Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2: oan gia ngõ hẹp

Buổi sáng đẹp trời ngày hôm sau. -Nhã Tử kỳ con còn định ngủ nướng đến bao giờ đây hả ? Mau dậy nhanh cho mẹee! _ Trương Mỹ Ngọc khẳng khái ra lệnh. - .... ư ... ư .... để cho con ngủ thêm chút nữa đi mẹ.... tiếp tục ngáy ngủ. - Hừ... còn không chịu dậy , được vậy thì đừng trách mẹ😎😎 ... 5 phút sau một người phụ nữ trung niên xinh đẹp cùng với hai người đàn ông và đống xoong nồi đã có mặt tại phòng ngủ của kỳ kỳ. - boong! .....boong!..... tùng!.... Cheng!...Cheng....!.... Nhã Tử Kỳ dậy mau ....boong ! Cheng!... tùng! tùng!.. - hic.....ư .... ư ...con dậy rồi ... dậy rồi !ba mẹ đừng gõ nữa 😑😑. Cuối cùng dù không muốn nhưng Nhã Tử Kỳ vẫn phải miễn cưỡng bước xuống giường và thẳng tiến vào trong toilet.Như thường lệ 5.....10phút trôi qua cuối cùng cô cũng chuẩn bị xong và bắt đầu buổi sáng, trên bàn ăn:. _ kỳ kỳ à con ăn nhanh lên rồi đi học nhanh kẻo muộn - mẹ cô hối thúc
"Dạ con biết rồi mẹ "nhìn sang Thiên Vũ *hừ lúc nãy còn bày trò phá người khác bây giờ ngủ gục à . He he em sẽ cho anh biết tay *. - "Tử Kỳ con làm gì vậy?". " suỵt....'" _ boong ...... Boong ....Cheng ......Nhã Thiên Vũ tỉnh mộng đi. con ....boong .....Cheng. ". * giật mình*.....con nhỏ này muốn chết à 😬". "Ha ha lêu lêu đáng đời anh 😛😛.... thôi con ăn xong rồi thưa ba mẹ con đi ....bye bye anh 😜". 'Trường Cambridge '. . Ngày học đầu tiên đối với cô cũng không hứng thú gì bởi số kiến thức này cô đã được học trước đó chẳng qua là vì ở nhà buồn chán nên cô mới đến trường cho vui thôi.Tiết học bắt đầu giáo viên bước vào lớp : -" chào các em tôi xin tự giới thiệu tôi tên là Vân Ngọc Huệ là giáo viên phụ trách lớp này...... hôm nay chúng ta sẽ làm quen với nhau ...." . Những lời nói và lời giảng dạy của bà cô già cũng chỉ là gió thoảng mây bay qua tai cô ,Nhã Tử Kỳ chẳng mảy may bận tâm đến mà chỉ chăm chăm vào chiếc điện thoại.Mặc dù là ngôi trường danh tiếng , bên ngoài rất khắc khe nhưng khi vào trong lớp học mới thấy được nó không như vẻ ngoài . Giáo viên cứ giảng mà học sinh không nghe hay làm việc riêng cũng chẳng sao cả
Đang chăm chú vào chiếc điện thoại bỗng cô dừng lại thì ra là vì chàng trai bên cạnh -*khều khều* hì hì ... bạn xinh quá . bạn tên gì vậy? "Tử Kỳ". " Bạn xinh thế này vậy bạn có bạn trai chưa ?". "Hỏi làm gì ? ...... để tôi yên! " "......*haiz xinh mà sao lạnh lùng thế *" Bốn tiết học trôi qua lớp học im lặng vì ai nấy đều chăm chú vào chiếc điện thoại bỗng náo loạn vì lời thông báo :. -"học sinh lớp 11A chú ý tiết này chúng ta sẽ học thiết kế và sẽ có các anh khối trên xuống để hướng dẫn các em vẽ bản thiết kế ...". _*xì xào * nghe nói khối trên có nhìu anh đẹp trai lắm. - nghe nói khối trên có hoàng tử đẹp trai ,lạnh lùng lại học giỏi nữa. - ôi ước gì đc hoàng tử hướng dẫn thì hay biết mấy. -sao không có các chị hả cô .... Tuy không bận tâm nhưng Tử Kỳ không khỏi nổi da gà vì những lời nói đó *haiz... đúng là mê trai / gái hết thuốc chữa * . Một lát sau một dàn trai đẹp của khối trên đã tập trung tại lớp 11A. -"chào cách em hôm nay tụi anh sẽ hướng dẫn cho các em làm bản thiết kế.....". "À ! Phong à em hướng dẫn cho Tử kỳ giúp tôi em ấy mới chuyển về trường chắc chưa quen về việc học thiết kế ở trường ta ". Cô Vân Ngọc Huệ nhờ vả. - Được nhưng Tử Kỳ là ai ? " Bạn nữ ngồi bàn cuối trong góc ấy " - được rồi _ ôi hoàng tử hướng dẫn em đi ạ - chỉ cho em đi anh - em nè anh ....đám con gái nháo nhào. Nhưng Phong ca vẫn không để tâm mặc cho bọn con gái nài nỉ níu kéo đi thẳng về phía cô. - chào cô _ anh lạnh lùng cất giọng. "Chào !" Tử Kỳ ngẩn đầu lên nhưng mắt vẫn không rời khỏi chiếc điện thoại.
- này ! Cô khinh thường tôi đấy hả ? Phắc chiếc điện thoại trong tay cô đã bị anh giựt lấy.Lúc này cô mới tức giận nhìn lên. -" là cô/anh ....." Cả hai đồng thanh hét lên. "Lại gặp cô đúng là oan gia ngõ hẹp mà ! ". Mà tên cô là Tử Kỳ à ? "Ừ thì sao ?" -Tên cũng đẹp nhan sắc cũng không đến nỗi mỗi tội vô duyên thôi " hừ tôi có thù với anh à ? Lần nào gặp cũng chọc tức tôi ,anh cũng chẳng có tí duyên nào đâu " "à mà nghe nói anh là hoàng tử của trường này à ?" "Ừ thì sao , người đẹp như tôi làm hoàng tử thì có gì không đúng hả *mặt tự hào *". -ôi thần linh ơi bộ trường này hết con trai rồi hay sao mà để anh làm hoàng tử vậy ? Còn nói là đẹp trai .....haiz đúng là hoang tưởng mà. -"Lửa bốc phừng phực ......"cô .....". - Thôi tôi không thèm tranh cãi với người ngang ngược như cô bắt đầu học thôi , lấy giấy bút ra! _ mặt nghiêm nghị ra lệnh. -Đầu tiên trước khi đặt bút lên bảng vẽ thì trong đầu cô phải hình dung ra cái mà mình muốn thiết kế , có thể lấy ý tưởng từ hoa lá hay những gì xung quanh cô ..... một bài thuyết trình dài đằng đẵng như ru ngủ Nhã Tử Kỳ. Cô cho nó chạy từ tai này quả tay kia ra ngoài không thèm để tâm nhìn anh chăm chú rồi như nảy ra ý tưởng tưởng gì đó cắm cúi vẽ -này !cô có nghe tôi nói không phải lấy ý tưởng trước , đã hình dung ra chưa mà vẽ bậy vậy hả ? - tôi đã nghĩ ra rồi ..... vẫn cắm cúi vẽ "xong rồi ! " _ kỳ kỳ hét lên - Đưa tôi xem thử "đây này". -hừ... cô vẽ cái gì thế hả ? Chả ra cái gì cả ! - *cười cười * đây là vòng tay hình con heo lấy ý tưởng từ anh đấy ha ha ha "này! cô đang đùa với tôi đấy à? Có tin tôi cho cô một trận không ?" _ phong tức giận quát lớn. "😛 Lại dở thói vũ phu ra đấy à ...... tưởng tôi sợ anh chắc ". - Làm lại đàng hoàng cho tôi nếu không đừng trách ....nhanh lên " _anh nghiêm nghị nhắc
- làm lại thì làm lại sợ gì ai *hừ anh xem thường tôi quá đấy dù gì tôi cũng là con gái của một tập đoàn thời trang nổi tiếng nha ,xì cái này là chuyện nhỏ tôi được học rồi nha *. 5phút sau - này anh xem có được không _ Nhìn xuống bản vẽ là một sợi dây chuyền hoa hồng xanh đơn giản mà độc đáo bên cạnh đó là một chiếc nhẫn trái tim có đính pha lê đen tinh xảo "không tệ ... rất độc đáo !" -dây chuyển hóa hồng xanh này tôi lấy ý tưởng từ một câu chuyện mà tôi đã từng đọc rằng hoa hồng xanh tượng trưng cho một tình yêu đơn phương bất diệt rằng một chàng ngốc đã thương thầm cô công chúa vì muốn làm cho nàng vui , muốn nàng tin rằng hoa hồng xanh là có thật nên chàng ngốc đã hy sinh cả tính mạng của mình ..... nhưng có một điều khiến tôi tiết nuối rằng tại sao chàng ngốc lại không dám một lần nói ra tình cảm ấy_cô tập trung kể chuyện nét mặt thoáng chút u buồn. - rất hay , rất ý nghĩa quả thật không tệ _phong cười cười " cô làm tôi thấy bất ngờ đấy !". - Còn phải nói tôi là ai cơ chứ , tôi là Nhã Tử Kỳ kia mà. -"haiz .....chả có tí khiêm tốn nào cả ". Hai con người cứ mãi mê nói chuyện mà không hề biết rằng biết bao nhiêu ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào họ
-Tùng !.... Tùng! ...... tùng!... hồi trống vang lên kết thúc tiết học kết thúc cuộc trò chuyện của hai người. -"hết giờ rồi ! Tạm biệt anh cảm ơn vị đã chỉ dẫn tôi mặc dù anh chỉ không có tâm gì cả ". "Cô cảm ơn kiểu đó à ! ..... Tạm biệt ! ". Không hiểu sao trên đường về nhà cô cứ nghĩ hoài về anh -" nghĩ kĩ thì anh ta cũng tốt đấy chứ , cũng dễ thương, đẹp trai ....". - ôi ! mình đang nghĩ gì vậy ....điên mất .... không được nghĩ nữa *lắc lắc*'. Chắc cô không nghĩ đến rằng cũng có một người đang nghĩ đến cô mà ngồi cười vu vơ một mình ______'Biệt thự nhà họ Thẩm'_____ - Phong à ! Sao cháu không ăn mau đi mà ngồi thẫn thờ ra đó vậy? _ bà nội anh Lâm Mỹ Đình nghi hoặc hỏi. - Dạ không có gì đâu bà_ phong cười cười nói * cô ấy đanh đá thật , bướng bỉnh nhưng rất dễ thương .....*cười vu vơ -" cháu trai à ! Bà nuôi cháu từ bé chẳng lẽ không hiểu cháu sao chắc chắn là đang tương tư cô nào đây này " bà cười ý chăm chọc. -Bà nội .... Cháu bà thế này mà phải tương tư à?... chỉ có người ta tương tư con thôi hì hì
"Haiz .... Chả có tí khiêm tốn nào cả cháu đẹp được như vậy là nhờ zen của bà đấy nhé ! " - cháu no rồi cháu lên phòng trước đây ạ . Trên phòng riêng anh vẫn không ngừng nghĩ về ai đó trầm tư một lúc rồi lại bàn lấy ra một quyển sổ ngồi xuống ghế và đặt bút phát hoạ chân dung của cô tỉ mỉ , chăm chú đến khi ngáp ngắn ngáp dài rồi ngủ quên ở đó . Ấy chà mới gặp người ta có hai lần mà khắc ghi hình bóng rồi .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top