Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

9.Tuần trăng mật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng ra vừa mở mắt dậy đập vào mắt Morgan là một khuôn mặt đẹp đẽ không một vết xước. Nhẹ nhàng vuốt những sợi tóc dính trên khuôn mặt của anh, mân mê từ đôi mắt chiếc mũi, di chuyển đôi môi khô do nằm trong phòng máy lạnh rồi đặt lên một nụ hôn chào buổi sáng. Đúng lúc Umti tỉnh dậy.

"Em bé đây là đang dụ dỗ anh hả?"

"Kh-không có mà~~"

"Vậy sao? Em bé làm như vậy có được coi là dụ dỗ anh không nhỉ?"

"Anh chọc em hoài à, em giận anh đó"

Morgan bực bội quay lưng đi dỗi Umti vì đã làm tổn thương đến lòng tự trọng bé nhỏ này, anh nhẹ nhàng kéo Morgan sát lại mình ôm em từ đằng sau rồi đặt lên đỉnh đầu em một nụ hôn.

"Anh xin lỗi em bé~~ "

"Tạm tha cho anh đó"

Hai người cứ vờn qua vờn lại chán chê một hồi mới xuống giường đánh răng rửa mặt. Umti bế Morgan vào phòng tắm không cho em đụng chân xuống đất một lần nào từ sáng tới giờ, nhưng khi đi xuống ăn với mọi người thì tất nhiên phải thả em xuống rồi.

Khi xuống nhà ăn, mọi người cũng đã ăn được vài món mới thắc mắc hỏi hai người sao giờ mới xuống, hai con người vờn nhau từ sáng giờ thì biện minh rằng do hôm qua mệt quá mọi người cũng chẳng nghi ngờ gì.

Sau khi ăn khoảng tầm ba mươi phút Morgan xin phép về phòng trước còn Umti ngồi lại nói chuyện với mọi người, mọi người tò mò hỏi sao anh chắc chắn rằng Morgan có tình cảm với mình, Umti cũng thành thật nói rằng

"Những hành động lúc ở cùng nhau, anh không tin rằng em ấy chưa một lần rung động. Khi anh sang Châu Âu anh đã ngỏ lời yêu em ấy, anh biết em ấy cũng đã rung động nên mới cho anh cơ hội. Em ấy nói khi anh về và tỏ tình trực tiếp với em ấy, em ấy sẽ đồng ý. Anh làm ra tin đồn đó vì không biết em ấy còn nhớ lời hứa trước kia không"

"Em nể cái tin đồn đó của anh lắm rồi đó. Anh mà không giải thích là em bay vô múc anh luôn rồi"

"Hì hì, quá khen quá khen"

Nói chuyện một lúc thì đứa nào về phòng đứa đấy. Khi thấy Umti về, em bé đã lao xuống giường ôm chặt lấy anh càu nhàu sao anh về phòng trễ vậy, Umti cũng nhẹ nhàng xin lỗi em bé anh cúi người xuống thấy em không đeo dép liền mắng yêu

"Sao em bé không mang dép vậy nè. Em bé có biết sàn nhà lạnh và dơ lắm không lần sau nhớ mang dép vào em nhé" rồi bế em lên giường

"Nae~~ cảm ơn anh"

"Em bé ngoan" dứt câu liền hôn lên môi Morgan như khen thưởng

"Anh ơi"

"Anh đây, em bé cần gì sao?"

"Tối nay mình đi công viên nhé anh, em nghe nói ở gần đây có một công viên đẹp lắm. Nhưng mà... mình đi một mình thôi được không anh?"

"Được, chỉ cần là em bé thích thì đi đâu anh cũng chiều" vừa nói vừa quỳ xuống trước mặt Morgan để đeo giày vào cho em.

Umti giơ hai tay ra để bế em Morgan cũng thuận thế đưa tay ra cho anh bế. Umti bế em ngồi vào lòng mình ở chiếc ghế bên cạnh cửa sổ nhìn thẳng ra biển, những cơn sóng từng cơn tạt vào bờ nhìn thật yên bình biết bao, bất giác Morgan đã ngủ quên trong cái ôm ấm áp và an toàn đó. Thấy người ngồi trong lòng im Umti nhìn xuống thì thấy em đang ngủ rồi liền cười bất lực

"Đúng là ham ngủ mà"

"Em không có ngủ, em chỉ chợp mắt một xíu thôi"

"Rồi, anh sai đúng không em bé? Em bé có muốn trách phạt anh không"

"Em sẽ phạt anh bằng cách không cho anh ngủ trên giường với em nữa"

"Aaa, hình phạt này nặng quá đi, có cái nào nhẹ hơn không em bé" rồi dụi vào hõm cổ của Morgan

"Vậy em bắt anh phải bế em khi chúng ta ở trong phòng, không được để em xuống đất"

"Dạ được ạ, em bé thích bế hiểu nào? Công chúa hay kiểu vừa nãy"

Sau một lúc suy nghĩ Morgan liền trả lời

"Hai cái luôn được không ạ ~ em thích cả hai"

"Vật có phần thưởng vì thêm không?"

Morgan liền hôn lên môi Umti một cái, Umti cơ hội kêu không đủ liền bắt em hôn thêm một cái nữa. Khi Morgan vừa đặt nụ hôn chưa kịp bỏ ra thì Umti đã ấn đầu em vào nụ hôn sâu anh khuấy đảo hết bên trong khoang miệng em mút đôi môi có vị dâu của em, anh tham lam lấy hết dưỡng khí của em. Đến khi em bé dẫy dụa vì hết hơi anh mới buông ra.

"Anh là đồ lưu manh"

"Anh xin lỗi em bé mà"

Thấy được ánh mắt long lanh của Umti cậu cũng đành nguôi giận mà tha cho anh người gì đâu mà nhanh nguôi giận thật chứ.

Buổi trưa mọi người hẹn nhau ở sảnh khách sạn để ra vùng ngoại ô ven biển, mọi người mua một ít đồ nướng và đồ ăn nhẹ cho buổi trưa. Đến nơi trải khăn rồi bắt đầu dọn đồ ra, mọi người quyết định picnic ở dưới một tán cây rồi bắt đầu ai làm việc nấy.

Có mỗi Morgan là nhẹ nhàng nhất vì Umti không cho em đụng vào. Tiếng đồ nướng xì xèo cùng gió riu riu khiến cho mọi người ai cũng cảm thán khung cảnh thật bình yên.

Sau khi ăn xong thì quyết định ra tắm dưới cái nắng hai giờ chiều có điên không cơ chứ.

"Sao em không xuống dưới tắm"

"E-em quên mang đồ thay mất tiu rùi" nói xong còn bặm môi khiến Umti tan chảy con tim

"Em xuống tắm đi. Anh biết chắc là em sẽ quên nên anh có mang theo rồi~"

"Nae~ anh đi xuống tắm với em đi"

"Đi thôi"

Umti đưa tay kéo em lên rồi nắm tay em chạy xuống bây giờ họ mới bắt đầu gia nhập hội. Tắm chán chê thì cũng đã năm giờ chiều.

Mọi người lên bờ thay quần áo, vì Morgan mặc áo trắng nên gần như là xuyên thấu Umti cũng giữ của liền lấy khăn tắm che lại cho em.

Khi mọi người di chuyển xuống phòng tắm nước ngọt đối diện thì có một gã đàn ông cũng đã ngoài ba mươi tiến lại gần Morgan nắm tay rồi hôn lấy hôn để lên đôi tay và xương quai xanh của Morgan.

Vì mọi thứ diễn ra vào quá nhanh mọi người không kịp phản ứng kể cả Morgan, người phản ứng nhanh nhất là Umti anh nhanh tay đẩy tên đàn ông kia ra.

Thấy em bé vì hoảng loạn mà nước mắt sinh lý rơi ra khiến anh càng điên hơn liền nhảy bổ vào đấm tên đàn ông kia mấy cái đến khi mọi người thấy thì tên kia đã mặt đầy máu. Morgan hoảng kêu Umti dừng lại

"Umti, anh dừng lại cho em. UMTI!!"

Thấy được tiếng hét của em anh mới tỉnh táo lại tiến lại gần chỗ em

"Xin lỗi, anh làm em sợ rồi phải không?"

"Anh đi ra kia rửa tay đi, e-em...sợ..m-máu"

Nghe thấy em nói Umti mới nhìn lại tay mình mới nhớ ra rằng từ nhỏ em đã bị bạo lực học đường nên thường ngày em phải bị tra tấn không phải bằng nước mắt... mà là bằng máu...  Umti lên phòng tắm trước dặn mọi người chăm sóc Morgan hộ.

Nhờ có gã đàn ông kia mà chuyến đi đã mất vui, thấy mọi người mặt ai cũng xị xuống Morgan liền an ủi mọi người nói mình không sao nên không phải làm mất đi những chuyện vui ngày hôm nay đâu.

Thấy em bé cố tỏ ra mạnh mẽ như vậy Umti đau xót vì anh biết chính cảnh tượng lúc nãy đã gợi cho em những kí ức không đẹp của quá khứ.

"Anh-anh xin lỗi. Có lẽ lúc nãy anh làm cho em nhớ đến những cảnh không vui trong quá khứ.."

"Anh không có lỗi , nên không cần xin lỗi em đâu"

"Bây giờ mình về khách sạn thôi"

Mọi người lên xe di chuyển về khách sạn khi bước tới cửa phòng Umti liền dơ tay ra để bế em, Morgan ngơ ngác vì quyên hình phạt mình dành cho Umti lúc sáng. 

"Bé ngốc, em quên hình phạt lúc sáng em dành cho anh rồi sao?"

"Hì hì em quên mất"

Nói xong liền đưa tay cho anh bế, khi được bế vào phòng em bé mệt mỏi mà gục xuống bờ vai của Umti, biết được em bé đang mệt nên anh kêu em nghỉ ngơi buổi đi chơi thì dời sang ngày mai vậy.

Morgan nhẹ nhàng gật đầu rồi ngủ thiếp đi trên vai Umti. Khi em mở mắt dậy đã là bảy giờ rưỡi tối rồi anh đang ngồi trên bàn làm việc nhưng vẫn giữ nguyên tư thế lúc bế em

"Sao anh không gọi em dậy?"

"Em bé có đói không?"

"Dạ có~~"

"Vậy anh xuống lấy đồ ăn mang lên phòng cho em nhé~"

"Anh đừng lảng tránh câu hỏi của emm"

"Tại anh thấy em bé nhà ta ngủ ngon quá đổi tư thế chắc chắn em sẽ khó chịu nên anh để vậy luôn~"

"Anh có đau ở đâu không ạ? em nặng lắm đấy!"

"Em bé mà nặng thì chắc anh thành con voi luôn quá"

"Anh bế em nằm xuống giường đi, em muốn ngả lưng"

"Nae~~"

Anh bế em lên giường đắp chăn cẩn thận cho em hôn lên chán em trước khi đi còn khoá cửa mới yên tâm rời đi. Khi anh quay về với bịch đồ ăn cầm trên tay thì lại thấy em đang đi lấy nước, đã vậy còn không đi dép.

"Sao em vẫn không nghe lời anh vậy chứ, phải đeo dép vào" rồi bỏ bọc đồ ăn trên bàn làm việc chạy lại bế em lên.

"Em bé không ngoan, anh phạt em"

Nói rồi liền kéo môi Morgan áp vào môi mình, đôi môi mềm mại khiến anh hôn mãi không ngưng. Em bé tinh nghịch lại lấy lưỡi đi sâu vào khoang miệng anh, anh có hơi bất ngờ nhưng một chỉ sau một lúc anh đã lấy được thế chủ động.

Anh di chuyển xuống giường để em ngồi trên đùi đối diện mặt mình rồi luồn tay vào bên trong áo, lướt lên lướt xuống nột vòng rồi nột tay ôm eo một tay bắt đầu xoa hai nấm vú hồng hào ở phía trên cũng không rảnh mà kéo em vào các nụ hôn sâu

"Ah~a-anh hôm nay em mệt lắm"

"E-em k-không...muốn... đâu ahh~~"

_______________________________
Đoán xem ai kia có được như ý khônggg

  Cẻm ớn mụi ngừi đã ủng hộ 💕

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top