Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần I

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hello mọi người ! Đây là phần tôi muốn giới thiệu cho mọi người về bản thân tôi 
Tôi là Huyền ( Tên đã được đổi )
Năm nay tôi 15 tuổi tức là lớp 9 và tôi đang viết cái thứ vô ích này trong cái thời gian mà đáng ra tôi nên dành lại để học tập rồi ôn thi vào lớp 10 . Xin phép được xưng tôi trong câu chuyện này mặc dù tôi biết là nó sẽ không có ai đọc :D
Và tôi đang bị mắc một căn bệnh có thể nhiều người nghe rồi hoặc chưa nghe có một loại bệnh mang tên trầm cảm cười
Dành cho những người chưa biết :
Trầm cảm cười : Theo Heidi McKenzie, trầm cảm cười là chứng trầm cảm chức năng cao hay còn gọi là rối loạn trầm cảm kéo dài (PDD). Hội chứng này thể hiện mức độ buồn chán kéo dài, làm bạn thay đổi thói quen ăn uống, ngủ, thường xuyên bị mệt mỏi, hoảng loạn Người bị trầm cảm cười thường che giấu các triệu chứng mà mình đang gặp phải. Họ luôn ở trong trạng thái không muốn làm gì, chán nản, mệt mỏi bên trong, tâm trạng cực kỳ tồi tệ nhưng có vẻ hoàn toàn hạnh phúc, hài lòng ở bên ngoài và kết thúc bằng việc mỉm cười.
Theo các chuyên gia, nguyên nhân chủ yếu gây ra hội chứng "trầm cảm cười" là do người bệnh phải chịu quá nhiều áp lực từ công việc và cuộc sống, chuyện tình cảm, học tập... Thường xuyên phải chiến đấu với các cảm xúc tiêu cực cũng gây ra chứng "trầm cảm cười". Tuy nghe có vẻ dễ chịu nhưng hội chứng trên nếu mắc phải kéo dài sẽ gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe và tinh thần người bệnh.

Và đúng rồi tôi bị mắc bệnh thứ được gọi là trầm cảm cười có thể nhiều người sẽ nói là ôi trời còn bé thì lo mà học đi đừng lên đây nói luyên thuyên nhưng mà tôi xin thưa tôi chỉ muốn lên đây chia sẻ với mọi người có thể bạn không thích bạn có thể sang chỗ khác đọc làm ơn đấy !? tôi biết tôi chỉ là đứa trẻ con không hiểu biết gì nhiều nhưng thật sự nhiều khi tôi muốn chết vâng các bạn không đọc nhầm đâu tôi muốn chết . Có lẽ sẽ nhiều người nói tôi kiểu không hiểu biết gì nhiều có lẽ nhiều người nói tôi còn có những suy nghĩ non nớt có chuyện bé tí mà làm nó to ra . VÂNG tôi còn quá bé tôi còn nhỏ nhưng tôi biết thế nào đúng thế nào sai tôi đăng cái này lên là đều có lí do và lí do đó là nó khiến tôi có người tâm sự có người lắng nghe . Tôi luôn bị những thứ tiêu cực nó lấn áp vào tôi nó giết tôi trong vô thức các bạn có hiểu vì sao không đơn giản là không các bạn không phải tôi tôi không phải các bạn tôi là người dễ tin vào những thứ mình nghe được tôi tin người và tôi khá yếu đuối mặc cho dù tôi luôn cố gắng tạo một hình tượng mạnh mẽ có quyết đoán nhưng không tôi lại trái ngược với nó
Vậy tại sao tôi lại đăng cái này lên để tìm người tâm sự thôi chứ còn bạn tôi đâu ? Gia đình tôi đâu ?
Vâng tôi có bạn chứ bạn tôi chúng nó đếm trên đầu ngón tay tôi có 1 hội bạn nhưng tôi không hay ra với chúng nó tức là chúng nó sẽ rủ nhau đi đâu đó để uống nước cùng nhau trò chuyện còn tôi thì lủi thủi ở nhà vì tôi không có xe con bạn thân tôi cũng trong đó nhưng nó trái ngược tôi nó xinh nó có người chở nó có người để yêu thương nó có tất cả nhưng gia đình nó giống gia đình tôi và gia đình chính là thứ đã khiến tôi bị như vậy chính cái chữ gia đình ấy đã khiến tôi trở thành con người như ngày hôm nay ... có ai ở đây hiểu cái cảm giác Bố mẹ mình ly hôn chưa ạ yeh có những người hiểu rồi nhiều là đằng khác và tôi suýt bị như vậy còn bạn thân tôi gia đình nó đã tan vỡ từ năm lớp 8 rồi tức là đã khoảng 1-2 năm gì đấy rồi ạ
Bố mẹ tôi đã suýt li hôn vì họ đã quá mệt mỏi khi ở với nhau và chính tôi và anh tôi cũng như vậy mẹ tôi là người mê cờ bạc và chính vì vậy bố tôi đã không chịu được nên đã đuổi mẹ tôi ra khỏi nhà vâng là đuổi ạ không thương tiếc nên ngay từ nhỏ tôi đã rời xa mẹ tôi bố mẹ tôi sống li thân và đến khi tôi học lớp 3 gì đấy mẹ tôi quay về bằng 1 cách nào đó chắc là đã hoà giải với bố khi đó mẹ về tôi vui lắm nhưng khi lên lớp 4 mẹ lại rời xa tôi và anh tôi dì tôi vẫn ầm thầm cho tôi và anh đi gặp mẹ nhưng khi lớp 4 bố tôi ngoại tình yeh : D và khi đó anh tôi đã học lớp 8 tôi biết anh tôi biết hết chuyện chứ chỉ là không muốn kể cho tôi anh tôi bênh tôi và luôn âm thầm bảo vệ tôi mặc dù nhiều khi ông ý hãm lắm 🙂

Mỏi tay quá thui mai viết tiếp nhen :))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top