Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Bước ngoặc chưa chạm đến

Tôi là một thực tập sinh của đài truyền hình A, vừa tốt nghiệp đại học, tôi phải lao vào công việc để tự giúp bản thân được thoải mái hơn. Ban ngày tôi làm việc ở đài truyền hình, khi tan ca về tôi lại tìm thêm công việc để làm. Tôi đã xin vào một tiệm chăm sóc thú cưng theo giờ. Ở cửa hàng tôi nhận đặt lịch gửi thú cưng cho khách chơi đùa cũng như chăm sóc những bé cún dễ thương.

          Vào hôm nọ, đang đi trên đường đến đài tôi thấy một bé meow nhốt trong bao tải cạnh thùng rác, tôi tới gần và bế bé lên, sau đó đưa về cửa hàng thú y nơi tôi làm việc. Vì còn ít phút nữa phải đi đến công ty nên đã xin để nhờ bé meow ở chỗ cô chủ cửa hàng.

         < Tan làm >

          Về tới shop, tôi bước vào thì thấy một người đàn ông chững chạt, uy nghiêm, cau có đang vuốt ve bé meow. Sợ anh ta làm meow hoảng sợ  nên tôi vội chạy đến và rồi tôi bị vấp chân, ngã xuống đất, Âyy yaa.. đau quá, tay chảy ra máu. Anh ta dìu tôi vào trạm, cô chủ băng bó giúp tôi xong xuôi, quay ra chẳng thấy anh ta đâu. Tôi hỏi cô chủ mới biết anh ta là khách vip ở đây nhiều năm rồi.
(Tuy là cửa hàng không nhận dịch vụ châm sóc meow nhưng anh ta là ngoại lệ. Vì anh ta là người chủ vùng đất này.)
Thường thì cô thư kí của anh ta mang trông giúp bé meow *rau xám*. Đúng lúc hôm nay là ngày nghỉ phép của cô nên anh ta đích thân đến shop thú cưng.

          Tôi thấy tò mò về con người này. Tưởng chừng không thể gặp được nữa. Công ty thông báo thay đổi giám đốc, mọi người phải chạy ùa ra cổng đón tiếp vị giám đốc mới.
          Vừa bước xuống..
           Ơ..o..ơ..là anh ta người hôm qua mình gặp ở shop đây mà. Tôi ngạc nhiên.
          Với khí thế nghiêm trang, anh bước vào, lướt ngang qua tôi một làn gió nhẹ phản phất mùi nước hoa. Tôi thiết nghĩ..anh không nhớ đến tôi bởi vì chỉ gặp nhau được một lần.
          Bước vào công việc với một ngày mới, thường thì tôi làm một MC chuyển tiếp chương trình. Bước vào phòng thu, thời gian trôi qua từng chúy một. Đến giờ ăn trưa mọi người đều đi ăn với nhau còn tôi lủi hủi tại bàn làm việc sắp xếp mọi thứ gọn gàng tránh lẫn lộn với nhau. Vô í, buổi thu giờ chiều tôi đã đọc lẫn lộn với nhau, gay ra cho công ty nhiều phiền toái.
             Về nhà, tôi lên mạng thấy mọi người share về sự việc hôm nay rất nhiều. Còn có người comment rằng tôi phải được sa thải ngay lập tức, chương trình làm việc lơ là. Dẫn đến xếp hạng và lượt xem tuột dốc nhanh chống.
               Kể từ giây phút đó tôi bị mọi người trong công ty chê trách rất nhiều, tôi bị xếp vào vị trí dự bị. Chỉ biết đứng từ xa quan sát người khác đứng trong phòng thu. Tôi rất buồn về việc bản thân đã gây ra.
             Buổi tối, tôi đến quán rượu để giải toả, vì buồn nên tôi đã uống rất nhiều. Trong cơn say tôi đã gọi nhầm số điện thoại công ty (hay vì gọi cho ba), người nghe là anh. Tôi đã kể hết nỗi buồn của tôi.
             Ba..con xin lỗi. Con đã không làm được lời hứa. Sau này con sẽ nghe lời ba mẹ.. huccc hichh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: