Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Thương em từ lâu

Diệp Anh giả vờ như không nghe thấy lời nói của em mà tiếp tục hành động của mình là ngồi bên cạnh em, em định nói thêm nhưng đã vào tiết học đầu tiên, trong lúc em tập trung nghe giảng em luôn có cảm giác ai đó đang nhìn em quay sang mới thấy người em cho là tảng băng di động đang nhìn em, ánh mắt dịu dàng khiến em ngại đỏ mặt khác hẳn với hình ảnh lúc sáng gương mặt vô cảm kia, thật ra em là người Diệp Anh thầm thương trộm nhớ từ những năm cấp 1.

7 năm trước

Diệp Anh đang bị cả đám nhóc ức hiếp và chế nhiễu chỉ vì mẹ cô một mình nuôi cô, họ nói cô không có ba một đứa trẻ cấp 1 nhưng cô luôn phải chịu đựng sự sĩ nhục lăng mạ bởi cái gọi là "miệng đời" cô đi học luôn có cảm giác sợ hãi cô lại không dám nói với mẹ bởi vì cô biết mẹ đã quá tổn thương vì những lời nói ác ý đấy, cô cứ tưởng cuộc sống cô màu đen tối cho đến khi em xuất hiện trong cuộc đời cô, Nguyễn Phạm Thùy Trang là ánh sáng duy nhất soi sáng cuộc đời cô, là cái tên mà cô mãi mãi không bao giờ quên.
"Cún ơi cậu có đau lắm không?"

"Sao cậu ngốc thế cứ để bọn họ ức hiếp"

" Tớ sẽ bảo vệ Cún"

"Chỉ có Thuỳ Trang tớ mới được ức hiếp cậu"

Em luôn là người an ủi và là người bạn thân thiết nhất của cô, mặc dù nhà cô rất nghèo nhà em thì lại khá giả nhưng em vẫn luôn đối xử tốt với cô, bảo vệ cô đến mùa hè năm cô và em sắp lên cấp 2 thì nghe tin em bị tai nạn giao thông và sang Pháp điều trị và cả hai chính thức mất liên lạc từ năm đó. Nhưng trái tim cô đã trót trao người con gái của mùa hè năm đó.. ông trời đã mang một đứa trẻ đến và sưởi ấm trái tim của một đứa trẻ mang đầy sự tổn thương..

Quay về hiện tại, đối diện cô là ánh mắt mang một chút khó hiểu và ngại ngùng của em, giọng nói ngọt ngào pha chút đanh đá cất lên " bộ mê tôi hả? nhìn mỹ nhân đủ chưa" cô không trả lời mà quay lên hướng bục giảng nghe thầy giảng bài hành động đó của cô làm em có chút bực tức vì cô lúc nào cũng mang vẻ mặt lạnh lùng ấy, giờ ra chơi cũng đến em nhanh chóng chạy xuống căn tin cùng Tú Quỳnh người bạn mới, ra hai phải chen chúc mới mua được 2 phần mì xào để ăn trưa, em rất thích ăn uống luôn nên lo ăn không chú ý ai cả khi nghe tiếng cười rộn rã em mới đưa mắt nhìn thấy bàn ở cuối góc có 3 cô gái, em quay qua hỏi Tú Quỳnh " cậu có biết 2 người ngồi kế Diệp Anh là ai không"
Tú Quỳnh đáp " là bộ 3 như hình với bóng đó Gấu, tớ có biết vì học chung trường cấp 2" Tú Quỳnh nói tiếp " Cô gái có mái tóc ngắn đang cười nói là Diệu Nhi cây hài trường cũ tớ, kế bên là Lan Ngọc crush quốc dân cũng là người tình trong mộng của tớ, Diệp Anh thì là người khá kín tiếng tớ không rõ "

Tuy Diệu Nhi là người cười to nhất nhưng em lại chú ý thái độ vui vẻ của cô, không còn là gương mặt lạnh băng nữa thay vào đó cô hay cười vì những câu chuyện xàm xí của Diệu Nhi, em thầm đánh giá 2 cô gái còn lại chắc rất thân thiết với Diệp Anh như lời Tú Quỳnh vừa kể, bỗng có người tiến đến bàn của em và Tú Quỳnh " cho tớ làm quen nhé"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top