Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 3: Quản gia

 Một lần nữa Chii lại được dìu cái cơ thể nặng nề của Ryo. Nhưng không. Lần có một sự khác biệt.- Are? Sao lần này cậu ta nhẹ thế nhỉ? - Chii quay sang thắc mắc với Yuto.- Ơ hay cái cậu này. Tớ có biết đâu mà lại hỏi tớ thế! -Yuto đáp. Chii lắc đầu rồi cười trừ. Yuto lại hỏi Chii.- Mà Chii nè. Bộ cậu ta nặng lắm hay sao mà cậu lại nói thế? Hai người vừa đến cửa phòng y tế thì Ryo bỗng nhiên ngã cái "RẦM". Chii đáp lại Yuto:- Đó thấy chưa Yutti. Cậu ta nặng thế cơ mà. Giờ cậu tin chưa?- Cậu ta ngã một cái mà ghê quá. Hình như nền hơi lún xuống một chút thì phải? -Yuto ngạc nhiên đáp lại Chii.Chii nói- Thôi. Mau đi gọi người giúp khiêng cậu ta vào phòng y tế đi. Chỉ riêng bọn mình không khiêng nổi đâu. Vừa lúc ấy, Arioka-senpai đi ngang qua. Yuto chạy theo gọi.- Senpai. Senpai. giúp bọn em với.Arioka quay lại hỏi: Có việc gì sao, Nakajima-kun? - Anh cứ lại tới giúp bọn em đã. Nhanh lên đi anh.-Yuto giục.
Arioka chạy lại giúp. Vừa khiêng vào thì bác sĩ cũng vừa mới đi ăn trưa về. Chii với gọi bác sĩ.
-Kota-san. Có người bị ngất! Mau lên!
- Rồi rồi..- Kota rảo bước thật nhanh.
Kota bước vào phòng kiểm tra cho Ryo. Anh ta bảo Chii đi báo với Yao-sensei gọi cho người giám hộ của Ryo đến. Cùng lúc đó Kota kiểm tra cho Ryo xong, Kota nói với Chii và Yuto rằng Ryo bị ngất là do thiếu máu. Kota còn bảo là nên để Ryo nghỉ ngơi rồi nói Chii xin giáo viên ở lại trông Ryo còn Yuto thì về lớp học tiếp. * Ding Dong*
- Vào lớp rồi. Yutti, cậu về lớp đi. Ở đây để tớ lo cho. Cậu nhớ chép bài hộ tớ với nha. - Chii dặn Yuto.
Yuto gật đầu rồi chạy một mạch về lớp. Ngay sau khi Yuto về lớp thì Ryo tỉnh dậy, hai mắt đỏ rực màu máu. Cậu ta vồ lấy Chii đang đứng gần cửa sổ. Ryo cởi cà vạt của Chii ra để lộ chiếc cổ trắng nõn nà của Chii. Ryo liếm từ từ, chậm rãi đến nỗi Chii không thể cử động được. Ryo nhe nanh ra, cắm phập vào cổ Chii. "Á" Chii kêu lên. Ryo mặc kệ những lời nói của Chii, cậu ta từ từ hút máu Chii. Sau đó, Ryo rút răng nanh ra. Liếm mép rồi nói.
- Máu của cậu thật ngọt. Tớ đã....
Ryo đang nói thì "RẦM". Ai đó từ ngoài cửa bước vào. Anh ta mặc vest đen. Khuôn mặt tròn trĩnh. Tóc kiểu đầu nấm che hết cả tai làm cho mặt anh ta đầy đặn hơn. Bước vào, anh ta kính cẩn cúi chào Ryo, nói.
- Thiếu gia, giáo viên chủ nhiệm của cậu gọi điện nên tôi tới đón cậu.
- Inoo, anh ở đến rồi hả. Mau giúp tôi xử lí vụ này với. Tôi lỡ .....Bỗng Chii cắt ngang lời Ryo.
- Chuyện này là sao? Tại sao? Tại sao cậu lại....Chii nói nhỏ dần rồi ngất xỉu.
Inoo đỡ lấy Chii rồi giúp Chii cầm máu. Trong lúc đó, Ryo vẫn còn liếm mép vẻ thèm thuồng. Hai mắt cậu ta lại sáng rực lên. Inoo cầm máu cho Chii xong quay đầu lại thấy vậy. Anh vỗ tay thật to làm Ryo giật mình. Inoo nói.
- Thiếu gia. Cậu lại gây chuyện rồi. Giờ phải đưa cậu ta vào viện truyền máu không cậu ta chết mất. Cậu đã hút quá nhiều rồi đó Ryo-sama.
- Rồi rồi. Tôi biết rồi. Ý anh là tôi phải chịu trách nhiệm chứ gì?- Ryo nói tiếp
- Anh giúp tôi xóa phần kí ức về chuyện lúc nãy đi. Mà Inoo, cổ tôi rát quá.... Inoo nhìn vào cổ Ryo rồi giật mình nói với Ryo.
- Thiếu gia, thánh giá. Kí hiệu thánh giá trên cổ cậu đang phát sáng kìa. Cậu lại lên cơn khát rồi, mau kiềm chế đi thiếu gia. Không sẽ sảy ra chuyện lớn đó, thiếu gia.
- Có máu không. Máu..Cho..Cho ta máu...*hộc, hộc* - Ryo thở hổn hển.
- Không xong rồi.-Inoo móc vào túi áo mình có một bịch máu. Anh lấy ra.
- Thiếu gia, đây, máu của cậu đây...-Ryo giật lấy bịch máu từ tay Inoo uống liền một hơi.
Một lúc sau Kota quay lại thì chẳng có ai ở trong phòng nữa. Kota đã nghĩ rằng Ryo đã được giám hộ đưa về nhà. Còn Chii đã quay lại lớp học nên anh cũng không lấy làm lạ khi trong phòng y tế không còn ai ngoài mình. Nhưng Kota. Anh ấy không hề biết rằng là họ đã biến mất một cách bí ẩn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top