Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm sau, trên đường ra cửa để tới trung tâm mua sắm gặp Taylor, tôi dừng lại trước cửa phòng làm việc của mẹ. Tôi đứng ở cửa nói với vào trong: "Con đi chọn váy cưới đây."

Mẹ đang đánh máy liền dừng lại ngước lên nhìn tôi và nói: "Chúc con may mắn."

"Con cảm ơn mẹ." - tuy đã tự an ủi mình là ít ra câu "chúc con may mắn" cũng còn đỡ hơn nhiều câu khác mẹ có thể nói nhưng chẳng hiểu sao tôi vẫn không thể vui lên.

Các gian bán váy áo điệu đà ở trung tâm mua sắm hôm nay đông nghịt người. Toàn là các bà mẹ đưa con gái đi chọn váy cho buổi prom cuối năm. Tôi không nghĩ tim mình lại đập mạnh như thế này khi chứng kiến cảnh ấy. Con gái là phải đi chọn váy cưới cùng với mẹ, để rồi khi nhìn thấy cô con gái trong chiếc váy cưới, bước ra từ phòng thử đồ, người mẹ sẽ rưng rưng nước mắt và xúc động nói. "Chính là chiếc này con ạ." Tôi dám chắc với những cặp mẹ bình thường khác mọi thứ sẽ là như vậy.

"Giờ mới đi mua váy prom có phải hơi bị muộn không nhỉ? Mình nhớ hồi bọn mình là tổ chức vào khoảng tháng Năm cơ mà." - tôi quay sang hỏi Taylor.

"Em gái mình bảo là năm nay bọn nó phải lùi buổi prom lại do dính phải scandal gì đấy với ông hiệu phó ý. Toàn bộ tiền để tổ chức prom đột nhiên bốc hơi đi đâu hết. Nên giờ chắc chỉ có thể tổ chức buổi T-rom thôi, tức là Tốt nghiệp + prom ý."

Tôi cười ha hả trước câu đùa tếu táo của Taylor. "T-rom".

"Với cả mấy trường tư thục vẫn thường tổ chức prom muộn mà, cậu quên à? Ví dụ như trường Collegiate hay St.Joe chẳng hạn."

"Mình mới đi dự prom có một lần chứ mấy." - tôi nhắc lại cho Taylor nhớ. Mà một lần cũng là quá đủ với tôi rồi.

Tôi lượn lờ quanh cửa tiệm một hồi trước khi tìm thấy một chiếc khá vừa mắt - đó là một chiếc váy trắng trơn, hở vai. Trước giờ tôi không hề biết hóa ra riêng màu trắng cũng có tới mấy mức độ trắng khác nhau. Tôi cứ tưởng trắng là trắng thôi. Lúc tôi tìm được Taylor, trên tay cậu ấy đã cầm cả đống váy. Bọn tôi phải đứng xếp hàng mãi mới đến lượt thử đồ.

Cô bé đứng trước mặt tôi đang quay sang phụng phịu với mẹ, mặt xị ra một đống: "Nếu mà bị "đụng hàng" với đứa khác thì chắc con chết mất."

Taylor và tôi quay sang tròn mắt nhìn nhau. Cậu ấy thậm chí còn nhại lại câu "Chắc con chết mất" đầy thích thú.

Bọn tôi chờ mãi mới tới lượt vào thử.

Taylor chìa cho tôi một cái váy và ra lệnh: "Thử cái này đầu tiên đi."

Tôi ngoan ngoãn làm theo.

"Ra đây xem nào." - Taylor gọi ầm lên. Cậu ấy đang ngồi ngoài cùng mấy bà mẹ khác.

"Mình không thích cái này đâu. Lóng lánh quá, trông mình cứ như phù thủy Glinda ý."

"Thì cứ ra đây cho mình xem đã nào!"

Tôi thẹn thùng bước ra ngoài và thấy trước mình đang có mấy đứa con gái khác đang đứng ngắm vuốt trước gương rồi. Tôi đứng thụt lại phía sau bọn họ.

Rồi đột nhiên cô bé tôi vừa gặp khi nãy cũng từ trong phòng thử đồ bước ra, trên người mặc cái váy giống y xì với tôi nhưng màu vàng sâm-panh. Vừa nhìn thấy tôi, cô nàng lập tức tiến tới hỏi ngay: "Cậu sẽ dự prom của trường nào đấy?"

Taylor và tôi nhìn nhau qua gương, tôi thấy cậu ấy đang lấy tay che miệng cười khúc khích. Tôi trả lời: "Chị không đi dự prom ở đâu hết."

Taylor được thể chêm vào thêm: "Chị ấy sắp lấy chồng đấy cưng ạ!"

Cô bé kia há hốc mồm ngạc nhiên. "Ối, chị bao nhiêu tuổi thế ạ? Trông chị trẻ thế kia cơ mà."

"Chị cũng không trẻ đến thế đâu. Chị đã mười chín rồi." - thật ra tới tháng Tám này tôi mới mười chín cơ, nhưng cứ nói thế cho có vẻ già dặn. Ít ra là cũng già hơn cái tuổi mười tám.

"Ra thế. Em cứ tưởng bọn mình chỉ ngang tuổi nhau cơ đấy."

Tôi nhìn lại hình ảnh hai đứa trong gương, với cùng một kiểu váy, và nghĩ bụng nếu là tôi chắc tôi cũng nghĩ bọn tôi chỉ ngang tuổi nhau là cùng. Mẹ cô bé nhìn tôi một lượt từ đầu tới chân, sau đó quay sang thì thầm to nhỏ gì đó với cái bà bên cạnh, làm hai má tôi đỏ bừng lên vì ngượng.

Taylor nhìn thấy thế, lập tức nói dóng lên. "Thì nhìn chị ấy thế này chắc em cũng không đoán ra được  là chị ấy đang có thai được ba tháng đâu nhỉ."

Người phụ nữ kia há hốc mồm, khẽ lắc đầu nhìn tôi. Tôi nhún vai nhìn lại tỏ vẻ bất cần đời. Sau đó Taylor nắm lấy tay tôi kéo vào phòng thử đồ, và hai đứa cười phá lên với nhau.

"Cậu đúng là một đứa bạn tốt." - tôi nói, trong lúc cậu ấy đang loay hoay cởi khóa váy cho tôi.

Chúng tôi nhìn nhau trong gương, tôi đang mặc trên người một chiếc váy trắng muốt điệu đà còn cậu ấy mặc mỗi cái áo phông và quần soóc ngắn, chân đi dép tông. Bỗng dưng tôi chỉ muốn òa khóc. Cũng may Taylor đã kịp ngăn tôi lại bằng cách làm đủ các loại mặt hề chọc cho tôi cười bằng được mới thôi.

Sau đấy hai đứa đi thêm vài ba cửa hàng nữa trước khi dừng chân ở quầy ăn uống. Chúng tôi vẫn chưa tìm được cái váy nào ưng ý. Taylor ăn khoai tây chiên còn tôi chọn món sữa chua kem có rắc hạt bảy sắc cầu vồng. Mới thế mà chân tôi đã mỏi nhừ rồi. Tôi chỉ muốn mau mau chóng chóng về nhà luôn thôi. Xem ra việc đi chọn váy cưới chẳng hề sung sướng như tôi tôi tưởng.

Taylor với sang cầm nguyên một miếng khoai tây chiên thấm đẫm tương cà vào cốc sữa chua kem của tôi. Tôi giật phắt cốc sữa chua khỏi tay cậu ấy.

"Eo ơi kinh quá đi Taylor ơi!"

Cậu ấy nhún vai. "Đứa nào còn cho cả đường vào món ngũ cốc Cap'n Crunch hả?" Taylor cứ dí miếng khoai tây vào miệng tôi bắt thử. "Cậu cứ ăn thử một lần xem."

Không còn cách nào khác, tôi đành nhúng miếng khoai vào cốc sữa chua, cố gắng không để kẹo rắc phía trên dính vào. Tôi thả miếng khoai vào miệng và nhai thử. Không kinh như tôi tưởng. "Này, nhỡ không tìm được cái váy nào thì sao nhỉ?" - tôi thở dài hỏi Taylor.

"Nhất định bọn mình sẽ tìm được." - vừa trấn an tôi cậu ấy vừa đưa tôi thêm một miếng khoai tây nữa - "Cậu đừng có chưa gì đã bi quan như thế chứ."

Taylor đã nói đúng, cuối cùng bọn tôi cũng tìm được một chiếc ưng ý ở cửa hàng tiếp theo. Đó là chiếc váy cuối cùng tôi thử, sau khi vớ phải một loạt toàn những cái hoặc là quá bình thường hoặc là quá đắt. Chiếc váy này được may bằng vải lụa trắng, có độ dài vừa phải, rất phù hợp để mặc ngoài bãi biển. Với lại nó cũng không đắt lắm. Nhưng điều quan trọng nhất là khi mặc nó và ngắm mình trong gương, tôi lập tức hình dung ra khung cảnh đám cưới sắp tới của mình: Trên bãi biển Cousins thơ mộng, tôi đang đứng thướt tha trong chiếc váy đó, bên cạnh Jeremiah.

Tôi khẽ vuốt dọc thân váy, hồi hộp nhìn về phía Taylor. "Cậu thấy thế nào?"

Hai mắt cậu ấy sáng rực lên. "Chuẩn quá, chuẩn quá rồi. Không có ý kiến ý cò gì nữa"

"Cậu cũng thấy thế thật à?"

"Phải gọi là quá hoàn hảo luôn."

Tôi sung sướng bước lên bục và ngắm lại bản thân thêm một lần nữa qua tấm gương ba chiều. Chính là nó. Chính là chiếc váy này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top