Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Sáng hôm sau
Hôm nay đột nhiên tâm trạng Tuyết Liên vui vẻ cực kì,cô dậy thật sớm rồi chạy ngay đến cửa sổ,mở màn ra cô thấy kính đã bị hơi nước làm mờ đi rất nhiều,cô kéo cửa thì thấy tuyết hiện giờ đã phủ đầy khắp nơi,cô cười nói:
Aaaa thích quá
Đột nhiên cô nhớ lại sợi dây chuyền My Lucky Star của Vương Nguyên,cô đi lại bàn mở chiếc hộp ra rồi nhớ lại những câu nói hôm qua của anh "thật trùng hợp,tôi hái sao trên trời giúp cô nhé" "giúp cô hái một ngôi sao trên trời,cô trả ơn tôi bằng gì đây?" "ngôi sao may mắn của tôi,tặng tôi một nụ hôn may mắn đi" Tuyết Liên thầm nghĩ "cảm ơn anh-Vương Nguyên"
Cô lấy sợi dây chuyền đeo vào rồi đi làm vscn xong sau đó xuống nhà,vừa bước xuống cô thấy Thiên Tỉ ngồi xem tivi,cô đi xuống nói:
Chào buổi sáng,giáng sinh vui vẻ
Thiên Tỉ cười nói:
Chào buổi sáng,merry christmas
Tuyết Liên cười nói:
Sao anh dậy sớm vậy?
Thiên Tỉ mỉm cười nói:
Thói quen thôi,cô cũng vậy mà
Tuyết Liên mỉm cười rồi ngồi đó,Thiên Tỉ nhìn sợi dây chuyền trên cổ cô rồi nói:
Sợi dây chuyền đẹp thật,là do cô thiết kế sao?
Đúng lúc Tuấn Khải đang đứng ngay cầu thang,anh khựng lại xem họ nói gì,Tuyết Liên cười nói:
Không,là của Vương Nguyên tặng tôi đó
Thiên Tỉ ngạc nhiên nói:
Nhị Nguyên?có lộn không vậy?cậu ấy cũng biết thiết kế sao?
Tuyết Liên cười nói:
Nè anh đừng có nhìn Vương Nguyên như vậy thôi chứ anh ấy cũng giỏi lắm đó,sáng tác nhạc giỏi nè,hát hay nè,thiết kế đẹp nè với lại cũng đua xe giỏi nữa
Thiên Tỉ cười nói:
Trên đời này chắc chỉ có một mình cô là thấy được ưu điểm của Vương Nguyên,hèn gì cậu ấy lại quý trọng cô đến như vậy
Tuyết Liên ngạc nhiên nói:
Chẳng lẽ trong mắt mọi người Vương Nguyên không có ưu điểm gì sao?
Thiên Tỉ lắc đầu nói:
Vậy thì không,thật ra thì đối với tôi Vương Nguyên rất đáng ngưỡng mộ nha~,so với anh Vương Tuấn Khải có vẻ hơi cứng nhắc,lạnh lùng,vâng lời người lớn thì Vương Nguyên lại là người dám đương đầu với thử thách,dám cãi lại ba để thực hiện ước mơ của mình,dám làm mọi thứ trên đời này,thật sự rất tài giỏi
Tuyết Liên cười nói:
Phải đó,với vẻ ngoài công tử bột như vậy nhưng anh ấy vô cùng mạnh mẽ,dám yêu dám từ bỏ,dám nói dám làm
Thiên Tỉ cười nói:
Đúng vậy,tính cách của Vương Nguyên đặc biệt nhất trong 4 đứa chúng tôi đấy
Rồi anh liền hỏi Tuyết Liên:
Nhưng mà...sao cô quen biết được Vương Nguyên vậy?hai người có quan hệ thân thiết khi ở Mĩ sao?
Tuyết Liên lắc đầu nói:
Vậy thì không,như anh cũng đã biết rồi đấy,tôi là du học sinh từ bên Ý về,hôm đó tôi gặp Vương Nguyên trong sân bay,lúc đó Vương Nguyên bị đám vệ sĩ rượt đuổi vô tình đụng vào nhau rồi anh ấy nói gì mà tại tôi nên anh ấy mới tham gia đám cưới người yêu cũ nên bắt tôi đóng giả người yêu chọc tức và những chuyện sau đó thì anh biết rồi đó
Thiên Tỉ gật đầu nói:
Thì ra là vậy
Tuấn Khải đứng trên thầm nghĩ "hóa ra từ đầu tới cuối,Tuyết Liên không hề gạt mình,cũng không có ý định lấy giọt lệ đỏ để trả thù mình,vậy mà mình ngu ngốc hiểu lầm cô ấy,Vương Tuấn Khải-mày đúng là không ra gì mà"
Tuyết Liên sực nhớ gì đó liền nói:
Aaa đúng rồi,xém tí nữa là tôi quên rồi
Thiên Tỉ ngạc nhiên nói:
Có chuyện gì vậy?
Tuyết Liên không nói không rằng liền mở cửa ra ngoài,cô thích thú nhìn tuyết phủ đầy vườn,cô đi ra nói:
Wao,một màu trắng xóa
Thiên Tỉ nhìn ra thì thấy tuyết phủ đầy nhà cùng với sự ngây thơ của Tuyết Liên như một đứa trẻ nghịch tuyết,anh mỉm cười thầm nghĩ "cuối cùng thì tôi cũng hiểu tại sao mà cô lại được song Vương yêu đến vậy rồi" Tuấn Khải nhìn sự ngây thơ của cô mà không khỏi cười thầm,đột nhiên có một chiếc xe hơi chạy vào trong sân vườn,Tuyết Liên ngạc nhiên nhìn chiếc xe hơi đó,bước xuống xe là một cô gái đang từ từ tiến vào,cô gái đó liền hỏi:
Xin chào,cho tôi hỏi có bác Vương ở đây không?
Tuyết Liên liền hỏi:
Xin hỏi cô là...
Cô gái đó cười nói:
À thật ngại quá,tôi quên giới thiệu,tôi tên là Âu Dương Na Na,là hôn thê của nhị thiếu gia Vương Nguyên
Tuyết Liên ngỡ ngàng trước sự xuất hiện của Na Na,cô thầm nghĩ "cuối cùng cô ấy cũng trở về rồi,cô ấy thật xinh đẹp",đúng lúc Thiên Tỉ bước ra nói:
Cô tìm ai?
Na Na cười nói:
Là Thiên Tỉ sao?cậu không nhớ tớ ák?tớ là Na Na đây
Thiên Tỉ cười nói:
Hóa ra là Na Na,nè vào trong ngồi đi
Na Na vừa bước vào trong thì thấy Tuấn Khải,cô cúi đầu nói:
Hello Khải ca,lâu ngày không gặp
Tuấn Khải cười nói:
Hi,lâu ngày không gặp
Na Na cười nói:
Anh ngày càng đẹp trai hơn nha
Tuấn Khải cười nói:
Cảm ơn em
Thiên Tỉ liền nói:
Để tớ gọi bác Vương xuống
Na Na liền nói:
Sao cậu phải đích thân đi?có người giúp việc ở nhà cơ mà?
Rồi cô quay sang Tuyết Liên nói:
Phiền cô có thể giúp tôi gọi bác Vương xuống không?
Thiên Tỉ thấy vậy liền nói:
Cô ấy không phải là...
Tuyết Liên cười nói:
Đương nhiên là được,cô đợi tôi một lúc
Na Na cười nói:
Cảm ơn
Rồi cô lên gọi bác Vương xuống,ba Khải Nguyên xuống liền nói:
Na Na,lâu ngày không gặp
Na Na cười nói:
Cháu chào bác Vương,lâu ngày không gặp
Ba Khải Nguyên nói:
Ngồi đi ngồi đi
Họ trò chuyện với nhau vui vẻ,được một lúc Gia Linh cùng Tú Nghi và Thiên An bước xuống,Thiên An khều Tuyết Liên nói:
Êhh,cô ấy là ai vậy?
Tuyết Liên liền nói:
Là Âu Dương Na Na đó
Tú Nghi ngạc nhiên nói:
Âu Dương Na Na?bây giờ cô ấy xinh đẹp vậy sao?đúng là nhìn không ra đó
Gia Linh nhếch mép nói:
Sắp có người phải rời khỏi căn nhà này rồi
Tuyết Liên cười mỉm nói:
Cô yên tâm,tôi cũng không có ý định ở lại đây lâu
Gia Linh nhếch mép nói:
Cô tốt nhất nói được làm được
Rồi cô liền bước xuống,Thiên An chề môi nói:
Chảnh chọe cái gì chứ chỉ toàn dựa hơi Khải ca thôi
Tú Nghi gật đầu nói:
Đúng a~,không vì nể Khải ca tôi đã đấm cho cô ta mấy phát rồi
Tuyết Liên cười trừ nói:
Bỏ đi bỏ đi
Gia Linh bước xuống liền nói:
Cháu chào bác Vương,chào cô Âu Dương
Na Na ngạc nhiên nói:
Cô ấy là...?
Tuấn Khải kéo Gia Linh lại nói:
Giới thiệu với em,cô ấy là vợ sắp cưới của anh,tên là Diệp Gia Linh
Na Na ngạc nhiên nói:
Vợ sắp cưới của Khải ca ák?bất ngờ quá,Diệp Gia Linh hình như là con gái của chủ tịch Diệp thị có đúng không?
Gia Linh cười nói:
Đúng a~,rất vui được làm quen với cô
Na Na cười nói:
Hân hạnh hân hạnh
Chí Hoành cười nói:
Hôm nay Na Na về một lát phải rủ Nhị Nguyên đi ăn một bữa thịnh soạn mới được
Na Na ngạc nhiên nói:
Oh,đúng rồi,Vương Nguyên đâu rồi?
Tuấn Khải cười nói:
Chắc là nó còn ngủ,để anh gọi nó xuống
Na Na cười nói:
Cảm ơn anh nhiều nha,làm phiền anh quá
Tuấn Khải vỗ vai Na Na nói:
Không có gì
Ba Khải Nguyên liền nhìn sang Tuyết Liên nói:
Hoa Tuyết Liên
Tuyết Liên giật mình nói:
Dạ
Ba Khải Nguyên liền nói:
Giới thiệu với cô,đây là Âu Dương Na Na,lúc trước có từng kể cô nghe là hôn thê của Vương Nguyên
Rồi ba anh quay sang Na Na nói:
Còn đây là Hoa Tuyết Liên,là bạn của Vương Nguyên đồng thời cũng là người thiết kế ra sản phẩm Tứ Diệp Thảo
Na Na ngạc nhiên nói:
Hả??cái gì?chết cháu rồi
Ba Khải Nguyên nhíu mài nói:
Sao vậy?
Na Na hối lỗi nhìn sang Tuyết Liên nói:
Xin lỗi cô,tôi không cố ý,tại cô ra mở cửa cho nên tôi tưởng...thành thật xin lỗi cô rất nhiều
Tuyết Liên cười nói:
Không sao,là hiểu lầm thôi,tôi không để bụng đâu
Na Na cười nói:
Vậy coi như huề nhá,tôi tên Âu Dương Na Na,cô là bạn của Vương Nguyên thì cũng là bạn của tôi,từ nay chúng ta làm bạn nhé
Tuyết Liên cười nói:
Được thôi
Gia Linh thầm nghĩ "Âu Dương Na Na trở về,xem cô có còn vị trí nào trong căn nhà này nữa không?"
Còn về phần Vương Nguyên,anh ở trong phòng nhớ lại chuyện tối qua giữa anh và Tuyết Liên cùng tấm hình chụp chung với cô hôm sinh nhật cô,anh cười nói thầm:
Giáng sinh vui vẻ,hoa sen trong tuyết
Đúng lúc Tuấn Khải lên phòng anh liền gõ cửa:
Tiểu Nguyên,Tiểu Nguyên
Vương Nguyên cất vội tấm hình vào trong sách rồi mở cửa ra nói:
Ủa anh hai,có chuyện gì sao anh?
Tuấn Khải cười nói:
Ừm,Âu Dương Na Na trở về rồi,cô ấy muốn gặp em,em xuống nhà đi
Vương Nguyên ngạc nhiên nói:
Cái gì?Âu Dương Na Na trở về ák?
Anh vui vẻ chạy xuống nhà thì thấy Na Na,Na Na thấy anh liền nói:
Vương Nguyên
Vương Nguyên cũng vui vẻ gọi tên cô:
Na Na
Cả hai vui vẻ ôm nhau,lúc này đột nhiên Tuyết Liên cảm thấy khó chịu,không vui trong lòng,được một lúc,anh bỏ cô ra rồi nói:
Em về nước lúc nào sao không gọi cho anh?
Na Na cười nói:
Em vừa về thôi là sang đây liền đó
Vương Nguyên cười nói:
Cảm động thật ha
Na Na cười nói:
Thì người ta muốn tạo sự bất ngờ cho anh mà,lâu ngày không gặp nhớ anh muốn chết,công nhận dạo này anh càng lớn càng đẹp trai
Vương Nguyên hất mặt nói:
Đó là đương nhiên rồi
Thấy họ trò chuyện vui vẻ như vậy,Tuyết Liên lặng lẽ ra sau bếp,cô liền nói dì San (người giúp việc trong nhà Khải Nguyên):
Dì San,có gì đó cần tôi phụ không?
Dì San cười nói:
Cô Tuyết Liên sao?không cần đâu tôi tự làm được rồi?
Tuyết Liên ngồi trong bếp nói:
Chán quá đi
Dì San cười nói:
Sao vậy?cô lại nhớ nhà hả?hay là cảm thấy khó chịu khi nhị thiếu gia ôm cô Âu Dương
Tuyết Liên phản xạ nhanh chóng huơ tay nói:
Nào có,tôi không có,tôi chỉ là...đang nhớ nhà thôi
Dì San cười nói:
Là vậy thật sao?
Tuyết Liên chống cằm nói:
Thật đó
Dì San nghỉ tay một lúc rồi nói:
Nhưng trong thâm tâm của cô,tôi lại cảm thấy cô thích nhị thiếu gia đó
Tuyết Liên ấp úng nói:
Dì...dì nói gì vậy?
Dì San cười nói:
Còn không phải sao?mấy tháng trước,ngay từ lần đầu gặp cô tại nhà,cô đã đem hẳn Tứ Diệp Thảo gì đó để đánh đổi Giọt Lệ Đỏ lại cho nhị thiếu gia,hơn nữa cô cũng tình nguyện vì cậu ấy mà ở lại không phải sao?
Tuyết Liên nghe vậy liền im lặng,dì San nói tiếp:
Nhưng tôi dám đảm bảo nhị thiếu gia cũng có tình cảm với cô?
Tuyết Liên nhíu mài nói:
Sao dì biết?
Dì San cười nói:
Tôi ák?trông nhị thiếu gia từ nhỏ nên tính tình cậu ấy tôi rất hiểu rõ,cậu ấy ngang bướng,cứng đầu,nhưng lại dám yêu dám hận,hơn nữa tôi chưa từng thấy cậu ấy tốt với ai giống cô,tự tay thiết kế sợi dây chuyền tặng cô,tự tay trang trí sinh nhật cho cô,làm rất nhiều việc vì cô
Tuyết Liên cười trừ nói:
Có thể anh ấy chỉ tội nghiệp vì tôi không có người nhà ở đây thôi
Dì San vỗ vai cô nói:
Chuyện tình cảm,dùng đầu óc để nghĩ dùng tâm để cảm nhận,tôi tin cô làm được
Rồi dì San liền làm tiếp công chuyện của mình,về phần Vương Nguyên,sau khi trò chuyện với Na Na một lúc anh loay hoay hỏi:
Phải rồi,Hoa Tuyết Liên đâu rồi
Thiên An nhíu mài nói:
Kì lạ,lúc nãy còn thấy đứng ở đây mà
Na Na liền nói:
Hình như cô ấy vào trong bếp rồi đó
Vương Nguyên gật đầu nói:
Oh,vậy để cô ấy trong bếp đi
Ba Khải Nguyên cười nói:
Thấy hai đứa thân như vậy thật sự rất tốt
Na Na cười nói:
Dạ vâng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top