Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Mùng 2 Tết bạn gái biến thành quỷ.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Tôi đau

*Tôi cũng muốn có bạn gái


Trung tâm thương mại, trong lúc chờ cô em gái đến từ Đài Châu đi vệ sinh ra, điện thoại của Hứa Giai Kỳ đổ chuông.

Là của Ngô Triết Hàm.

Nàng trợn mắt, nhớ tới những gì đã xảy ra ở nhà với vị kia sáng nay, có chút khó chịu, không muốn trả lời điện thoại.

Người này hiện tại gọi tới là có chuyện gì?

Nhưng ngay cả khi đang âm thầm nói xấu, ngón tay Hứa Giai Kỳ sau một lúc do dự trên màn hình, vẫn quyết định bắt máy.

"Làm sao, cậu không phải nói hôm nay sẽ đi đánh golf cả ngày với mấy người trong ban quản trị sao, còn dặn tớ nếu không có việc gì gấp thì đừng gọi làm phiền cậu mà?

"Tình huống khẩn cấp..." Người ở đầu dây bên kia dừng lại một lúc mới lên tiếng, giọng nói yếu ớt, cùng với người lúc sáng cãi nhau với mình hoàn toàn khác nhau.

"A? Chuyện gì vậy?"

Hứa Giai Kỳ cũng trở nên căng thẳng, những khó chịu vốn không còn nhiều lắm liền tan biến.

"KIKI....bây giờ tớ cảm thấy đau nhức ở vùng thái dương bên phải, có thể là chứng đau nữa đầu...."

"Sao đang yên đang lành lại đau đầu? Cậu chờ một chút, tớ bắt taxi về nhà ngay bây giờ."

"Không cần...." Ngô Triết Hàm phải mất một khoảng thời gian mới khó khăn nói, "Thư ký Dương đã ở dưới tầng hầm trung tâm thương mại đợi cậu...."

Hứa Giai Kỳ không có thời gian nghĩ xem tại sao xe của thư ký Dương lại có thể "tình cờ" đậu ở dưới tầng hầm trung tâm thương mại. Nàng vội vàng chào Chu Khiết Quỳnh, người vừa từ WC đi ra, chạy xuống tầng hầm.


Cùng lúc đó, tiểu Ngô tổng ngay thẳng mới nằm trên giường nhắm mắt lại, cô đặt điện thoại đã ngắt kết nối ngay bên cạnh gối kê đầu, lúc sau mới nở một nụ cười tươi khi mưu kế đã đạt được.

Kế hoạch thành công.


Một giờ trước.

Ba Ngô mẹ Ngô còn có cả mẹ Hứa, ba vị lão nhân gia từ sáng sớm đã nhìn thấy con gái của mình không được đúng cho lắm, cứ đi tới đi lui ở trong phòng khách gần nữa canh giờ, khuôn mặt lo lắng, đôi dép da dưới chân cũng sắp đi mòn.

Cà phê không hợp khẩu vị, báo buổi sáng cũng đọc không vô, một số quyết định lớn đáng lẽ phải được giải quyết ngay ngày hôm nay vẫn còn nằm trơ trọi trên bàn làm việc trong phòng làm việc.

Cái gì cũng không làm được, không thể tập trung, chỉ có Ngô Triết Hàm mới biết được nguồn gốc của chuỗi cảm xúc bất thường này.

Hứa Giai Kỳ!Tại sao!Lại có quan hệ tốt như vậy với Chu Khiết Quỳnh!Tết nhất không ở nhà tự nhiên lại chạy ra đường đi chơi với người khác!

Ngô Triết Hàm không thể không thừa nhận mình đang rất chua, cô thậm chí còn muốn bất chấp tất cả chơi xấu nằm lăn lê bò lết trên mặt đất, nhưng ngại vì có mặt người lớn của hai nhà nên cô chỉ có thể cáu kỉnh và lo lắng đi lui đi tới như bây giờ.


Đi đánh golf với người trong ban quản trị là giả, nhưng trong tiềm thức muốn bày tỏ với đói phương rằng "Không có cậu tớ vẫn sống tốt", tiểu Ngô tổng thích cậy mạnh, không giỏi thể hiện cảm xúc một cách trực tiếp. Ngược lại, cô có xu hướng sử dụng cách "tranh luận" kiêu ngạo này để thể hiện rằng cô có quan tâm.

Cho nên thường xuyên khiến bạn gái bực mình.

Đi lui đi tới, sau khi bị mẹ nhìn chằm chằm, cô chỉ có thể miễn cưỡng bỏ đi vẻ chán nản, dự định vui vẻ đi vào phòng làm việc xử lý tài liệu.

Nhưng khi đi qua nhà ăn, cô vô tình nhìn thấy hộp thuốc nằm trong góc bàn ăn, trong lòng chợt nảy ra một ý nghĩ.

「Nếu đã như vậy, thì thỉnh thoảng cứ để cho mình giả vờ bệnh đi.」


Vì kế hoạch này, Ngô Triết Hàm lập tức sắp xếp tâm trạng chán nản của mình, nhanh chóng đi đến phòng làm việc, đóng cửa phòng một cách thô bạo, cầm điện thoại lên bấm số của Tôn Nhuế.

Người phụ nữ ở đầu dây bên kia lộ rõ vẽ mất kiên nhẫn.

"Tết nhất tới nơi, cậu gọi tớ có chuyện gì?"

"Cậu...đau nửa đầu như thế nào?" Ngô Triết Hàm nghĩ đến đây liền cảm thấy trong đám bạn của mình dường như chỉ có Tôn Nhuế là thường xuyên đau đầu.

"Cái quái gì vậy? Cậu hỏi tớ cái gì vậy?"

Ngô Triết Hàm theo bản năng cảm thấy có chút ấy náy, nhưng cô nhanh chóng tìm được một cái cớ hợp lý, "Khụ khụ.....Tớ dự định qua năm sẽ tiến vào thị trường dược phẩm."

"??? Được rồi......Đại khái là đau nhức ở thái dương bên phải."

Tôn Nhuế cảm thấy Ngô Triết Hàm có bệnh, ngày nghĩ cũng không có buông tha nàng, giờ nàng chỉ muốn tống khứ cái người phiền phức này đi càng sớm càng tốt.

"Cảm ơn, năm mới vui vẻ."

Vì vậy, tiểu Ngô tổng luôn học hỏi được điều gì đó, truyền đạt lại nguyên văn cảm xúc này cho bạn gái của mình.


Thư ký Dương làm việc rất năng suất, chỉ sau khoảng nữa giờ, Ngô Triết Hàm đã nghe thấy tiếng mở cửa.

Tiếng bước chân dồn dập vang lên, cô mơ hồ nghe thấy Hứa Giai Kỳ hỏi các lão nhân gia đang ngồi sô pha là mình đang ở đâu, nàng còn chưa kịp thay đồ ngủ thì đã vội vàng mở cửa phòng.

Ngô Triết Hàm nhanh chóng nhắm mắt, nén lại cảm xúc của mình, chuẩn bị nhập diễn.

Người tới đây có lẽ còn tưởng rằng cô đã ngủ rồi, nhất cử nhất động đều nhẹ nhàng, một lát sau, Ngô Triết Hàm cảm thấy nệm gần vị trí đầu giường từ từ xẹp xuống.

Ngay sau đó, người có hơi lạnh bên ngoài nghiêng người lại, đầu của Ngô Triết Hàm được chuyển lên đùi của người kia,  nhìn có vẻ như cô vừa trải qua một trận ốm nặng, sinh lực đầu tiên được tiêm vào tim, nhịp tim đập kịch liệt truyền đến màng nhĩ qua máu và xương, cả người cô nhảy dựng lên.

Trên người bạn gái có mùi sữa, nếu tiếp xúc gần thì có thể ngửi thấy mùi nồng hơn, Ngô Triết Hàm hiểu được đây không phải là công dụng của bất kỳ loại nước hoa nào, mà đó là dấu ấn chỉ thuộc về Hứa Giai Kỳ....

Bây giờ cô đang được bao bọc trong mùi hương này,những đầu ngón tay mát lạnh của bạn gái đang ấn gần thái dương của cô, ngực Ngô Triết Hàm chấn động kinh khủng, cho nên người thường ngày bình tĩnh tự chủ lại bất ngờ ngẫng đầu lên, dùng đỉnh đầu đầy tóc của mình cọ cọ vào bụng của Hứa Giai Kỳ.

Cảm giác thoải mái đến không ngờ, trong thâm tâm tiểu Ngô tổng nhận ra rằng cô có thể làm hành động này hơn trong tương lai.

Những ngón tay đang xoa ấn dừng lại, tiếng cười khẽ của Hứa Giai Kỳ lọt vào tai cô.

"Cậu là đại cẩu cẩu sao?"

Ngô Triết Hàm không có lập tức mở mắt ra để trả lời, bởi vì giọng nói của Hứa Giai Kỳ kích thích sự ghen tuông đã bị đè nén trước đó của cô, mùi sữa thơm ngon ngay lập tức biến thành mùi chua, Ngô Triết Hàm nhớ trước đây Chu Khiết Quỳnh cũng đã ngửi mùi hương trên cổ bạn gái cô khi hai người tham gia một chương trình tạp kỹ. 

Không vui, thực sự không vui, cảm giá khó chịu này còn mãnh liệt hơn cả việc mất hàng trăm triệu dự án hợp tác.

Nghĩ như vậy, người đang giả vờ ngủ mở mắt ra, có chút hung hăng nhìn thẳng vào người yêu của mình.

Hành động này khiến Hứa Giai Kỳ cảm thấy rất mới lạ, bởi vì chiều cao chênh lệch, nên bản thân trước giừo vẫn luôn bị người yêu nhìn xuống nay lại nhìn xuống người yêu của mình, còn người cao hơn thì giờ đây lần đầu tiên sử dụng đường kẻ mắt.

Bàn tay Hứa Giai Kỳ trượt xuống nhéo nhéo dái tai của Ngô Triết Hàm, sau đó đặt lên gương mặt của đối phương. Thật sự có thể là bởi vì vị trí của hai người đảo ngược, nên trong mắt nàng, ánh mắt người yêu chỉ có thể coi là nãi hung*, tương phản này khiến nàng cảm thấy cô thật dễ thương.

(*): ngôn ngữ mạng, ý chỉ những người có dáng vẻ tức giận, cáu kỉnh nhưng mặt lại siêu đáng yêu. 

Vì vậy cô lại nhéo da thịt đáng thương trên khuôn mặt của người kia.

Tiểu Ngô tổng bị người yêu rua đến biến sắc, ậm ừ bất mãn vươn bàn tay đang giấu ở dưới chăn bông ra, nắm lấy Hứa Giai Kỳ, áp môi mình lên môi nàng, hôn liên tục.

Ngô Triết Hàm là một con quái vật la ó.

Hứa Giai Kỳ lại cảm thấy buồn cười, nhếch khoé miệng hỏi kẻ lừa đảo kia có còn cảm thấy khó chịu không, nhưng lại nhận được một câu trả lời còn gian dối hơn.

"Đầu không đau nữa, nhưng tớ lạnh lắm, cậu tớ một cái đi."

"Cậu lạnh cái gì? Máy lạnh bây giờ là 26 độ." Hứa Giai Kỳ nhéo nhéo khuôn mặt của Ngô Triết Hàm.

"Năm tuổi của tớ chính là sợ lạnh!" Ngô Triết Hàm lúc này bất chấp tất cả, cô đơn giản là bạo lực chấp pháp, vươn cánh tay dài ra giữ chặt bạn gái, giây tiếp theo liền đem người vẫn còn đang mặc quần áo ở bên ngoài vào trong chăn bông, mạnh mẽ giữ chặt nàng ở trong lòng ngực mình.

Thật thoải mái. Một con heo con ôm một con heo con khác, Ngô Triêt Hàm dường như cảm thấy đây là cách duy nhất, để thứ gì đó trong trái tim quay trở về đúng vị trí của nó, cô chậm rãi dúi đầu mình vào cổ Hứa Giai Kỳ, cọ cọ rồi lại ngửi, ngửi đã rồi mới chịu dừng lại.

So với Hứa Giai Kỳ thì Ngô Triết Hàm hơi to con hơn một chút, các đường nét trên khuôn mặt của người yêu nàng lúc sinh ra đã mềm mại rồi, bây giờ thì lại giống như một đại cẩu cẩu đang thoải mái chơi đùa. Nàng từ trước đến nay không có làm như vậy với Ngô Triết Hàm, chỉ có thể đưa tay xoa xoa mái tóc dài màu đỏ vừa mới nhuộm của người yêu, liền ở trong tư thế này hôn lên trán người kia một cái, nhận lấy tiếng cười ngốc nghếch của người đó.

"Bây giờ còn đau không?" Hứa Giai Kỳ vô thức hạ giọng , dùng giọng nói mèo con thường ngày hỏi Ngô Triết Hàm.

"Không đau....ai bảo cậu đi chơi với Chu Khiết Quỳnh làm gì....."

Kết quả là người tự mãn đã vô tình để lộ ra những tính toán ở trong lòng.

Ngô Triết Hàm lẩm bẩm không quá lớn, nhưng ai đã khiến cho trong phòng ngủ chỉ có hai người các nàng, Hứa Giai Kỳ hiển nhiên cảm thấy thân thể người đang nằm trong vòng tay nàng vừa rồi đột nhiên cứng đờ, sau đó khó khă chậm rãi rút đầu ra khỏi cổ nàng, ánh mắt sợ hãi, có chút nịnh nọt.

Hứa Giai Kỳ cứ như vậy get tới rồi, cái gì gọi là tươi cười dần dần biến mất.

"Cậu, giả, bệnh?!"

"Không, không, không, KIKI, hãy nghe tớ giải thích....." Ngô Triết Hàm nhìn người kia thở dài thườn thượt, hất tung mớ tóc bết trên trán, đó là dấu hiệu Hứa Giai Kỳ chuẩn bị xử lý cô.

"Không cần giải thích." Hứa Giai Kỳ cử động khớp cổ tay, "Cậu có biết khi tớ nhận được cuộc gọi của cậu ở trung tâm thương mại, tớ đã lo lắng và bồn chồn như thế nào không?!"

Ngô Triết Hàm bị Hứa Giai Kỳ đẩy đếm góc tường, yếu ớt đáng thương cùng vô lực, giây tiếp theo một tiếng hét kinh hoàng phát ra.  

Mà ba vị lão nhân gia đang ngồi trên sô pha trong phòng khách lại cho rằng người trẻ tuổi thật là kịch liệt.


【Tiểu phiên ngoại】

Cả gia đình năm người ngồi xuống bàn ăn, Hứa Giai Kỳ nhẹ nhàng thúc cùi chỏ vào người Ngô Triết Hàm đang ngồi bên cạnh.

"Hở?" Người bị tấn công lộ ra vẻ khó hiểu.

"Đừng có vờ ngớ ngẩn nữa, mau bóc tôm đi, lột vỏ tôm cho ba trước."

Hứa Giai Kỳ nhớ lại hành vi dại dột của người này hồi năm ngoái, tức giận nhắc nhở.

Chấm dứt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top