Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Hành trình tìm nguồn nước

Bonnie thức dậy với ánh sáng bình minh chiếu qua cửa sổ nhỏ của căn phòng trong cung điện. Cô cảm thấy mình đã sẵn sàng đối mặt với thử thách phía trước. Nhớ lại những lời dặn dò và thông tin mà cô đã thu thập từ các trưởng làng và những người dân, Bonnie biết rằng việc đầu tiên cô cần làm là xác định được vị trí mạch nước ngầm.

"Cô cần gì thêm không, thưa tiên nữ?" Người phụ nữ trung niên từ hôm trước lại xuất hiện bên cửa, ánh mắt đầy sự kính cẩn.

"Gọi tôi là Bonnie, xin đừng gọi tôi là tiên nữ," Bonnie mỉm cười, cố gắng làm giảm bớt khoảng cách giữa họ. "Tôi cần gặp những người có kinh nghiệm về đất đai ở vùng này. Có thể họ sẽ giúp tôi hiểu rõ hơn về địa hình và khả năng tìm được nguồn nước."

Người phụ nữ cúi đầu và rời đi, để lại Bonnie với suy nghĩ về kế hoạch của mình. Chẳng mấy chốc, một nhóm người đã được tập hợp trong cung điện, bao gồm các trưởng làng, những người nông dân có kinh nghiệm và một số quan chức trong triều đình. Ari cũng có mặt, đứng bên cạnh và lắng nghe.

Bonnie bắt đầu trình bày kế hoạch của mình. "Tôi cần biết rõ về địa hình của vùng này, đặc biệt là những nơi có dấu hiệu của mạch nước ngầm. Chúng ta cần tìm những khu vực có cây cối xanh tươi hơn hoặc có cỏ dại mọc mạnh. Đây thường là dấu hiệu của nước ngầm dưới lòng đất."

Một trong những người nông dân, ông Lương, giơ tay và nói, "Thưa cô, có một khu vực gần đây mà cây cối vẫn còn xanh tươi, mặc dù chúng tôi đã không thấy mưa trong nhiều tháng. Chúng tôi thường thấy động vật đến đó uống nước."

Bonnie gật đầu, ánh mắt sáng lên với hy vọng. "Tốt, chúng ta sẽ bắt đầu từ đó. Tôi cần một nhóm người đi cùng để giúp đỡ. Chúng ta sẽ mang theo công cụ để đào đất và kiểm tra xem có tìm thấy nước hay không."

Ari bước tới gần Bonnie, giọng trầm ấm, "Tôi sẽ cùng đi với cô. Tôi không thể để một mình cô đối mặt với nguy hiểm. Chúng ta sẽ cùng nhau tìm ra nguồn nước cho dân làng."

Bonnie cảm thấy ấm áp với sự ủng hộ của Ari. "Cảm ơn ngài, vua Ari. Chúng ta sẽ cùng nhau làm điều này."

Họ bắt đầu hành trình vào buổi sáng sớm, khi mặt trời còn chưa lên cao. Nhóm người gồm Bonnie, Ari, ông Lương và một số nông dân mạnh khỏe, mang theo các công cụ như xẻng, cuốc và các vật dụng cần thiết. Con đường dẫn họ qua những cánh đồng khô cằn, nơi đất đai nứt nẻ và cây cỏ chết khô.

Bonnie cố gắng giữ vững tinh thần, mặc dù cảnh tượng trước mắt thật ảm đạm. Cô biết rằng mình phải tìm ra nguồn nước để cứu giúp dân làng. Đoàn người đi sâu vào khu vực mà ông Lương đã chỉ ra, và thực sự, cây cối ở đây xanh tươi hơn hẳn so với các vùng xung quanh.

"Hãy bắt đầu từ đây," Bonnie nói, chỉ vào một khu vực có những cây dại mọc um tùm. "Chúng ta sẽ đào sâu và kiểm tra."

Nhóm người bắt đầu công việc. Tiếng xẻng và cuốc đập vào đất vang lên khắp nơi. Bonnie cũng không đứng nhìn, cô tự tay cầm xẻng và cùng mọi người đào bới. Mồ hôi nhễ nhại trên trán, nhưng cô không ngừng lại.

Sau vài giờ lao động cật lực, một trong những nông dân reo lên, "Có nước! Tôi thấy nước rồi!"

Mọi người dừng lại và chạy đến chỗ người nông dân. Thật vậy, dòng nước trong lành bắt đầu trào lên từ lòng đất. Cảm giác nhẹ nhõm và vui sướng tràn ngập trong lòng mọi người. Bonnie không thể kìm nén được niềm vui, cô ôm chầm lấy Ari.

"Chúng ta đã làm được! Chúng ta đã tìm thấy nước!" Bonnie hét lên trong niềm hạnh phúc.

Ari mỉm cười, ánh mắt tràn đầy sự kính trọng và ngưỡng mộ. "Cảm ơn cô, Bonnie. Nhờ có cô mà dân làng sẽ có nước để sống sót qua đợt hạn hán này."

Nhóm người nhanh chóng quay trở về làng để báo tin mừng. Dân làng đón họ trong niềm vui sướng, những tiếng reo hò và tiếng cảm ơn vang lên khắp nơi. Bonnie cảm thấy lòng mình ấm áp và hạnh phúc khi nhìn thấy nụ cười trên gương mặt của từng người.

Buổi tối đó, một bữa tiệc nhỏ được tổ chức để ăn mừng. Mọi người quây quần bên nhau, cùng nhau chia sẻ những câu chuyện và tiếng cười. Bonnie cảm thấy như mình đã trở thành một phần của cộng đồng này. Cô ngồi bên cạnh Ari, cảm nhận được sự kết nối đặc biệt giữa hai người.

"Bonnie, cô đã làm được điều kỳ diệu," Ari nói, ánh mắt tràn đầy sự biết ơn. "Dân làng và cả vương quốc này sẽ luôn nhớ ơn cô."

Bonnie mỉm cười, nhưng trong lòng cô vẫn còn nhiều lo lắng. "Đây chỉ là bước đầu tiên. Chúng ta vẫn cần phải đảm bảo rằng sẽ có mưa. Tôi sẽ nghiên cứu thêm về thời tiết và tìm cách để tạo ra buổi lễ cầu mưa."

Ari gật đầu. "Tôi tin tưởng vào khả năng của cô. Hãy nói cho tôi biết cô cần gì, tôi sẽ giúp đỡ hết sức mình."

Bonnie cảm thấy yên tâm hơn khi có Ari bên cạnh. Cô biết rằng thử thách lớn vẫn còn phía trước, nhưng với sự hỗ trợ của Ari và dân làng, cô tin rằng họ sẽ vượt qua được.

Những ngày tiếp theo, Bonnie dành nhiều thời gian nghiên cứu về thời tiết. Cô quan sát bầu trời, hướng gió và những thay đổi nhỏ nhất trong khí hậu. Cô sử dụng những kiến thức về vật lý địa cầu mà cô đã học được để dự đoán thời điểm có khả năng xảy ra mưa.

"Chúng ta cần tổ chức một buổi lễ cầu mưa lớn," Bonnie nói với Ari và các trưởng làng. "Tôi cần sự giúp đỡ của các thầy cúng và dân làng. Chúng ta sẽ làm một buổi lễ để kích thích các vị thần mưa, và tôi tin rằng chúng ta sẽ có kết quả."

Ari đồng ý và bắt đầu chuẩn bị cho buổi lễ. Dân làng cùng nhau làm các vật phẩm cúng tế, và mọi người đều háo hức chờ đợi buổi lễ. Bonnie cảm thấy áp lực nhưng cũng đầy quyết tâm. Cô biết rằng mọi hy vọng đều đặt vào buổi lễ này.

Buổi lễ cầu mưa được tổ chức trong không khí trang nghiêm. Bonnie đứng giữa bệ thờ, tay cầm những vật phẩm linh thiêng. Cô cầu nguyện và thực hiện các nghi thức mà cô đã học được từ những câu chuyện cổ tích. Mọi người đều chăm chú quan sát, hy vọng và tin tưởng vào phép màu.

Và rồi, điều kỳ diệu đã xảy ra. Những đám mây đen tụ lại trên bầu trời, và những giọt mưa đầu tiên bắt đầu rơi xuống. Tiếng reo hò vang lên khắp nơi, và mọi người ôm nhau trong niềm vui sướng. Bonnie cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng cô cũng biết rằng đây chỉ là sự khởi đầu cho một hành trình dài.

Sau buổi lễ, Bonnie được đưa về cung điện của Ari. Cô bắt đầu làm quen với cuộc sống trong cung điện và phát hiện ra rằng thế giới cổ đại này có nhiều điều thú vị và khác biệt. Cô sử dụng thời gian rảnh rỗi để thử nghiệm và phát minh ra những món ăn mới, những món ăn hiện đại mà thời cổ đại chưa có. Những món ăn này không chỉ làm hài lòng vua và quan viên trong cung, mà còn giúp cô cảm thấy gần gũi hơn với thế giới hiện tại của mình.

Trong quá trình này, Bonnie và Ari bắt đầu có những cuộc trò chuyện gần gũi hơn. Họ chia sẻ với nhau những câu chuyện và cảm xúc, và dần dần, tình cảm giữa họ trở nên sâu đậm hơn. Bonnie biết rằng mình đã nảy sinh tình cảm với Ari, nhưng cô cũng hiểu rằng khi cô giải quyết xong tình trạng hạn hán ở đây, cô sẽ phải trở về thế giới của mình.

Ari cũng cảm nhận được điều này. Anh biết rằng tình cảm của mình dành cho Bonnie là chân thành, và anh muốn giữ cô ở lại bên mình mãi mãi. Nhưng anh cũng tôn trọng quyết định của cô và biết rằng cô còn có một cuộc sống khác đang chờ đợi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top