Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Huhu Ending!!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

End pặc tu :))

Lần này là hết gòi nha :3333

==================================

Nghe này, cái lí do ấy của anh nghe mà khôi hài làm sao...ha- nực cười thật đấy? Chẳng nhẽ...khoảng thời gian chúng ta bên nhau là không đủ để tạo nên một bức tường mang tên 'niềm tin' vững chắc?

Suy nghĩ của thiên tài cũng khác người thật đấy? À...phải rồi, một người bình thường như tôi nào có thể có được sự tin tưởng tuyệt đối của anh? Xin lỗi nhé, tôi sẽ không tính đến những trận đấu đầy tính ăn ý đâu. Anh cũng đồng tình mà nhỉ?

Thà nói rằng- rằng anh đã hết yêu tôi rồi, đã hết cái cảm giác muốn bên tôi trọn đời..hà cớ gì lại trêu đùa với trái tim của tôi một cách thích thú đến vậy?

Điều này vui đến thế ư? Ngần ấy thời gian, anh vẫn muốn một cuộc tình đẹp như mơ giữa đôi ta sao? Anh khiến tôi thất vọng đấy...Nagi ạ. 

=========================

" Có vẻ..chẳng ai muốn giải thích tình hình hiện tại cho tôi nhỉ? " 

Isagi cười nhẹ. Trước những con mắt ngỡ ngàng kia, cậu bình thản bước tới gần hơn. Từng bước, từng bước một, nụ cười vẫn được treo một cách hờ hững trên khóe môi. Ánh nhìn của cậu dần tối đi khi toàn bộ sự sợ hãi cùng tội lỗi hiện lên trên khuôn mặt của mọi người. 

Đến mức ấy sao? 

" Đừng im lặng như vậy chứ? Chúng ta đang tổ chức một bữa tiệc nhỏ khá bắt mắt đấy? "

Chẳng có ai đáp lại lời bông đùa của Isagi cả, chỉ có tiếng cười khúc khích của cậu vang vọng khắp gian phòng. Thôi được rồi, khiếu hài hước của cậu không hề tuyệt như cậu tưởng nhỉ? Isagi nhún vai rồi ngồi xuống, giương đôi mắt xanh lạnh lẽo nhìn thẳng vào Nagi.

Trái tim của Nagi không khỏi đập loạn nhịp khi thân ảnh của người anh yêu- sau 2 năm xa cách đầy nhung nhớ lại xuất hiện trước mặt anh một cách bất ngờ như vậy. Đôi chân nhanh chóng bước gần hơn cậu, hai cánh tay của Nagi hơi mở rộng như muốn ôm Isagi vào lòng.

" Yoich- "

" Đừng tới gần tôi " Isagi lạnh lùng ra lệnh

Nagi ngừng lại, ánh mắt lộ rõ vẻ bối rối mà nhìn cậu. Mọi lời nói đều bị chặn lại bởi sắc xanh lạnh lẽo hiện hữu trong đôi mắt của Isagi. Nagi không có quyền được lên tiếng, anh không có quyền được đến bên cậu.

Isagi coi người nọ như không khí, cậu hiện tại muốn tập chung hơn về phía những người bạn của mình hơn. Kurona, Chigiri và Bachira đều biết hết tất cả. Những người đồng đội đáng tin cậy và thân thiết nhất của cậu lại có thể bày ra loại chuyện tồi tệ như vậy...

" Có vui không? " Isagi cười gằn " Các cậu là bạn của tôi đấy? Mấy người hẳn phải thấy rất vui vẻ khi phá hỏng cuộc sống hạnh phúc của bạn mình nhỉ? "

" C-Chuyện đó.. " Chigiri ngập ngừng, mái tóc đỏ bị siết chặt khi chủ nhân của nó vô tình nhìn thẳng vào đôi mắt tràn đầy sự thất vọng kia.

" Tớ chỉ muốn cậu có một cuộc sống tốt hơn thôi... " Kurona ái ngại nhìn sang hướng khác

Duy chỉ có Bachira là hoàn toàn im lặng. Đôi mắt vàng không một tia sáng nhìn chằm chằm vào thân hình mảnh khảnh cách bản thân một cái bàn. Món dứa hộp yêu thích bị bản thân dùng nĩa dầm nát bét, Bachira thản thiên dùng một chiếc thìa để múc dứa bị dầm nhuyễn lên và thưởng thức. Vị ngọt ngọt chua chua của dứa đem lại chẳng thấy đâu, chỉ có vị đắng ngắt trên đầu lưỡi.

" Isagi..dứa hộp lần này chả ngon tẹo nào. Người ta nói- vị dứa này rất ngon, nó là đồ thượng hạng đấy, tớ đã mua nó và sử dụng chiếc nĩa này.. " Bachira hờ hững giơ chiếc nĩa ánh bạc lên

" ..dường như nó chẳng phù hợp gì với hộp dứa của tớ cả Isagi ạ, tớ điều khiển chiếc nĩa ấy để dầm nát toàn bộ dứa ở trong hộp. Tớ tự hỏi- liệu chiếc nĩa đăt tiền này có thể được sử dụng để ăn hộp dứa này sau khi chính nó đã làm cho dứa nát bấy không.. "

" Nhưng nó hoàn toàn vô dụng. Chiếc nĩa không thể dùng để ăn dứa trong hộp nữa..nên tớ đã bỏ nó đi và  sử dụng thìa. Tiện lợi đúng không nào? "

Bachira cười khi đôi tay ấy thẳng thừng ném đi chiếc nĩa bạc lấp lánh xuống đất, thay vào đó, chiếc thìa không mấy bắt mắt lại được nâng niu đến lạ. Isagi biết Bachira đang ám chỉ điều gì.

" Chiếc nĩa và hộp dứa ngon lành không thể được sử dụng cùng nhau nữa, trái lại, chiếc thìa sẽ luôn sẵn sàng thay thế vị trí của nĩa..Vậy Isagi này, bài học chúng ta có thể rút ra ở đây là gì? "

" Là đừng có cố tình can thiệp vào chuyện của người khác. Đúng chứ Bachira? "

Tầm mắt của Isagi dần chuyển hướng, chiếc nĩa bằng bạc bị Bachira ném xuống đất hiện đang bị cậu ta dẫm đạp dưới chân. 

" Bọn tớ đang giúp cậu " Bachira thẳng thắn nói 

" Cậu và Nagi sẽ không thể mãi mãi sống hạnh phúc đến già được đâu. Nhất là khi cậu ta đã thua cuộc trong mini game này, cậu còn không nhận ra sao? Nagi không hề tin tưởng cậu "

Một

Chút 

Nào

" ... "

Tệ thật. Bachira giống như một kẻ phản diện thực thụ đang cố phá nát tia hi vọng nhỏ nhoi của Nagi, đôi mắt xám hốt hoảng khi bắt gặp sự trầm ngâm của cậu, khuôn mặt Isagi có chút mệt mỏi..

" I-Isagi.. " Reo ngập ngừng " ..Cậu ổn chứ? "

Anh nhận thấy tâm trạng của cậu hiện tại có vẻ không được tốt cho lắm. Kể từ khi gặp lại Nagi sau ngần ấy thời gian sống trong đau khổ, Reo có thể nghe thấy tiếng vụn vỡ phát ra trong lồng ngực của Isagi mọi lúc...nó khiến anh đau lòng cực độ. Bachira nói không sai, Nagi đã quá vô tâm khi không hề để tâm tới người yêu của bản thân một cách kĩ càng. Isagi là một người sống rất tình cảm và dễ dàng bị cảm xúc tiêu cực chi phối trong khi người cậu yêu lại thờ ơ với tất cả mọi thứ...tất nhiên là ngoài game, bóng đá và 'Isagi Yoichi'.

" Tớ ổn.. " Isagi vẫn bình tĩnh nhìn thẳng vào Reo " Tớ là tiền đạo số một thế giới đấy, tới không có yếu đuối đến mức đấy đâu "

Reo biết rất rõ về sự mệt mỏi của Isagi, anh biết và luôn cố gắng làm gì đó giúp tâm trạng của cậu tốt lên. Isagi vô cùng biết ơn điều đó còn Nagi chỉ toàn là sự ghen tị. Anh không ngờ rằng, người bạn thân thiết của mình lại có thể hiểu rõ người yêu của anh đến vậy- kể cả khi người ấy là của anh, thứ tình yêu dịu dàng ấy của Reo vẫn tồn tại ở đó mà không hề dấu giếm dù chỉ một chút...vì biết rằng sợi chỉ nhân duyên của Nagi và Isagi sớm sẽ tan vỡ sao?

Nagi tính nói gì đó lại khựng lại bởi những giọt nước mắt rơi lã chã trên khuôn mặt trắng bệch của Isagi.

" Biết chứ..đến các cậu còn biết thì tớ sao có thể không cảm nhận được? "

Nagi vốn không hề tin tưởng vào tình yêu của cậu. Isagi đã từng mơ hồ nhận thấy điều đó qua những hành động nhỏ của anh hồi cả hai mới quen nhau được một thời gian ngắn, cậu đã cố lờ nó đi và tiếp tục vun đắp tình yêu của mình cho người nọ...nhưng sau đó, mọi thứ quá rõ ràng- đến nỗi Isagi chẳng thể nhắm mắt làm ngơ được nữa.  Anh tham gia vào trò chơi quái đản đó mà không hề có một chút do dự, bỏ rơi cậu trong căn nhà trống vắng và lạnh lẽo trong thời gian dài trong khi bản thân anh lại vui vẻ với những cuộc hẹn bí mật cùng với cô gái ấy.

Anh biết cậu đã đau khổ tới nhường nào cơ mà? Anh dễ dàng nhận ra sự hụt hẫng của Isagi mỗi lần anh né tránh sự quan tâm của cậu mà? Cũng đã biết rõ sự quyết tâm ngày ấy cậu khẳng định với Bachira...vẫn chưa đủ ư?

" Nagi Seishiro..cho đến tận bây giờ. Sau tất cả những gì anh gây ra..trái tim tôi vẫn luôn đập loạn nhịp mỗi khi được gần anh "

" Tình yêu của những người khác..nó to lớn và dịu dàng lắm..như tôi lại yêu cái đồ chết tiệt nhà anh đến chết đi sống lại! "

" Là vì chúng ta đã ở bên nhau quá lâu nên hình tượng của kẻ vị kỷ ngày nào đã biến mất ư? Vì tôi không giống như Isagi Yoichi mà anh hằng theo đuổi? "

" K-Không phải đâu.. " Nagi phản bác

" Vậy thì tại sao chứ?!! " Isagi cười khổ " Vậy lí do cho toàn bộ hành động ấy của anh là gì? "

Im lặng

Nagi cuối cùng vẫn giữ im lặng trước câu hỏi của cậu. Chần chừ sao? Một lời giải thích lại khó nói đến mức đấy ư? Anh thậm chí còn là nạn nhân..

" Im lặng cũng được coi là một câu trả lời mà nhỉ? Rốt cuộc tôi đã trông mong điều gì chứ? " Isagi đứng dậy. Cậu muốn rời khỏi căn phòng ngay lúc này!

" Yoichi! " 

Nagi hốt hoảng muốn ngăn Isagi lại nhưng tất cả đã quá muộn, cách cửa nặng nề đã che đi bóng lưng cô độc của cậu và cả những giọt nước mắt đau khổ nữa. Cánh cửa đóng lại cũng chính là dấu chấm hết cho những tháng ngày hạnh phúc bên nhau của hai người. Isagi không hề nhìn lại dù chỉ một chút và Nagi đã gạt phăng ý định tìm cậu.

Trái tim của cả hai đã bị đối phương bóp vụn. Cậu đau đớn còn anh thì tuyệt vọng...

" Cậu thua rồi " Bachira hờ hững nói " Cậu đã đánh mất cậu ấy...thật hảm hại "

" ...Nhờ trò mèo của ai chứ? Lũ đê tiện "

" Ừm hứm? Một lời khen khá là độc địa đấy~ "

.

.

.

Sau ngày hôm ấy, tin tức về sự trở lại của vị tiền đạo số một Isagi Yoichi sau gần hai năm vắng bóng đã khiến dư luận dậy sóng. Như một cơn lốc càn quét mọi vật cản, Isagi lấy lại phong độ của bản thân thật nhanh chóng và dần ổn định lại cuộc sống trước đó.

Lời chia tay với Nagi cũng đã được cậu đính chính trong buổi phỏng vấn của mình. Như một con dao sắc bén đâm thẳng vào trái tim của anh, Isagi đề cập  tới vấn đề ấy vô cùng bình tĩnh như thể con tim của cậu đã nguội lạnh từ lâu rồi.

" Có lẽ khoảng thời gian bên nhau đủ lâu khiến cho chúng tôi đều tỉnh ngộ "

" ..Đến lúc phải dừng lại rồi "

Đó chính là dấu chấm hết cho một cuộc tình đẹp đẽ mà Isagi từng có. Cậu đau lòng chứ- người mà cậu yêu thương bằng cả tấm chân tình cũng chẳng còn ở bên cậu nữa. Không còn những cái ôm ấm áp, không còn những lời nói yêu thương nữa...và những tháng ngày sống trong cô đơn cũng vậy. 

Và việc đối mặt với Nagi là điều không thể tránh khỏi, dù sao cả hai cũng từng là đồng đội cũ và nhiều lần hợp tác với nhau nên Isagi cũng chỉ coi Nagi như một người bạn như lúc trước, không hơn không kém. Điều duy nhất khiến cậu nhớ mãi chính là vào ngày gặp mặt mới đây nhất của cậu và người nọ, dưới gốc cây anh đào ngày đó, Isagi mỉm cười rồi hỏi bằng một chất giọng nhẹ nhàng:

" Nagi..liệu cậu có từng yêu tớ thật lòng? "

" ... "

" ..Có. Bây giờ vẫn vậy "

" Quả là một trò đùa thế kỉ nhỉ?..Cũng muộn rồi, hẹn không gặp lại "

=================================

Duma tài khoản face của tui đang trên đà bị vô hiệu hóa vĩnh viễn ae ạ :'))))) ủa tui có làm gì đâu?????

iumnnhuttrendoi

14/04/2024        01:06 am

Truyện chỉ đăng duy nhất tại wattpad! Không reup dưới mọi hình thức!



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top