Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

NGƯỜI LẠ Ở ĐÁM CƯỚI

Posted on Facebook on September 27, 2020. 

(Bài viết hoàn toàn là ý kiến cá nhân, không nhằm mục đích chỉ trích tập thể hay cá nhân nào.)

Hôm nay là một ngày đẹp. Dù thời tiết không nói vậy nhưng lịch nói vậy và các thầy nói vậy thì nó là vậy. Mà ngày đẹp thì hay nhiều đám cưới, từ (story) Facebook đến Instagram đến bên ngoài phạm vi chiếc điện thoại, đâu đâu cũng thấy những hình ảnh đám cưới.

Dù quen hay không, mình cũng muốn gửi lời chúc mừng tới những bạn bè, anh chị, cô chú,... có ngày trọng đại rơi vào ngày hôm nay. Dù thế nào đi chăng nữa (dù ở dưới mình sắp viết gì đi chăng nữa), ngày cưới vẫn là một ngày vui lớn trong cuộc đời mỗi con người và nhân vật chính của ngày vui ấy xứng đáng nhận được những lời chúc.

Trở lại với đám cưới.

Đối với mình hồi bé, đám cưới là một cái gì đó... vui lắm. Lúc đó, mình được ăn ngon được, mặc (cho) đẹp, được chơi với các anh các chị các em lâu ngày không gặp, lại còn được tạm thời không chịu sự quản lí chặt chẽ của bố mẹ (vì bố mẹ lúc đó còn bận làm cỗ, ăn cỗ).

Nhưng chẳng biết từ bao giờ, mình trở nên... sợ đám cưới.

Mình cũng chẳng biết tại sao nữa.

Vì mình nhận ra đám cưới là dịp mà ngoài niềm vui về chung một nhà còn có "Đặt bao mâm cỗ cho đủ?", "Ăn những món nào cho ngon?", "Mời những ai cho hợp lý?", "Tiếp đón sao cho chu đáo?",... cùng hàng trăm những nỗi lo khác của các gia đình có đám cưới?

Vì mình nhận ra rằng đám cưới là dịp người ta "trả nợ miệng" nhau?

Vì mình nhận ra đám cưới là khi người ta có thể thoải mái "chén chú chén anh"?

Vì mình nhận ra đám cưới là dịp người ta so vai vế đằng ngoại đằng nội với nhau và "mày phải gọi tao là cụ/ông/bà/bác/chú/cô/cậu... đấy nhá"?

Vì mình nhận ra đám cưới là dịp nhiều người còn bận rộn bếp núc hơn cả thường ngày?

Vì mình nhận ra đám cưới là nơi các tiêu chuẩn về vệ sinh an toàn thực phẩm, việc tiết kiệm thức ăn hay giữ gìn trật tự giao thông thường không được để tâm tới?

Vì mình nhận ra...?

Mình cũng không biết nữa.

Mình chỉ biết là, trong đám cưới của mình (nếu có), mình không muốn gia đình mình phải lo những nỗi lo (mà theo mình là không đáng) kể trên. Mình càng không muốn gia đình mình vì "trả nợ miệng" mà mời những người có lẽ mình còn không biết mặt biết tên tới đám cưới.

Mình chỉ biết là, trong đám cưới của mình (nếu có), mình không muốn thấy có người say ngoắc cần câu rồi lè nhè "Mày có biết tao là ai không?", "Mày phải gọi tao là [một cái gì đấy] đấy biết không?".

Mình chỉ biết là, trong đám cưới của mình (nếu có), mình không muốn thấy có nhiều người thân, họ hàng phải mướt mải mồ hôi vì chuyện bếp núc, cỗ bàn; càng không muốn thấy đâu đó trong những khuôn mặt mướt mải ấy là những con người mình thậm chí còn không rõ tên hay quan hệ thân sơ ra sao để rồi lòng trào dâng nỗi áy náy "Mình còn không biết người ta mà người ta (phải) đi làm giúp đám cưới mình."

Và mình tất nhiên không muốn đám cưới của mình (nếu có) là nguyên nhân gây ra kẹt xe, tắc đường vì dựng phông rạp, để xe tràn lan ra đường hay những đoàn đưa rể đón dâu hỗn loạn người xe; càng không muốn tiệc cưới của mình (nếu có) là nguyên nhân gây ra ngộ độc thực phẩm cho người khác như các đám cưới ở Huế, ở Bình Phước hồi tháng 6 vừa rồi như báo đài đưa tin. Để rồi ngày vui của mình (nếu có) sẽ trở thành chủ đề cho những người lạ khác cả ở trong và ngoài đám cưới bàn bạc, chỉ trích.

Người ta thường nói "tình yêu chỉ nên là chuyện của hai người", câu này không sai, nhưng còn đám cưới?

Theo mình, đám cưới chắc chắn là ngày của nhiều hơn hai người, nhưng chắc chắn không phải của nhiều "người lạ".

_____________________________

References:

http://amp.vnexpress.net/tra-no-mieng-3322768.html
https://tuoitre.vn/22-nguoi-ngo-doc-thuc-an-sau-khi-du...
https://thanhnien.vn/.../binh-phuoc-hang-tram-nguoi-bi...

Ảnh: Crulla de Vil (Glenn Close), 101 Dalmatians, 1996.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top