lợi vừa không tốn sức. Nhưng giờ vì muốn có cái cớ để làm bạn với nhân viên Kim mà lại tự hành hạ mình đứng xếp đống đồ ăn vào tủ.

Lấy chai nước trong tủ lạnh, Yu Jimin thảnh thơi ngồi xuống sofa.

"Yu Jimin cô thật là ngu ngốc, cực phẩm mà không đụng vào được thì chỉ là hàng trưng bày, mắc mớ gì phải hành hạ bản thân, ba mẹ cô sinh cô ra đúng là có lỗi với tổ tiên."

Mặc dù Jimin nghĩ như thế, nhưng cô cũng không hiểu tại sao mình lại có hảo cảm với nhân viên Kim. Cô còn muốn ngày mai đến nhà đưa người kia đi làm nữa chứ, loay hoay một lúc cô lại đến phòng làm việc.


————


Hôm nay Jimin cùng Minjeong phải ra ngoài bàn chuyện với khách hàng.

Việc xong cô liền đề nghị Minjeong cùng ăn trưa rồi mới trở lại công ty. Nhưng nhìn Kim Minjeong căng thẳng không dám nhìn mình, mà cứ nhìn ra bên ngoài nhà hàng.

Giám đốc Yu nhấp một ngụm cà phê có chút khó hiểu lên tiếng.

"Nhân viên Kim, cô sợ tôi lắm à?"

Thư kí Kim của chúng ta chính là không biết trả lời như thế nào đành đáp lại theo tiêu chuẩn một không, chính là không đắc tội sếp.

"Dĩ nhiên là không thưa giám đốc."

"À, có lẽ cô không thích tôi, nhưng cô đừng lo tôi sẽ không làm gì nhân viên của mình đâu."

Hình như giám đốc Yu có chút hiểu lầm gì đó, Kim Minjeong cố gắng giải thích.

"Không phải như giám đốc nghĩ đâu, người làm nhân viên như tôi khi tiếp xúc với giám đốc của mình thì đương nhiên sẽ có chút sợ sệt rồi."

Nghe vậy đôi môi xinh đẹp của giám đốc Yu liền cong lên thành nụ cười, nhìn thẳng cô gái đối diện.

"Vậy cô cứ xem tôi như bạn cô đi, tôi không phân biệt nhân viên hay giám đốc đâu. Sau này chúng ta có thể làm bạn với nhau mà."

"Giám đốc Yu à, làm sao tôi dám làm bạn với cô chứ. Tuy cô không phân biệt, nhưng lỡ tôi nói gì sai cô lại đuổi việc tôi thì sao. Nhưng giám đốc đã nói thì sao tôi dám từ chối chứ."

Tuy trong lòng Kim Minjeong hơi hoảng hốt nhưng khuôn mặt lại tươi cười đồng ý.


——-


Sau khi ăn trưa xong Kim Minjeong vẫn mải suy nghĩ về việc làm bạn với giám đốc Yu.

Cô chỉ sợ làm bạn với giám đốc sẽ kéo theo nhiều rắc rối sau này. Những người khác sẽ cho rằng cô nịnh nọt thượng cấp, Minjeong lại suy nghĩ nửa ngày, mới dám nói tiếp.

"Giám đốc Yu, sau này cô cứ đối xử bình thường với tôi là được, chỉ sợ người ngoài bàn tán không tốt sau lưng thôi."

"Em sợ mọi người biết em làm bạn với tôi à nhân viên Kim."

Yu Jimin trả lời khi đang lái xe chở nhân viên của mình về công ty.

Đối với Kim Minjeong làm bạn với giám đốc đã khổ não lắm rồi, còn khổ hơn khi người bạn này rất thích hỏi khó cô nữa.

"Ý tôi không phải vậy, giám đốc phải biết nhân viên văn phòng rất hay thích tám chuyện lung tung. Tôi chỉ sợ họ nói không tốt về cô thôi."

Yu Jimin thật thích tính cách biết suy trước tính này của nhân viên Kim. Dù gì bây giờ cũng đã có chút thành quả, thay vì cứ làm khó Kim Minjeong thì cứ đồng ý đại cho rồi.




—————

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top