Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Mục tiêu số 2 (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hana đang nấu bữa tối thì Soobin trở về. Nhỏ đang chuẩn bị tinh thần nghe anh thuyết giảng thì kì lạ là anh lại chẳng nói gì mà chỉ hỏi thăm cánh tay của Hana có đau không. Cô lắc đầu rồi hỏi:

- Ban nãy anh đi đâu thế?

- Anh đi theo cậu bạn Beomgyu kia.

- Thế anh biết được gì về cậu ta không?

- Cậu ta thuộc một tổ chức tên là Gin. Như cậu ta nói, bọn họ sẽ tìm cách khiến những kẻ "ngoài vòng pháp luật" phải bị pháp luật trừng trị. Nếu pháp luật không thể trừng trị, bọn họ sẽ là "pháp luật" thứ hai. Họ sẽ quy theo tội và hình phạt mà bọn tội phạm đó phải nhận rồi giam giữ họ như đúng luật hiện có.

Hana vừa dọn cơm ra bàn vừa chăm chú nghe Soobin nói.

- Tên thầy giáo hôm nay khá điên, hắn là kẻ giết người hàng loạt, hắn còn có sở thích là giết cả mèo hoang nữa. Nhưng có vẻ như nhờ vào gia thế của gia đình mà hắn có thể lách được luật để không phải bị điều tra, xét xử. Gia đình của hắn cũng quái đản thật, vậy mà cũng dung túng cho sở thích kì quái của tên đó.

- Trên đời nhiều kẻ điên khùng mà. Đây cũng không phải lần đầu em gặp kẻ như vậy.

Nói xong, Hana ngồi vào bàn và bắt đầu ăn tối. Soobin nhìn cô nhóc lẳng lặng ăn cơm, anh nhẹ nhàng nói.

- Hay là... em về phe Gin đi. Anh cảm thấy bọn họ có vẻ là người tốt. Nếu em muốn tìm ra kẻ đó, em có thể nhờ Gin được mà. Bản thân em cũng không thích việc giết người mà đúng không?

Hana hơi khó chịu hỏi Soobin:

- Anh cũng cảm thấy việc em đang làm là ghê tởm và độc ác lắm đúng không?

- Anh không có ý đó... chỉ là anh cảm thấy rõ ràng bản thân em cũng đâu thích việc giết người. Chẳng phải em luôn bị giấc mơ đó ám ảnh sao?

- Sao anh lại nghĩ em không thích việc giết người? Em cảm thấy tâm trạng mình tốt hơn sau mỗi lần em giết một ai đó, anh đừng nói như thể anh hiểu em vậy. Đừng nói những lời như vậy khi mà đến ký ức của chính mình anh còn không nhớ được...

Hana biết mình vừa nói lời không nên nói, cô liền dừng lại. Cô nhóc bối rối nhìn Soobin rồi lí nhí.

- Em... xin lỗi... em...

- Không sao đâu, anh hiểu mà, đúng là anh cũng không hiểu được em.

- Em thật sự xin lỗi vì đã lỡ lời. - Hana cúi gầm mặt như đang tự vấn chính mình.

Soobin tiến lại gần, muốn ôm cô vào lòng an ủi nhưng chẳng thể nào làm được. Anh chỉ có thể dùng lời nói của mình xoa dịu cô.

- Anh hiểu mà, anh hiểu mà... Không sao đâu. Chuyện anh nói hôm nay, em hãy suy nghĩ thử xem sao nha.

Đêm đó, Hana trằn trọc chẳng ngủ được, một phần vì mãi suy nghĩ đến những lời Beomgyu và Soobin nói, một phần cô sợ nếu ngủ rồi giấc mơ kia sẽ lại tìm đến. Soobin thấy cô nhóc cứ thao thức thì liền thì thầm hỏi thăm.

- Em không ngủ được sao?

- Dạ...

- Hay anh nói chuyện với em cho dễ ngủ hơn nha.

- Được, em thích nói chuyện với anh lắm.

- Em thích nói chuyện với một hồn ma sao. - Soobin cười cười.

- Đúng rồi, em thích nói chuyện với một hồn ma đáng yêu tên Choi Soobin.

- Thôi đi, anh lớn rồi, chẳng còn là cậu nhóc đáng yêu như hồi đó đâu.

- Nhưng với em, anh lúc nào cũng đáng yêu hết. - Hana nhìn anh nhoẻn miệng cười. - Mà.. em tò mò thật đấy, linh hồn cũng lớn lên sao? Lúc mới gặp anh, anh cũng còn là cậu nhóc 10 tuổi mà.

- Nhưng lớn lên thì ích gì chứ, anh chẳng thể chạm vào em, cũng chẳng làm được gì cho em cả. Nhưng lúc như hôm nay, khi em suýt bị giết chết, anh bất lực chẳng thể giúp được em. Như thế này còn dày vò hơn cả cái chết nữa...

- Anh đừng nói vậy. Anh luôn ở cạnh em và trò chuyện với em như thế này là được rồi, anh không cần làm gì cho em cả đâu. Với cả, nếu em có lỡ bị giết chết cũng chẳng sao cả. Lúc đó em sẽ hóa thành linh hồn giống anh, tụi mình sẽ lại được ở bên nhau rồi.

- Con người ai cũng nghĩ lúc chết rồi muốn gì cũng được, chết đi rồi có thể ở bên nhau nhưng mà anh không nghĩ vậy đâu. Vì anh còn ước nguyện chưa thể thực hiện nên vẫn còn quanh quẩn bên em. Một khi ước nguyện được thực hiện thì anh sẽ biến mất. Linh hồn là thứ mong manh lắm. Em đừng mơ ước trở thành một linh hồn như anh.

Hana chăm chú quan sát anh, cô nhóc lại tò mò hỏi:

- Nhưng anh thực sự không nhớ ước nguyện của mình là gì sao?

- Ừm.. anh không nhớ. Anh chỉ biết mỗi chuyện sau khi thực hiện được ước nguyện thì anh mới có thể đầu thai thôi.

- Lỡ như có lúc nào đó... ước nguyện của anh được thực hiện nhưng em lại chẳng biết nó là gì, rồi anh cứ thế mà biến mất, em biết phải làm sao đây?

- Nếu như có lúc đó, em nhất định hứa với anh một điều đó.

- Hứa gì cơ?

- Em giết bao nhiêu mạng người cũng được, nhưng đừng giết chết chính mình. Có được không?

Hana im lặng chẳng đáp lại lời anh. Cô nhóc quay mặt đi nơi khác, không muốn đối diện với lời nói của anh, cũng chẳng thể hứa với anh điều đó được. 

Sau một tuần, Hana lại nhận được nhiệm vụ mới. Mục tiêu lần này là cô con gái của tên chính trị gia mới nổi gần đây. Cô ấy là một hoa khôi xinh đẹp của trường đại học N, nhưng đằng sau vẻ ngoài đó lại là một cô gái thích ăn chơi trụy lạc. Cô ta thích trò bắt nạt người khác, dù có tiền nhưng vẫn thích trấn lột tiền của kẻ khác, không phải vì cô ta cần tiền mà cô ta thích vẻ mặt khổ sở và bộ dạng đau đớn của những kẻ bị cô hành hạ hơn. Trong một lần quá trớn cô đã đánh một cô bạn đến chết. Tất nhiên chuyện này đã được bố cô che đậy. Nhưng cô ta không hề hối hận về những gì đã làm mà vẫn tiếp tục bắt nạt người khác.

Hana hôm nay đi đến nhà của cô gái đã từng bị bắt nạt đến chết kia để dò hỏi. Cô nhóc quanh quẩn khu nhà của chị gái ấy rồi tình cờ gặp người bà của chị. Người bà già yếu với những nét khắc khổ trên gương mặt, bà lụm khụm bước đi trên đường, tay xách những túi đồ nặng. Hana vội vàng chạy đến cầm giúp bà cụ. Bà ngạc nhiên nhìn cô nhóc mặc đồng phục niềm nở nhìn bà cười thật tươi và nói:

- Bà ơi, để cháu cầm giúp bà nhé!

Trong giây phút, bà dường như nhìn thấy hình ảnh cô cháu nhỏ của mình. Nhưng rồi bà nhẹ nhàng từ chối. Hana vờ như không nghe, tươi cười bảo:

- Nhà bà ở đâu ạ? Đằng kia sao? Cháu cùng bà đi về nha.

Bà chẳng cản nổi cô, thế rồi cũng để mặc cho cô bé kì lạ kia muốn làm gì thì làm. Cô nhóc bắt chuyện với bà lão một lúc rồi lại lái sang chuyện cháu gái của bà.

- Bà ơi.. thật ra cháu là bạn của cháu gái bà. Cháu có nghe tin về chị ấy... nhưng chị ấy thực sự là chết do tự sát sao ạ?

Bà lão lặng lẽ nhìn Hana, một nỗi niềm chua xót là dâng lên trong lòng bà cụ.

- Bà cũng không tin thế đâu cháu à. Cháu gái bà đã từng là một đứa trẻ rất tươi sáng và yêu đời. Nhưng rồi dần dần con bé lại trở nên buồn bả và lo lắng nhiều hơn. Bà có hỏi thế nào con bé cũng chỉ bảo "không có chuyện gì đâu, bà đừng lo lắng.." Vậy mà một ngày bà về nhà thì thấy con bé... con bé... đã treo....cổ tự sát trong phòng....

Bà cụ kể đến đó, nước mắt ứa ra, lăn dài hai bên má nhăn nheo của bà. Bà lại ngẹn ngào nói tiếp.

- Bà.. bà.. không tin cháu gái bà tự sát nên đã nhờ cơ quan công an điều tra... nhưng bọn họ chỉ đến xem qua loa và khẳng định cháu bà tự sát do trầm cảm. Sao bà có thể tin điều đó cơ chứ...?

- Vậy bà nghĩ có người đã tác động hay... sát hạt chị ấy sao?

- Bà biết kẻ đó là ai, chắc chắn là con bé con của tên N. Bà nghe bạn bè của nó kể rằng con bé hay đi cùng con gái của tên đó trước khi chết. Chắc chắn... bọn chúng đã.. làm gì đó...con bé rồi...

Hana vỗ vỗ vai bà cụ để an ủi khi thấy bà quá xúc  động. Hana để ý Soobin đi theo cứ nhìn chằm chằm bà cụ. Cô nhóc quay sang nhìn anh, anh chỉ mỉm cười đáp lại rồi lắc đầu ý bảo không có việc gì. Lúc về khu bà sống, Hana mới biết tất cả mọi người ở đây đều biết chuyện cháu của bà không tự sát và ai cũng biết rằng chị ấy bị bắt nạt rồi chết nhưng chẳng ai dám lên tiếng hay có thể làm gì để đòi lại công bằng cho cháu gái bà cụ.

Bà mời Hana vào nhà chơi, cô bé cũng vui vẻ vào nhà nói chuyện với bà. Bà hỏi về mối quan hệ của Hana và cô, rồi hỏi xem lúc còn sống chị ấy có kể gì về bà không. Những gì Hana đáp lại tất nhiên là chuyện bịa vì căn bản cô nhóc không quen chị gái ấy. Cô nhóc đi xung quanh nhà rồi vu vơ hỏi bà cụ rằng chị ấy có để lại di chúc hay nhật kí gì không. Bà bảo rằng chị ấy chẳng để lại gì cả.

Dò hỏi được chút thông tin về bạn bè của cháu gái bà, Hana lại đi đến trường của chị ấy và tìm cách tiếp cận mục tiêu của mình. Thật ra cô có thể đến và giết cô ta ngay lập tức nhưng cô nhóc muốn tìm hiểu những gì cô ta đã làm với cháu gái bà cụ và trả lại cho cô ta tất cả những gì cô ta đã làm với chị ấy. Cô vừa bước đến trước cổng trường đại học thì lại thấy cậu bạn thân quen.

- Hi, bạn thân yêu, hôm nay lại đi làm nhiệm vụ à? - Beomgyu vừa nói vừa vẩy tay chào cô.

Nhỏ lườm cậu ta rồi nói:

- Sao cậu lại ở đây? 

- Tất nhiên là để chặn bạn yêu làm nhiệm vụ rồi nè ~ 

Từ sau lần trước, Hana đã cố né cậu ta hết mức có thể, không đi học chung, không về nhà chung. Cô cảm thấy không nên day dưa với cậu ta là tốt nhất. Ấy vậy mà hôm nay cậu ta lại đến phá đám cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top