Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

41.Waltz of the Flowers

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm nay lại được đi ra ngoài, ngài Đoàn vẫn thần thần bí bí kêu cậu thay quần áo. Để tránh bị như lần hí kịch, lần này cậu quyết định mặc Tây âu luôn. Nhưng mà Gia Nhĩ không có khoác áo bên ngoài, nhìn già dặn quá. Cậu vẫn chỉ muốn làm phong thái thiếu gia thôi, quần áo hàng cha chú cứ để Nghi Ân mặc là được.

Vương Gia Nhĩ soi mình trong gương mấy lần, mới vừa ý đi xuống tầng. Ai mà ngờ được, tuxedo của ngài Đoàn quad hợp dáng luôn, lại bị chiếm hết hào quang rồi. Đoàn Nghi Ân lia mắt nhìn cậu từ đầu tới chân một lượt, sau đó mới nghiêng đầu nhìn qua ghế phụ kêu cậu lên ngồi. Hôm trước, đó là chỗ của Kim Hữu Khiêm.

Đoàn Nghi Ân đặt tay trên vô lăng, mùi nước hoa thoang thoảng phát ra không biết là từ trên người cậu, hay là từ trên người của anh ta. Chỉ có hai người, không khí dọc đường cũng rất nhàm chán đi một đoạn mà chỉ câu được câu mất nói chuyện với nhau " Có biết khiêu vũ không loại nổi tiếng của nước ngoài ? "

Vương Gia Nhĩ xoay mặt qua, hai mắt mở sáng " Anh nhắc tới waltz hả ? Từ một điệu nhảy truyền thống của người Áo, điệu waltz đã từng bị ghẻ lạnh rồi rũ bùn đứng dậy trở thành điệu nhảy được yêu thích nhất trong suốt gần 100 năm? "

Đoàn Nghi Ân hếch cằm chán nản " Sao mà kiến thức sách vở thế, có nhảy được không ? "

" Không biết, em đọc sách tự thử rồi nhưng mà chưa từng đi bắt cặp " Vương Gia Nhĩ thành thật thú nhận, lại cũng vô cùng chờ mong luôn. Điệu waltz nổi tiếng như thế, ngài Đoàn mà hỏi thì chắc chắn là anh ấy đã định sẵn đêm nay sẽ đi khiêu vũ rồi. Quyết định mặc Tây âu hôm nay của bản thân thật sự đúng đắn mà.

Xe đi một đoạn rất xa, cuối cùng cũng ngừng lại. Trước mặt cậu là một toà nhà kính cổng, nhìn có nét tương đồng với biệt phủ của Đoàn gia. Nhìn lộng lẫy ánh đèn như thế, thật sự là choáng ngợp đến nhũn chân luôn " Phòng khiêu vũ ở đây á ? "

Đoàn Nghi Ân mỉm cười, đan tay vào năm đầu ngón tay của Gia Nhĩ  đi lên bậc thang " Gọi là phòng khiêu vũ nhưng thực chất là một câu lạc bộ thượng lưu. Hành khách đến đây không chỉ có thể nghe nhạc, ăn uống mà đặc biệt là được khiêu vũ. "

Hai người đứng canh ở cổng mở rộng cửa ra, màu đèn vàng ở bên trong hắt vào tấm lưng của Nghi Ân. Khiến ngài ấy tựa như đang phát sáng trong mắt cậu, Vương Gia Nhĩ nghe thấy tim mình đập thình thịch vì hồi hộp. Ở bên trong đã có rất nhiều người ngồi sẵn, ban nhạc ở phía trên đang đánh những giai điệu du dương, mọi người chủ yếu là quay quần ngồi ở bàn uống trà, còn những người trẻ hơn thì đang đứng ở một góc tán tỉnh đối phương.

Đoàn Nghi Ân bước vào tay vẫn nắm chặt tay cậu, tay kia lại giơ lên cao búng tay. Quả nhiên lại có người mặc tuxedo đuôi tôm đi đến, kính chào tiếp đón. Quả nhiên là Đoàn gia có tiền nhất, cậu đi theo thật sự không cần phải lo nghĩ. Nghi Ân lạnh giọng ra lệnh, vô cùng uy quyền " Có thể lên nhạc rồi, bắt đầu đi! "

Vương Gia Nhĩ vẫn còn mãi chìm đắm nhìn không gian xung quanh. Đoàn Nghi Ân nhẹ nhàng vòng tay qua eo cậu, kéo sát lại cho đến khi hai chóp mũi đụng phải nhau. Trong gang tấc, gần nhau như vậy cậu lại lần nữa nhìn thấy nụ cười bên khoé môi của anh ấy " Khi bản nhạc Waltz of the Flowers *Ðiệu waltz của những đóa hoa do nhà soạn nhạc lừng danh Pyotr Tchaikovsky vang lên cũng là giai điệu báo hiệu cho một bữa tiệc vui vẻ! "

Madame de Genlis, một nữ tu xuất thân từ hoàng gia Pháp cho rằng điệu waltz sẽ khiến những cô gái trẻ trung trở nên hư hỏng. Bà viết: "Một cô gái trẻ, mặc một chiếc đầm mỏng, thảy mình vào vòng tay của một thanh niên trẻ. Anh ta dùng tay ép cô gái vào ngực mình và chinh phục cô ta bằng điệu nhảy dồn dập khiến trái tim cô gái tưởng như mình đang bơi. Ðó là cái mà người ta gọi là điệu waltz".

Vương Gia Nhĩ thả lỏng cơ thể của bản thân cậu, không hề bận tâm nhìn ngó đến những cặp đôi xung quanh cứ để cho tiếng nhạc du dương và bước chân của Nghi Ân dìu dắt cậu. Giống như trong quyển sách ấy nói, ngay lúc này đây cậu đang đắm chìm vào đại dương mênh mông tràn trề tình yêu nghệ thuật và gần như chết đuối trong đôi mắt của Nghi Ân mất rồi.

Sau khúc mở màn, Blue Danube bản nhạc có giai điệu mượt mà nối tiếp. Có lẽ mọi người vẫn còn tiếp tục nhảy, nhưng mà Đoàn Nghi Ân đã ngưng lại rồi. Anh vươn hai tay lên, áp trên gò má của cậu đổ người về phía trước hôn sâu trên cánh môi của cậu. Gia Nhĩ liền thức thời chớp mi mắt rồi nhắm tịt lại, hai vành tai cũng ửng lên. A, xấu hổ quá đi !

_________
Anh Đoàn xin hãy chừa lại chút thể diện cho bé nó, đừng kích động moàaaa ~
Đm trình lê lết ngòn ngọt của tui nhờ Trăng mà phát triển dữ thần, khi nào mới end đây ???

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top