Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 5: Cái chết một năm trước

La Xuyên im lặng một lúc, dường như anh đang do dự không biết nói gì. Sau khi nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng La Xuyên nghiêm nghị nói với Quan Sơn: "Quan Sơn, tôi biết hiện tại anh đã là giáo sư của trường Cảnh sát Hình sự. Có rất nhiều nghiên cứu, đề tài và các sinh viên đang chờ đợi anh. Nhưng tôi vẫn muốn nhờ anh ở lại giúp đỡ. Tôi đã tìm ra kẻ sát nhân cho đến khi chúng ta cùng nhau giải quyết vụ án bất ổn."

Quan Sơn không ngạc nhiên khi nghe yêu cầu của La Xuyên, ngay từ khi nhận được cuộc gọi của La Xuyên và trực tiếp đến hiện trường, y đã biết kết quả. Nói cách khác, Quan Sơn ở đây vì điều này!

Đôi mắt Quan Sơn trôi về phương trời xa xăm, suy nghĩ của y như trở về một năm trước.

Cách đây đúng một năm, có một vụ án lớn gây chấn động cảnh sát. Ngay cả Quan Sơn, người vẫn còn ở nước ngoài, cũng đã nghe nói về nó. Một kẻ giết người hung hãn, một chuyên gia thiên tài giải quyết tội ác, cuộc chiến chính — tà của họ, dường như cuối cùng vẫn không có phân thắng bại thực sự.

Tên tội phạm có trí thông minh cao đã nhiều lần thách thức đường dưới của pháp luật, phớt lờ cảnh sát, phạm tội liên tục, đặt mình vào vị trí tử thần, coi mạng người là đồ bỏ đi, tội ác của hắn vô cùng tàn nhẫn và hung hãn.

Để bắt được tên ác ma này, cảnh sát đã mất đi một bác sĩ pháp y hàng đầu, một thiên tài phá án và vô số cảnh sát liên quan đến vụ án. Sự sống và cái chết của những người này vẫn còn là một bí ẩn, họ mất tích, sống chết không rõ hay thế giới đã bốc hơi, không ai biết chuyện gì đã xảy ra với những người tham gia vào đó. Sau khi phải trả một cái giá quá lớn, thứ được trả lại chỉ là một cái kết khó hiểu không rõ ràng.

Theo quan điểm của Quan Sơn, mặc dù vụ án đã đi đến hồi kết nhưng ma quỷ thực sự vẫn còn rất lớn.

Chính vì điều này mà khi Quan Sơn còn ở nước ngoài, y đã rất chú ý đến vụ án này. Y không bao giờ ngờ rằng kết quả cuối cùng lại bi thảm như vậy. Tất cả câu trả lời dường như ẩn trong sương mù, chuyên gia thiên tài phá án cũng từ đó mà biến mất, không có tin tức gì. Tin đồn trong giới cảnh sát nói rằng anh ta đã chết, hoặc anh ta không muốn tham gia vào các vụ giết người ẩn danh nữa. Không ai biết sự thật.

Bởi vì vụ án lớn này lại gần xảy ra xô xát như một điều cấm kỵ, không ai nhắc đến tên người phá án, có khi chỉ gọi là S.

Nhưng theo quan điểm của Quan Sơn, tất cả những điều này đều rất phi tự nhiên, rõ ràng vẫn còn rất nhiều câu đố chưa được giải.

Khi Quan Sơn biết rằng vụ án đang chờ xử lý là một kết luận bị bỏ qua, y đã từ bỏ sự đối xử hào phóng ở nước ngoài và cơ hội tiếp tục học, chuyển về Trung Quốc và gia nhập hệ thống cảnh sát. Chỉ có một mục đích duy nhất, y muốn tự tay mình đóng lại vụ án chưa được giải quyết và tìm ra những tên tội phạm mất tích, dù còn sống hay đã chết.

Đây chính là những gì La Xuyên đã nói, anh biết nguyên nhân khiến Quan Sơn trở về Trung Quốc.

Im lặng một hồi, Quan Sơn quay đầu lại, nhẹ giọng hỏi: "Hiện trường còn không có tìm được dấu tay hữu dụng sao?"

La Xuyên biết rằng Quan Sơn đã đồng ý ở lại. Vì vậy, anh lập tức tập hợp lại và nói: "Hầu hết các dấu vân tay vẫn đang được đối chiếu, nhưng tất cả đều được thu thập từ phòng ngủ. Theo trực giác của tôi, đó phải là dấu vân tay của nạn nhân. Vì sau khi giết người, tên hung thủ này đã xóa đi dấu vân tay, có lẽ tất cả những khu vực dính dấu vân tay đã được hắn làm sạch, ừm ... Còn nhân tiện khử trùng."

"Khử trùng?" Quan Sơn nhướng mày liếc nhìn La Xuyên cười nói: "Loại hành vi này hoặc là thói ở sạch hay là tên tội phạm hoàn mỹ. Tôi càng nghĩ khuynh hướng loại sau hơn."

"Ừ. Hắn làm mọi thứ đều lưu loát sạch sẽ, giống như một tên sát thủ chuyên nghiệp. Nhưng anh cũng thấy những gì hắn để lại, và nó không giống như một người kiếm sống bằng nghề giết người." La Xuyên khẽ cau mày, suy nghĩ về những chi tiết không hợp lý.

Quan Sơn gật đầu nói: "Tôi biết khả năng của anh có thể khôi phục, xác minh dấu vết tại chỗ. Nếu như không tìm được manh mối giá trị, như vậy tôi sợ rằng không có người của cảnh sát có thể tìm được hiện trường đẫm máu nhưng không lộn xộn. Điều này chứng tỏ quá trình giết người của tên hung thủ đơn giản là xuôi gió xuôi nước*, không có cãi vã, không có cấu xé, không có chạy thoát và nạn nhân cứ vậy được lặng lẽ thành một vài nốt nhạc. Trong trường hợp này, nạn nhân cũng không nên có dính vào tên hung thủ nào cả. Khả năng trích xuất DNA và mô da của hung thủ từ móng tay là gần như bằng 0. Tội ác hoàn hảo, nhưng chỉ có vậy thôi. Nghĩ đi thì đây mới chỉ là phần đầu của câu chuyện. Tên hung thủ này sẽ không được tìm thấy rất dễ dàng bởi anh và tôi. Tốt hơn hết là càng sớm càng tốt. Tìm ra danh tính thực sự của người đã khuất, ít nhất chúng ta có thể suy ra mục tiêu của nạn nhân tiếp theo của hắn hoặc điều tra nghi phạm."

(*)suôn sẻ

Thật trùng hợp, ngay khi Quan Sơn vừa nói xong, La Xuyên nhận được một cuộc gọi từ cảnh sát mà anh cử đến để điều tra cái chết.

La Xuyên không nói một lời nào trong suốt cuộc gọi gần hai phút, và vẻ mặt của anh rất tăm tối. Cho đến khi cúp điện thoại, vẻ mặt vẫn nghiêm túc và âm trầm như vậy.

"Sao, người quá cố này thật sự là kẻ trục lợi ngoài ý muốn?" Quan Sơn ngập ngừng hỏi.

La Xuyên cố gắng hết sức để làm dịu cảm xúc của mình và trả lời: "Tên này không chỉ đơn giản là một kẻ trục lợi! Danh tính của người quá cố về cơ bản đã rõ ràng. Gã đàn ông quá cố tên là Lưu Hùng và gã là một 'nhà từ thiện'. Lúc đầu này đây sữa bột, trứng và dầu thải bị nhiễm độc. Sau đó, gã làm giả các sản phẩm chăm sóc da, son môi và mỹ phẩm cuối cùng là do gã bỏ tiền ra để giải tỏa và tìm người gánh tội thay. Nay đã làm ăn lớn, không hề có tham gia những cái đó trộm cắp nghề nghiệp nữa mà chuyển sang làm từ thiện, ngược lại dấn thân vào từ thiện ngành sản xuất. Một bên trợ giúp hắc quan tẩy tiền, gã quyên góp một ít bã đậu phụ như một công trình hy vọng. Chỉ là 5 ngày trước, hắn kia một khu nhà mới đã thành ở vùng núi tiểu học bởi vì chất lượng vấn đề sụp xuống, gặp mặt có mười mấy chờ đi học bọn trẻ đều đã chết……" Lúc này, La Xuyên không nói được gì. Anh đã cố gắng hết sức để bình tĩnh và khôi phục lại ý thức và sự khách quan thông thường của mình. Nhưng chỉ cần nghĩ đến vô số chồng chất hành vi phạm tội của người này, anh vẫn còn tức giận.

Quan Sơn vỗ vỗ vai La Xuyên hai lần tỏ vẻ hiểu biết, sau đó khi anh cực kỳ bình tĩnh, y nhẹ giọng nói: "Từ ... góc độ chính nghĩa nói tới, anh có thể tức giận, rốt cuộc tội ác tày trời người, đã chết cũng coi như là đại khoái nhân tâm. Nhưng La Xuyên, anh là cảnh sát, không phải hiệp khách. Anh đại diện cho luật pháp chứ không phải công lý. Việc anh phải làm là tìm ra kẻ đã giết Lưu Hùng, không cần quan tâm đến việc gã đã gây ra bao nhiêu tội ác ..."

Những lời của Quan Sơn nghe theo lý trí, khách quan và thậm chí hơi thờ ơ một cách đáng sợ. Tuy nhiên, mọi từ trong nhận xét này đều đi vào trái tim của La Xuyên. La Xuyên hiểu tất cả, và anh cũng biết những gì Quan Sơn nói là đúng. Nếu vì người chết là kẻ ác mà khiến anh liền một chút xúc động, thì anh có tư cách gì để đại diện cho pháp luật?

Sau khi hít một hơi thật sâu, La Xuyên rốt cuộc cũng chậm lại bình tĩnh một chút nói: "Hai nữ tử kia đều là tình nhân của Lưu Hùng."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top