Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 20. Thiện hay ác?

WARNING : CÓ CẢNH 18+

Hắn ta chẳng thể kìm hãm ham muốn được làm tình với cậu. Bao nhiêu ngày cách xa, Nagi biết cậu vẫn chưa quan hệ với người nào khác bởi biểu hiện thèm thuồng khoái cảm mà hắn đem lại hôm trong bar. Điều này làm Nagi yên lòng đi phần nào, nhưng không thể chắc chắn chưa có kẻ nào nắm tay hay ngắm nhìn Reo của hắn, nếu hắn phát hiện, Nagi chắc chắn sẽ phanh thây gã đó thành hàng nghìn mảnh.

Hiện giờ đã có bé yêu trong tay, hắn muốn phần con bên trong trỗi dậy, cuồng nhiệt mà mạnh bạo ngấu nghiến Reo. Nhưng Reo chẳng hiểu cho hắn, cậu cứ lạnh nhạt mà đẩy Nagi ra. Đáng lẽ cậu phải vui mừng khi được nuông chiều chứ? Nagi thấu hiểu Reo là con người có ham muốn mãnh liệt, vậy nên mỗi lần hắn gạ gẫm là cậu sẽ đồng ý luôn, vầy mà giờ đến hôn môi Reo cũng tránh né.

Có phải Reo đã có người khác trong lòng?- Nagi nghĩ thầm, vội nổi cơn ghen ăn tức ở. Không đời nào cậu có người khác. Hắn luôn tin tưởng rằng Reo là con người chính trực, chung thủy nên sẽ không bao giờ cắm cho Nagi hai cái sừng độ mét rưỡi trên đầu(cho dù cả hai đã chia tay, nhưng hắn vẫn không công nhận điều này).

Nhìn thấy cơ mặt hắn căng ra, Reo vội vàng giải thích để tránh gây hiểu lầm :
"Sei... Hôm nay tôi hơi mệt nên để khi khác được không..."
Nhìn thấy đuôi mắt hắn hết đỏ, Reo mới nói tiếp :
"Một thời gian tới có lẽ chúng ta không nên làm tình."
"Tại sao?"
"Cơ thể tôi đang yếu dần, sau này khá khẩm hơn hẵng hay."
"Reo bị bệnh sao? Anh gọi bác sĩ khám cho em nhé?"
"Không, đừng mà..."

Reo không biết mình đang lo lắng điều gì nữa. Có thể sâu trong thâm tâm, cậu sợ Nagi phát hiện ra đứa bé rồi hắn sẽ tuyệt tình mà bảo cậu đi phá thai. Trong lòng cậu cũng từng nôn nóng muốn được kể cho Nagi sự thật lắm, nhưng nếu hắn không hiểu hoặc cố tình không chịu hiểu sẽ đẩy cậu vào thế khó. Reo không được đánh mất đứa con đầu lòng của mình, nếu mất đi em bé, Reo chẳng biết mai sau sẽ phải sống cùng cảm giác tội lỗi như thế nào.

"Sao em không trả lời anh? Vì sao không thể gọi bác sĩ?" - Nagi ép sát mặt Reo kề mặt hắn.
"..."
"Ha... Reo sợ anh không có đủ tiền trả hửm. Đáng yêu thật. Hay là em đang che dấu điều gì khác? Em bị bệnh nan y sắp từ trần cõi đời à?"
"Không! Đừng nói như vậy chứ!"
"Thế nghĩa là Reo sẽ không bỏ anh mà đi lần nữa đúng chứ? Nếu Reo bị bệnh mà rời bỏ anh, cuộc đời này anh cũng chẳng thiết tha sống tiếp làm gì."

Nghe hắn nói dối không chớp mắt làm Reo khá bực. Nagi hoàn toàn sống tốt khi không có cậu. Hắn có nhà, có tiền, có danh vọng, có một gia đình êm ấm và cô vợ xinh đẹp, hắn ta đã đạt đến đỉnh cao đời sống mà người người nhà nhà mong ước cũng chưa chắc có được, ấy vậy mà Nagi đòi buông bỏ tất cả chỉ vì Reo ư? Nghe thật nực cười và phi thực tế làm sao.

Hắn giữ tay cậu lại, đặt nhẹ một nụ hôn lên môi Reo. Nụ hôn lúc đầu dịu dàng, sau chuyển sang mạnh bạo hơn. Nagi cắn nhẹ môi Reo, tham lam chiếm trọn từng ngụm không khí của cậu. Hắn nhìn cậu, đầu mũi của cả hai chạm nhẹ vào nhau. Tay trái Nagi đang nắm cằm Reo lại, không cho cậu quay đi hướng khác. Nhìn vào ánh mắt tràn đầy dục vọng của Nagi, Reo biết cậu khó mà thoát. Nếu cậu đẩy hắn ra, hắn sẽ tát cậu, còn nếu hôn hắn...

Đôi mắt của hắn đang nhìn xoáy vào cậu, cánh tay rắn chắc đang siết Reo vào người Nagi hơn, hắn đang hứng tình. Chắc chắn sẽ không dừng lại ở một nụ hôn. Hôn chỉ là mở đầu.
"Một nụ hôn thôi, tôi còn cần nghỉ ngơi nữa." - Reo cố trình bày, thực chất là cầu xin.
"Thì em cứ nghỉ đi, anh lo được."
Bàn tay phải của hắn đang đi xuống mông cậu. Reo nhắm tịt mắt, đưa mặt lại gần hắn hơn, rồi bất ngờ đẩy Nagi ra, thoát khỏi vòng tay hắn. Reo vùng dậy, cố nghĩ cách chạy khỏi căn phòng này.

"Chết tiệt, cửa vẫn khóa!" - Reo cắn răng kêu lên.
"Em cần thứ này hả?" - Nagi cười khẩy, đung đưa chiếc chìa khóa trước mặt cậu.
"Xin anh! Tôi đã nói tôi mệt rồi mà, để tôi yên đi!" - Reo ngồi thụt xuống đất, che mặt gào thét.
"Reo..." - hắn chán nản nói tiếp : "Nếu em không chịu vâng lời, tôi biết phải làm cách nào để nhẹ nhàng với Reo đây?"

Đe dọa, hắn luôn lặp lại những lời răn đe đó để làm Reo tụt dốc ý chí và để dễ dàng đè nghiến Reo xuống giường và sờ soạng cậu.
"Nào, em yêu. Chỉ là một nụ hôn, đâu phải thứ gì quá ghê gớm để em phản ứng gay gắt như vậy chứ? Cho anh hôn em đi, Reo, anh nhớ đôi môi mềm mại đó lắm." hắn thử mặc cả.
"Không!" Reo dứt khoát.
"Anh chẳng có quyền gì chạm vào tôi hết!"
"Em đang sống trong nhà của anh, ăn uống bằng tiền của anh, quần áo em mặc hay đồ đạc cá nhân em dùng cũng là anh mua và giờ em đang lên giọng với anh à?" Nagi bật tiếng cười mỉa.

Ha, nói nghe như thể Reo đang thật sự dựa dẫm vào Nagi vậy. Chính hắn là người bắt cóc cậu về đây, ép buộc cậu phải sống trong một căn phòng chật hẹp và giờ định cưỡng đoạt cả thể xác lẫn tinh thần của Reo sao?
"Nói như anh nuôi lớn tôi được ngày nào, đồ khốn!"
"Hôm nay tâm trạng anh vui nên anh đã định không làm Reo đau, nhưng anh không cho phép em được vô lại như thế." - hắn tiến lại sát gần, nhấc bổng người cậu ném lên giường rồi giở trò đồi bại với cậu.

"Tôi cầu xin anh! Anh hãy tha cho tôi đi, tôi biết mình có thái độ không tốt và sẽ sửa đổi. Nhưng xin anh đừng làm thế!"
"Chẳng phải em yêu thích được làm tình sao? Lâu ngày xa hơi ấm nên em có cảm giác sợ sệt như vậy đấy. Nhưng Reo chỉ cần thả lỏng, anh sẽ không đâm mạnh đâu." - hắn dụ dỗ cậu.
Nghe những lời ngon ngọt này thật đã tai, nhưng Reo biết khi hứng tình hắn sẽ không còn tồn tại sự dịu dàng như hắn hứa hẹn.

"Hôm nay vì sức khỏe Reo không ổn định nên anh sẽ dùng lưỡi thôi." - Nagi thỏa hiệp, nhìn thấy Reo trong bộ dạng phát khùng khi ở bồn tắm đã làm hắn hú hồn hú vía một phen.
Hắn chậm rãi cởi bỏ lớp áo quần vướng víu, banh rộng hai chân Reo ra.
"Thả lỏng người. Reo sẽ thích điều này thôi."
Cậu cảm thấy thân người nóng ran, không ngừng ngứa ngáy mỗi chỗ ngón tay hắn lướt nhẹ qua. Khi Nagi đưa lưỡi vào trong, Reo khẽ nhăn mặt. "Đau."

Không mất nhiều thời gian để khoái cảm xâm nhập, Nagi cần đảm bảo lối vào của Reo đủ rộng cho những lần xâm nhập tiếp theo. Hắn đưa lưỡi vào sâu hơn, cảm thấy bàn tay của Reo đang đan vào mái tóc trắng của mình. Reo đang đỏ mặt, vì xấu hổ và vì hứng tình. Cậu không thể phủ nhận rằng cậu là con người có ham muốn cao hay thích việc ân ái. Thấy thế Nagi giữ chặt hông cậu và đẩy vào mạnh hơn, hắn ăn cậu mạnh bạo hơn đến nỗi răng hắn ta cạ vào chỗ đó.

Trông Nagi hiện giờ tựa như một con thú hoang bị xổng chuồng. Reo bấu chặt vào gối, một cảm giác râm ran quen thuộc từ từ xâm chiếm Reo làm cậu run rẩy cả người và trí óc lạc đi tận trời mây. Khi ý thức trở lại, Reo thở hổn hển, Nagi hôn và liếm láp chung quanh vùng đùi trong của cậu rồi từ từ hạ hông Reo xuống. Hắn vuốt mái tóc tím của cậu ra sau, dịu dàng khen ngợi :
"Em đẹp lắm. Thiên thần nhỏ của tôi."

Nagi nằm xuống cạnh Reo, hắn sẽ ngủ lại với cậu, trìu mến vùi đầu vào ngực và trêu chọc đầu ti đỏ hồng của cậu, mang hết vốn từ ngọt lịm để xoa dịu Reo và lấp liếm tội ác của hắn. Dù còn thòm thèm nhưng Nagi không muốn Reo mất niềm tin về mình, càng không muốn bị cậu ghét nên đêm nay chỉ vậy thôi. Reo bất ngờ khi hắn thực sự giữ lời hứa và không tiếp tục xâm chiếm cậu.

Dĩ nhiên, đến sáng hôm sau, Reo lại phải làm tình với hắn thêm lần nữa. Lần này không chỉ có lưỡi hắn mà còn có sự tham gia của những ngón tay thô ráp đi sâu vào bên trong cậu. Reo chẳng thể làm gì ngoài việc nghe lời hắn. Khi Nagi còn ôn hòa thì luôn vỗ về Reo, bảo cậu đừng sợ mà hãy hôn hắn. Khi ngón tay của Nagi khuấy động bên trong Reo làm cậu run rẩy mà siết chặt, hắn ta vỗ mạnh vào cặp đào tròn trịa kêu thả lỏng, dang hai chân rộng ra cho dễ khuếch trương.

Kết quả là cậu vẫn rên rỉ, thèm khát côn thịt to lớn mà cầu xin hắn đâm vào cậu, khóc rưng rức trên bờ vai vững chãi mỗi lần đạt đến cực khoái, cảm giác sung sướng tựa như nguồn động lực mạnh mẽ cho cậu tiếp tục đưa đẩy với Nagi. Dù vậy, lỗ nhỏ của Reo vẫn vô cùng đau rát dù hắn đã rất nhẹ nhàng và chậm rãi hơn so với hồi xưa.

Chiều lòng hắn thì Reo hoàn toàn đạt được những thứ mình muốn. Nagi hào phóng ban thưởng cho Reo vì sự ngoan ngoãn của cậu. Hắn chuyển Reo sang một căn phòng to đẹp hơn, có cả đồng hồ quả lắc lẫn lịch để bàn. Trong phòng có tận hai cái cửa sổ dù cả hai luôn khóa chặt, nhà tắm cũng rộng và đầy đủ đồ dùng cá nhân như kem dưỡng da, lược hay máy sấy tóc.

Ngoài ra, giường Reo nằm cũng được trải ga đệm cao cấp vô cùng êm ái, giúp cậu dễ vào giấc hơn nhiều. Thực đơn cũng được thay đổi theo ngày để đáp ứng các nhu cầu dinh dưỡng cần thiết cho Reo, sau giờ ăn chính luôn có bữa phụ cho cậu như pudding, thạch hay sữa chua ăn vặt. Nagi chiều Reo như một bà hoàng thật sự, làm cậu quên béng đi hình tượng xấu xa, ác độc của hắn khi nổi đóa.

Nagi cũng cho Reo một "đặc quyền" như cậu mong muốn, đó là làm tình nhẹ nhàng và chỉ ân ái ba lần một tuần. Với một con thú hung dữ thèm khát thịt người thì ba lần chẳng thể nào lấp đầy bụng dạ nó. Vì sức khỏe của người tình cần đặt lên cao, tất nhiên Nagi dù có khó chịu thì vẫn đồng ý. Lần thứ ba hai người làm chuyện giường chiếu diễn ra sau đó khoảng sáu ngày, hôm đấy không hiểu kiểu gì Nagi lại vô cùng thô bạo, đâm rút vào bên trong Reo làm bụng cậu nhói đau. Cậu cố dùng chút sức lực yếu ớt mà đẩy hắn ra và nhận lại một cái tát bỏng rát.

"Reo, hôm nay anh gặp nhiều chuyện phiền toái, đừng làm anh cáu!" hắn nói lạnh tanh. Những lần trước dù giận dữ đến đâu hắn cũng chưa từng tát cậu khi làm tình, vậy mà đến nay lại vô tư cho cậu một cú vả mặt đau đớn. Thường thì sau khi làm xong Nagi sẽ ân cần tắm rửa cho Reo, yêu chiều cậu - tình yêu bé bỏng của hắn. Nhưng sau lúc làm Reo đau đớn bằng những cú thúc cuồng loạn của mình, Nagi phủi sạch áo, kéo lại khóa quần, vứt chăn lên người Reo rồi bỏ đi.

Điều này làm Reo buồn lòng, hắn ta nhìn Reo như thể cậu là đồ rác rưởi sau khi đã xài chán chê. Những lời đường mật hắn dành cho cậu nay lại chẳng đúng sự thật một tý nào. Reo co người khóc rấm rứt. Tự trách bản thân thật ngu ngốc khi mù quáng tin tưởng vào những lời lẽ ngọt ngào mà hắn nói để rồi tự làm chính mình tổn thương. Reo xoa nhẹ bụng mình, thủ thỉ những lời oán trách cha đứa bé cho con mình nghe.

Nagi trong mắt Reo là sự kết hợp hoàn mỹ giữa cái ác và thiện lành, giữa thiên thần và quỷ dữ, nếu hương vị ngọt ngào và dư vị chua chát có thể hòa trộn được với nhau thì chúng sẽ tạo ra hỗn hợp mang tên Nagi Seishiro. Những lần sau Reo dần thôi khóc. Cậu bắt đầu quen với việc Nagi vô tư bạo hành hay lạm dụng tình dục với mình bất cứ lúc nào hắn muốn. Đôi lúc Reo cố chống cự vì đứa bé, đôi lúc cậu bị ăn tát cho điều đó. Nagi vẫn chiều chuộng và cho cậu những gì cậu muốn nếu Reo làm thỏa mãn nhu cầu của hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top