Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

năm thứ bảy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

chẳng mấy chốc mà một mùa xuân nữa lại gần đến, nghĩ đến việc bản thân sắp được tận hưởng không khí nhộn nhịp vốn có của ngày tết, tôi lại vui vẻ hơn nhiều.
trên mặt lý thuyết là thế, thật ra đến gần cuối năm, mọi công việc đều chất chồng chất đống đợi xử lí, mỗi ngày phải cùng nhân viên ở lại tăng ca đến chín giờ tối, thể lực tôi cũng gần như đã cạn kiệt.

bố mẹ tôi dường như không mấy bận tâm đến tình hình phát triển của công ty bên này, liền tù tì một năm trời chẳng thèm gọi điện hỏi thăm nửa lời.
ấy vậy mà đến khi tôi đang ngồi bàn bạc lại lịch trình quảng bá cho nghệ sĩ của công ty, chính xác là cho trịnh tại hiền đang ngồi ở phía đối diện, loa điện thoại tôi không câu nệ mở lớn, câu mở đầu của bố mẹ tôi lại là, "đông anh à, con có muốn đi xem mắt không? điều kiện gia đình nhà người ta cũng rất tốt, có thể-"

tôi lúng túng nhìn hai hàng mày của hắn nhíu chặt, không hiểu sao lại có cảm giác chột dạ, lập tức qua loa ngắt lời bố mẹ rồi nhanh chóng cúp máy. tôi vỗ trán, ở tuổi này mà lại bị giục kết hôn rồi.

thư ký của tôi không có ở đây, vì thế nên bầu không khí lại càng u ám, tôi nhìn hợp đồng, lật qua lật lại nhưng chẳng có chữ nào vào đầu, thở dài.

nhác thấy trịnh tại hiền cũng không phản ứng, tôi xem như nhắm mắt cho qua, dù sao tôi và hắn cũng chẳng là gì của nhau, không cần phải nghiêm trọng đến vậy.

tôi xốc lại tinh thần, tập trung đọc kỹ hợp đồng thêm một lần nữa, thấy không có gì sai xót mới chuyển đến tay hắn, "cậu xem qua đi, tôi thấy hợp đồng quảng cáo lần này khá hợp với hình ảnh của cậu, ngoài ra còn có cơ hội tiếp cận với phân khúc thời trang cao cấp nhiều hơn, một công đôi việc."

"em sẽ đi xem mắt sao?"

trịnh tại hiền hoàn toàn không tập trung vào bản hợp đồng trước mắt, hắn lại đặt trọng điểm vào một câu chuyện mà tôi muốn lãng tránh.

tôi gật đầu, dù sao cũng là việc bố mẹ đã sắp xếp, tôi cũng khó lòng từ chối, vả lại tôi không nghĩ mình cùng đối tượng xem mắt sẽ có cơ hội tiến xa hơn, thế nên cứ mạnh dạn đồng ý.

trịnh tại hiền nghe thấy câu trả lời của tôi, sắc mặt lại trầm xuống, hắn cúi đầu, chỉ nhìn chăm chăm vào hợp đồng, ngón tay tôi theo thói quen gõ từng nhịp từng nhịp trên đùi, đến nhịp thứ mười bốn, hắn lại ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt khẩn thiết nhìn tôi, "có thể đừng đi xem mắt không?"

giọng nói hắn tại sao lại có chút run run rồi? hắn không cam lòng mím môi, dáng vẻ này khiến tôi có chút buồn cười, trịnh tại hiền là ảnh đế, hắn muốn diễn thế nào cũng có thể được, tôi không muốn bản thân dễ dàng tin người, thế nhưng tôi lại muốn tận hưởng dáng vẻ đáng thương này của hắn.

tôi lắc đầu, "tập trung vào hợp đồng đi."

hắn mở miệng, định nói gì đó rồi lại thôi, sau đó chỉ ký vào hợp đồng rồi rời đi. tôi chống cằm, trong lòng có chút hụt hẫng, hoá ra lời cầu xin của hắn cũng chẳng được mấy câu.

bẵng đi mấy ngày nữa, thật sự là bận đến tối mặt tối mũi, rất nhiều nhãn hàng chịu chi để khởi đầu một năm mới thuận lợi, thế nên trịnh tại hiền hiển nhiên trở thành đối tượng được chọn mặt gửi vàng. hợp đồng được gửi đến nhiều vô số kể, sau khi chọn lọc được trợ lý đem đến bàn tôi chất thành một núi nhỏ, tôi day day thái dương, khối lượng công việc đưa xuống cũng không ít, tôi cũng không thể bỏ mặc con gà đẻ trứng vàng của công ty được.
thế nên liền tù tì một tuần bảy ngày đều cùng trịnh tại hiền ở văn phòng tham khảo hợp đồng.

văn phòng chỉ phát ra tiếng lật giấy tờ, tôi đang chăm chú nhìn văn kiện, mấy ngón tay bị người đối diện nhẹ nhàng nắm lấy, "thật sự không thể từ chối đi xem mắt được sao?"

nhắc tới đã thấy váng đầu, ấy vậy mà điện thoại liền hiện lên thông báo tin nhắn gửi từ bên kia bán cầu. hay thật, thực sự là liên quan đến việc hắn vừa nhắc. tôi nhìn lướt qua thông tin đối tượng xem mắt được bố mẹ gửi tới, nhíu mày, lại bị người trước mắt liên tục gây áp lực, thật sự cáu bẳn gắt lên, "tôi xem mắt thì liên quan gì đến cậu?"

trịnh tại hiền nhìn tôi, tôi cũng ngạc nhiên, vốn dĩ không nghĩ bản thân sẽ lớn tiếng như thế, nhưng vẫn cứ miệt mài nắm lấy tay tôi, "liên quan! bởi vì tôi đang theo đuổi em mà."

cái loại cầu xin chó chết gì vậy?

tôi nghiêng đầu, tay hắn vẫn cứ mân mê mấy đầu ngón tay tôi, tôi híp mắt, "thật sự muốn tôi không đi xem mắt nữa?"

trịnh tại hiền gật đầu chắc nịch, tôi chỉ cảm thấy buồn cười, tôi cầm lấy điện thoại, miệng bâng quơ, "vậy được."

thấy hắn hài lòng nở nụ cười, tôi lại tiếp tục, "tôi sẽ nói với bố mẹ rằng đối tượng xem mắt của tôi yêu cầu tôi huỷ buổi xem mắt."

đến lượt tôi hài lòng nở nụ cười, nhìn hắn ngơ ngác mở to mắt, sau đó vị minh tinh nào đó tự chỉ tay vào mình, hỏi tôi, "đối tượng xem mắt của em, là tôi?"

tôi đưa điện thoại của mình đến trước mặt hắn, để hắn tự mình xác minh, sau đó nhanh tay cất lại, nhìn đến đồng hồ đã điểm giờ tan làm, trịnh tại hiền trông có vẻ vẫn chưa kịp tiếp nhận thông tin. hôm nay đột nhiên lại không muốn tăng ca nữa, thế nên liền nhìn hắn nháy mắt một cái, giễu cợt, "đây là cậu yêu cầu đấy. tôi tan làm đây."

trịnh tại hiền đợi tôi rời khỏi văn phòng mới gấp gáp đuổi theo, xuống dưới hầm để xe vẫn còn chạy theo phía sau, "đợi đã."

tôi quay đầu nhìn hắn, đúng là dáng vẻ của minh tinh, có đổ mồ hôi cũng toát ra khí chất bức người, tôi nhướng mày, ngụ ý hắn muốn gì thì nói nhanh một chút, tôi còn phải về nhà.

"em đi xem mắt đi, được không?"

tôi bật cười, "trịnh tại hiền, cậu bị ám ảnh với chuyện xem mắt à?"

"không có! c-chỉ là..."

"lắp ba lắp bắp cái gì? yêu cầu tôi huỷ cũng là cậu, yêu cầu tôi tiếp tục cũng là cậu, rốt cuộc cậu muốn như thế nào đây?"
tôi tựa người vào thành xe, đợi hắn cho mình một câu trả lời thoả đáng.

trịnh tại hiền rút ngắn khoảng cách, chầm chậm tiến lại gần tôi, tôi tập trung vào đôi môi trước mắt, thật sự khiến người ta không kiềm lòng được.

"đối tượng xem mắt được bố mẹ em lựa chọn không phải là tôi sao? vậy thì em càng không có khả năng sẽ cùng người khác xem mắt được nữa."
gần quá, chóp mũi hắn cạ đến gò má của tôi, hơi thở nóng rực phả ra như có như không trêu đùa tôi, ở nơi thế này làm ra loại chuyện mập mờ đáng ghét.
sự tự tin chết tiệt của hắn, tôi mím môi, thừa biết hai má đỏ bừng đã bán đứng mình, tôi muốn đẩy hắn ra, trịnh tại hiền lại bắt lấy tay tôi, hạ lên gò má tôi một nụ hôn khiến tôi sững sờ.

"nếu em không thích có thể trả lại tôi.", hắn lùi ra sau một bước, cúi người để khuôn mặt đắt tiền của bản thân ngang với tầm nhìn của tôi, loại tấn công này tôi đúng là lần đầu được kinh qua, bối rối đến mức không nói nên lời, cả người tôi nóng bừng, theo phản xạ dùng tay đẩy hắn ra, "cậu đúng là, không có liêm sỉ!"

"bố tôi dạy tôi rằng theo đuổi người khác không cần dùng đến liêm sỉ.", hắn lại bắt lấy tay tôi, tôi muốn trốn thế nào cũng không được, thật muốn đạp cho hắn một cái, "còn dám đem bố cậu ra, có tin tôi đến mách bố cậu không?"

trịnh tại hiền chăm chú nhìn tôi, híp mắt, "nhanh như vậy đã muốn gặp phụ huynh rồi."

tôi chửi thề, trừng mắt nhìn hắn, "cậu! cậu không thể đứng đắn một chút sao!"

"không thể."

tôi giương cờ trắng, tôi đầu hàng rồi, tên này đã thành công phá hỏng một buổi chiều tan làm sớm của tôi, "cậu muốn gì? mau nói rồi thả tôi ra."

"hẹn hò với tôi đi."

tôi nhìn hình ảnh hắn cầm lấy tay tôi áp vào má hắn, nở nụ cười lộ cái má lúm lấy lòng, quá đau mắt, tôi thở dài, "trừ việc đó."

hắn cũng chẳng lấy làm nao núng, nụ cười càng thêm sâu, "vậy thì đừng đi xem mắt với người khác là được."

tôi giả vờ xem xét, thật ra vốn dĩ tôi cũng không nghĩ đến chuyện này, sau đó gật đầu đồng ý với hắn. nhìn thấy hắn hài lòng xoa đầu tôi, nếu hắn không phải là ảnh đế mà giới báo chí săn đón, tôi thật sự sẽ không nương tay mà đấm một cú vào gương mặt ngạo nghễ hếch lên trời của hắn đâu.

năm thứ bảy kể từ khi tôi quyết định từ bỏ mối tình đầu của mình, bố mẹ thúc giục tôi đi xem mắt, đối tượng không thể ngờ tới lại là cậu ấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top