Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CẦM QUÂN LÀ SOÁI, CẦM TƯỚNG LÀ VUA ( 1 )

Lời dẫn
     Tướng tài, soái tài, bá vương tài là ba loại tài có tính chất không giống nhau. Thế nào gọi là tướng tài ? Tướng tài có thể thống lĩnh tướng sĩ xung phong lâm trận, tiến là có thể thắng, lui là có trật tự, mưu lược thích hợp. Thế nào gọi là soái tài ? Soái tài có thể chỉ huy các tướng quân, chỉ huy quần hùng, đầu óc tinh tường, nhìn xa trông rộng, có thể một mình đảm đương khi đất nước có khó khăn. Còn người gọi là vua tài là người có thể nắm bắt thời thế, nhìn thấy tương lai, tức là thay đổi cùng với thời thế, vừa có con mắt tinh đời, cương nghị cứng rắn mà lại biết dùng người.

Câu chuyện
     Tương truyền, sinh thời Lưu Bang ( Hán Cao tổ ) có dị tướng. Mẹ Lưu Bang có việc đi ra ngoài, trên đường đi có một cái đầm lớn, cảm thấy hơi mệt bà liền ngồi bên đầm nghỉ, mơ màng thiếp đi lúc nào không biết. Chính trong lúc mơ màng đột nhiên bà thấy một con rồng vàng từ trên trời bay xuống, bà sợ hãi ngất đi, không biết gì nữa. Bố của Lưu Bang thấy vợ đi lâu không về, lo gặp chuyện chẳng lành liền đi tìm. Vừa đi đến đầm lớn, ông nhìn thấy giữa lưng chừng trời có mây mù che phủ, thấp thoáng lộ ra vẩy và móng giống như của rồng, đợi khi mây tỏa đi, sương mù tan, nhìn thấy người phụ nữ nằm bên đầm chính là vợ mình. Bà không biết chuyện gì vừa xảy ra. Từ đó, mẹ của Lưu Bang đã mang thai, về sau hạ sinh được một người con trai, chính là Lưu Bang.

     Lưu Bang sinh ra đã có tướng mạo khác thường, cổ dài mũi cao, bên đùi trái có bảy mươi hai nốt ruồi đen. Ông bố biết đứa con rất khác thường nên đã đặt tên là Bang ( sử quan nhà Hán chép là Lưu Quý ). Nhưng đến khi khôn lớn, Lưu Bang lại không thích làm ruộng cùng cha mẹ và anh trai, suốt đời chơi bời lêu lổng. Ông bố đã nhiều lần nhắc nhở nhưng Lưu Bang không chịu thay đổi. Về sau anh trai lấy vợ, chị dâu chê Lưu Bang hay ăn lười làm, tiêu tốn gia sản, không tránh khỏi việc nói ra những lời oán thán. Sau khi bố Lưu Bang biết chuyện, dứt khoát cho anh trai ra ở riêng, Bang ở với bố mẹ.

     Xấp xỉ tuổi đội mũ nhưng tính nết của Lưu Bang vẫn không thay đổi, ông bố đã chửi : "Mày đúng là một kẻ vô tích sự. Mày phải học tập anh trai mày, nó mới ở riêng đã có một ít ruộng, đến bao giờ mày mới mua được đất, làm được nhà ?". Lưu Bang không những không tỉnh ngộ mà còn thường rủ lũ bạn xấu đến là anh trai ăn cơm. Chị dâu bị bất ngờ, liền trách mắng tệ hại, Lưu Bang cũng không để ý. Một lần, Lưu Bang lại dẫn bạn đến ăn cơm, chị dâu vừa nhìn thấy, đã tính sẵn mưu kế, liền chạy ngay vào bếp, lấy muôi cạo mạnh vào đáy nồi, tạo ra âm thanh lớn. Lưu Bang nghe thấy biết đã hết cơm, tự than là đến muộn, đành phải mời bạn đi. Không ngờ rằng, lúc tự mình vào bếp lại thấy trên bếp cơm đang bốc khói nghi ngút. Lúc này Lưu Bang mới biết bị chị dâu lừa, liền thở dài rồi bỏ đi, từ đó không đến nữa.

     Khi Hán Sở tương tranh, Lưu Bang đã từng thất bại ở Bành Thành ( nay là thành phố Từ Châu, tỉnh Giang Tô ), một mình bỏ trốn, hai đứa con cũng bị lạc. Lưu Bang trốn mấy ngày gặp tướng Hạ Hầu Anh mới yên tâm một chút, về sau ông đã tìm thấy một đứa con trai, một đứa con gái của mình trong đám người chạy loạn nên cũng cảm thấy được an ủi. Nhưng không lâu sau tướng Sở là Quý Bố dẫn quân đuổi, Bang vội vã bỏ chạy. Quân Sở đuổi ráo riết, tình thế vô cùng nguy cấp, Lưu Bang trách xe nặng chạy chậm, cho hai đứa con xuống xe. Hạ Hầu Anh nhìn thấy, vội vàng đặt hai đứa trẻ vào xe, làm như vậy liên tục ba lần. Lưu Bang nói : "Ta đang nguy hiểm, lẽ nào còn phải trông nom hai đứa trẻ, như vậy có phải là tự tiêu diệt mình không ?" Hạ Hầu Anh phản đối : "Đây là cốt nhục của đại vương, sao lại có thể vứt bỏ được ?" Lưu Bang tức giận rút kiếm chém Hạ Hầu Anh, Hạ Hầu Anh tránh được, không dám bỏ hai đứa trẻ vào xe nữa, đành cắp vào nách, cưỡi ngựa chạy trốn cùng Lưu Bang.

     Khi Sở Hán ở thế giằng co, Hạng Vũ đã bắt cha của Lưu Bang và muốn lấy cớ đó để ép buộc Lưu Bang. Một lần, hai quân đối trận, Hạng Vũ đưa cha của Lưu Bang đến trước trận nói : "Nếu như ngươi không rút quâđủ, ta sẽ đem nấu chín cha ngươi". Nhưng Lưu Bang trả lời không hề do dự : "Hai chúng ta đã từng kết nghĩa huynh đệ, cha của ta cũng chính là cha của ngươi, cha ngươi cũng chính là cha ta, nếu ngươi nấu cha ta để ăn, xin hãy xẻ nồi canh thịt cho ta một bát". Hạng Vũ thấy cách này không thể trị nổi Lưu Bang, cuối cùng đành thả cha của Lưu Bang ra.

     Cuối cùng Lưu Bang đã có được thiên hạ, lập triều đại Hán, trong lễ mừng trước mặt đông đủ quần thần, Lưu Bang quay sang hỏi cha : "Cha xem, con và anh trai con tài sản của ai nhiều hơn ?" Cha của Lưu Bang thấy vẻ đắc chí tiểu nhân của con, tức giận gầm lên một tiếng rồi bỏ vào trong hậu điện.

     Lưu Bang chính là một kẻ nhẫn tâm vô lại như vậy, nhưng Lưu Bang lại có những điểm mạnh mà người khác không thể sánh được, đó là biết nghe ý kiến của người khác, biết đoàn kết tướng sĩ, biết nhẫn nhịn, biết sử dụng nhân tài.

XEM TIẾP PHẦN 2
    
  
  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top