Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 35. Bàn ăn

WARNING : CÓ CẢNH 18+

Reo ngồi ở bàn chờ hắn dọn dẹp sạch sẽ căn bếp. Chẳng hiểu sao nay thời gian trôi chậm hay do cậu bày vẽ nhiều thứ nên Nagi mới lau chùi lâu đến thế. Dọn bếp cùng lắm là mười lăm tới ba mươi phút, thế quái nào hắn ngủ trong đấy hay sao mà một tiếng rồi chưa chui ra. Quay đầu nhìn lại thì thấy hắn vẫn đang miệt mài lau dọn, chẳng lẽ Nagi mắc chứng bệnh sạch sẽ hay gì mà phải giữ đồ đạc bóng loáng thế.

Cậu mất kiên nhẫn mà vào trong xem tình hình, mặt bàn được lau kĩ tới độ nhìn thấy được khuôn mặt Reo hiện hình, trông chẳng khác gì một tấm gương phản chiếu cả. Hắn đang lau nốt tủ bếp thì đụng phải khuỷu tay cậu.
"Có chuyện gì vậy? Em cứ ra kia nghỉ ngơi đi."
"Sao phải lau chùi kĩ lưỡng vậy? Bàn đựng thức ăn chứ có phải cho con người nằm lên đâu."
"Tính anh nó vậy, em không thích sao?"

Reo không đáp mà quay lưng về phía tủ lạnh, mò kiếm chút sữa chua ăn kèm với hạt granola. Cậu định ngồi ăn luôn trên chiếc bàn sáng loáng khi nãy nhưng bị ngăn cản :
"Em muốn anh lau lại bàn từ đầu hả?"
Lí do rất thỏa đáng, Reo không cãi mà cầm bát vừa đứng vừa ăn. Ăn xong đang tính rửa bát thì bị cánh tay rắn chắc ôm lấy từ phía sau, hắn nhấc bổng cậu lên nhẹ nhàng như bế một đứa con nít.

Hắn đặt cậu lên bàn, khóa tay Reo lại, chẳng đợi gì mà cúi xuống dưới, nhanh nhẹn tháo bỏ từng cúc áo của cậu. Reo thấy nhột ở vùng bụng vì mũi Nagi cứ cạ vào rốn, tham lam hít lấy mùi hương của cậu, dần dần đi đến thắt lưng. Hắn kéo quần cậu xuống, vuốt ve chào hỏi bé con bọc trong quần lót Reo, dù không nhìn nhưng cậu vẫn biết hắn đang cười nhếch mép. Dường như cậu hiểu lí do hắn lau chùi bếp núc kĩ càng vậy rồi, tốn nhiều công sức như vậy ra là để thuận lợi cho quá trình thân mật của hai người.

Nagi hôn lên bao quy đầu của Reo rồi lật người cậu nằm úp xuống mặt bàn, dùng ngón tay tách lỗ nhỏ ra và chậm rãi đưa chiếc lưỡi mê hoặc vào trong nếm hương vị của cậu, dù có liếm láp cả trăm lần đi nữa thì Nagi vẫn sẽ không hết nghiện cái huyệt hồng đáng yêu này.
"Seishiro... Em còn chưa rửa bát xong..."
Đang trong cơn mê man cậu giật mình nhớ ra, nhưng Nagi mặc kệ.
"Tý anh rửa. Làm phiền anh ăn tối là em bị phạt đó."

Hắn không đùa đâu, bữa tối nay hắn ăn ít món khai vị nhằm dành bụng cho món chính. Được liếm mút lỗ nhỏ ngập mồm như thế này thì Nagi phải dành thời gian thưởng thức là đúng, mà khi ăn hắn không muốn bị làm phiền. Nagi tiếp tục cặm cụi bú mút lỗ nhỏ, lưỡi hắn thọc hẳn vào sâu bên trong huyệt nhỏ của cậu, còn Reo thì khoái điên lên được. Đang ăn uống ngon lành thì phía dưới Reo trương lên, bao quy đầu rỉ giọt, hình như Reo sắp ra rồi. Thấy vậy Nagi liền dừng lại, sao hắn có thể để cậu thỏa mãn ngay tức thì như thế chứ. Đang hăng mà ngừng thì mất hứng lắm, Reo ngẩng đầu nhìn hắn, mặt lộ ra các dấu chấm hỏi to đùng.

"Em có bất mãn gì hả? Tình yêu?" - Hắn vừa nói vừa liếm môi, dùng ngón cái lau đi dâm thủy còn dính trên miệng mình.
"Sei... Anh..."
"Cuộc vui chỉ mới bắt đầu thôi, em yêu ạ."
Trong khi Reo vẫn còn chưa định hình được chuyện gì đang xảy ra, Nagi từ tốn cởi bỏ áo ngoài của mình, tay hắn chậm chạp nhất có thể hòng đợi cho cơn khoái cảm lúc nãy của cậu qua đi. Vứt bỏ lớp vỏ bọc, hắn hiện nguyên hình là con thú hung ác lao vào vừa mút đầu ti vừa dùng hai ngón tay xâm nhập bên trong Reo.

Một bên núm vú được hắn liếm láp, ngấu nghiến cắn xé làm nước dãi chảy xuống bụng cậu, bên dưới miệng rỉ nước dâm xối xả. Lỗ nhỏ dâm dục bị Nagi làm tới nước chảy nhão nhoẹt đầy ngón trỏ và ngón giữa. Nagi thọc hai ngón tay nhớp nháp vào miệng cậu, Reo miên man mà mút lấy mút để, cậu ngửa cổ ra sau để lộ yết hầu quyến rũ mà lên tiếng rên rỉ. Nagi trêu chọc Reo hết lần này tới lần khác, cứ khi lỗ nhỏ điên cuồng bú mút thì hắn lại rút tay ra. Những ngón tay không đủ để thỏa mãn cái miệng dưới háu ăn của cậu, Reo cần một thứ lớn hơn.

"Ư... A... Sei à... Aa..." - Cậu rên rỉ không thành lời.
"Anh đâu phải giáo viên mà cứ gặp là lại trả bài. Nói anh nghe xem ai dạy em phát âm a á ớ thế."
Reo mệt tới độ miệng không thốt ra được câu nào hoàn chỉnh, sắp không nhịn được nữa, cậu muốn ra lắm rồi. Nagi nắm lấy cằm Reo, hắn đưa lưỡi vào khoang miệng của cậu khám phá bên trong, môi lưỡi quấn quít líu ríu không muốn tách rời. Hắn dịu dàng mút lấy đầu lưỡi cậu rồi rời ra, trước đấy còn khiêu khích cắn vào môi dưới cậu. Ai bảo Reo có bờ môi quyến luyến quá chi, không nỡ rời xa nên mới giở trò xấu mà cắn nhẹ một cái cho đỡ nhớ.

Cậu phát ghét mấy trò trêu đùa của Nagi, cứ đang lên lại tụt xuống làm Reo bực tức, không giữ mồm giữ miệng mà chất vấn :
"Seishiro! Anh làm gì thế, cứ đột nhiên dừng lại là sao? Tên lưu manh thích giấu diếm này!"
Hắn khựng lại : "Em có ý gì đây?"
Nhận ra mình lỡ lời, Reo ríu rít xin lỗi cho qua chuyện, chẳng lẽ giờ hắn định dỗi cậu mà xách quần về phòng thật hả? Ngốn bao nhiêu thời gian lau sạch bàn để làm gì cơ chứ?

"Em thực sự xin lỗi, chỉ là vô ý nghĩ đến rồi nói ra thôi." - Lời xin lỗi không thuyết phục cho lắm, hắn thay đổi sắc mặt từ vui vẻ sang cau có ngay tức khắc.
Đối với Nagi mọi chuyện không đơn giản chỉ là giận dỗi thông thường. Cậu đang dùng lời lẽ ngọt ngào lấp liếm cho những bí mật không muốn cho hắn biết. Reo đã phát hiện ra điều gì? Em ấy nhớ lại mọi thứ rồi sao?- Đây là điều hắn luôn lo sợ. Nagi lo rằng khi đã có lại kí ức, cậu sẽ lại dùng đôi mắt chán ghét nhìn hắn như kẻ bỏ đi, mà hắn thì không thể chịu đựng được khi bị Reo ruồng bỏ.

Hắn nhìn cậu với đôi mắt giận dữ, mạnh bạo nắm hai chân Reo vòng qua hông mình, để khuôn ngực phập phồng thở dốc áp lên người Reo, lâu lâu lại là những cú thở mạnh từ Nagi, trông điệu bộ cường bạo đó thật không khỏi làm cậu rùng mình. Cơ thể to lớn của hắn ta đè hết lên người cậu, tập trung hôn lấy đôi môi mọng nước nhưng vẫn có thể di chuyển hông ma sát nơi nhạy cảm của Reo.

Nagi mạnh tay kéo người cậu áp thật sát cơ thể hắn để có thể cảm nhận hơi ấm tỏa ra từ thân thể cậu, mắt chạm mắt, ánh nhìn nóng bỏng của hắn đổ dồn lên người Reo, áp sát hai cơ thể lại gần nhau giúp Nagi dễ dàng chiêm ngưỡng từng chân tơ kẽ tóc của Reo hơn.
"Em sợ anh à?"
"Đúng, em sợ." - Reo thừa nhận, không khí đang thoải mái lại thành ra ngột ngạt, nóng bức khiến cậu sợ hãi. Một Nagi đùa cợt vẫn vui hơn là một Nagi nghiêm túc.

Nhận thấy dáng vẻ cứng rắn của hắn, có lẽ hôm nay Nagi sẽ không nương tay chút nào đâu, Reo chẳng thể mong đợi cử chỉ nhẹ nhàng, âu yếm như khi nãy, Nagi chỉ là giả vờ giấu đi thú tính chứ người như hắn đâu hiền lành gì trong chuyện giường chiếu.
"Anh giữ hơi chặt, thả lỏng ra được không."
"..."
Reo tưởng rằng hắn sẽ chiều mình vì dù gì Nagi cũng đang cố gắng lấy lòng cậu(theo giả thuyết cậu suy đoán) nhưng không ngờ hắn vẫn chế trụ cậu, quy đầu từ từ tiến vào huyệt nhỏ, sau đó là nửa cây đâm vào.

"A... Lớn quá... Sei... Từ từ thôi." - Reo không hài lòng, thân thể bắt đầu vặn vẹo, đuôi mắt bị ép chảy ra nước mắt. Cậu sớm đã hối hận khi nãy thúc giục Nagi làm nhanh, giờ tốc độ lên đột ngột khiến Reo khó lòng mà thích nghi. Đôi tai được bao quanh bởi lời cầu xin cùng tiếng nỉ non nũng nịu của Reo, Nagi không nói một lời, nhưng dương vật lại càng di chuyển mạnh bạo hơn, hắn kiên định đâm vào sâu trong cậu, đâm đến tận gốc rễ.

"Seishiro, em đau... Đau lắm." - Reo thút tha thút thít, quay đầu nhìn Nagi, nước mắt làm tầm mắt cậu có chút mơ hồ, cho nên thấy không rõ mặt hắn. Nagi không dịu dàng an ủi cậu đừng sợ, sẽ sớm hết đau mà mau chóng tăng tốc.
"Hôm nay em rất sợ, anh nhẹ nhàng thôi...còn đứa con mình nữa..."
Tiểu thiếu gia có bờ môi hồng hào, còn hơi sưng vì bị thú hoang cắn, khóe miệng giống như là bị hôn hít kịch liệt đến muốn trầy da tróc mẩy, đôi mắt ực nước, thoạt nhìn rất đáng thương.

Nagi nhìn cậu vài giây, rốt cuộc vẫn chọn cúi người xuống, hôn nhẹ lên môi Reo. Hắn đáng ra nên biết điều tiết, kiềm chế hành vi lại, bởi giờ Reo còn mang trong mình đứa con đầu lòng của hai người. Nhưng hắn bản chất vẫn là Nagi Seishiro mà, đã cáu thì đầu đâu có thông, vẫn một mực giữ nguyên tốc độ cũ, thậm chí cố tình bỏ ngoài tai lời van nài của Reo mà đâm rút thô bạo hơn.
"Ư... A... Sei... Sei.." - Reo rỉ tai tên hắn. Cậu kìm không nổi mà cắn chặt môi mình để không phát ra tiếng, xong bất giác nghĩ ngợi hắn không thích thế nên đành nhả ra.

Vì sao Nagi lại không thích mình cắn môi? Khoan đã, anh ấy chưa từng nói với mình điều đó, sao mình lại nhớ mang máng là có nhỉ?- Một thoáng suy nghĩ vụt qua đầu cậu. Cảm giác muốn trốn tránh, muốn dùng lực thật mạnh đẩy Nagi ra thật xa đang dâng trào mãnh liệt trong cơ thể cậu mà chính Reo cũng không biết là vì sao. Ngay tức khắc, chẳng biết cậu lấy sức ở đâu mà đạp Nagi một cú vào vai. Đạp xong Reo thẫn thờ cứng đơ người, sợ đến không dám chuyển động.

Ánh mắt ấy lại xuất hiện, ánh mắt thù hằn, ganh ghét như hôm hắn lườm cậu trong phòng bệnh. Hắn liếc Reo như thể cậu là một con chó bẩn thỉu vừa lên cơn dại mà cắn chặt vào chân hắn vậy. Nagi dịu dàng, ôn nhu đã biến mất để lại một con quái vật hung tợn. Hắn tóm chặt cổ chân Reo, gằn giọng nói như thể đang quát mắng cậu :
"Em nghĩ mình đang làm cái quái gì hả? Em quên luật rồi sao?"
"Luật...luật gì cơ?" - Bờ môi cậu khẽ run, khi Nagi tức thì luôn luôn đáng sợ.

Ý nghĩ đấy lại hiện ra, tại sao hắn tức giận lại đáng sợ cơ chứ? Cậu không hiểu nổi chính suy nghĩ của mình nữa, chỉ biết rằng sắp tới đây sẽ không xong với Nagi. Hắn nhanh chóng bắt lấy cằm cậu, hôn mạnh lên bờ môi hồng kia. Đầu lưỡi Reo bị chiếc lưỡi thô bạo của hắn quấn lấy liếm mút, tựa như muốn đem cậu nuốt xuống bụng. Cậu không bắt kịp với tốc lực này, đầu lưỡi Nagi kịch liệt chiếm đóng khoang miệng cậu, còn nuốt nước bọt cậu xuống, dương vật phía dưới động đậy, thọc vào rồi lại rút ra.

"Aaa... Á... A ha..." - Reo bị hôn đến sắp thở không nổi, mặt cậu đỏ bừng như quả gấc thì hắn mới chịu buông lỏng bờ môi cậu, nhưng phía dưới vẫn chơi đùa không tha.
Hắn véo eo Reo, để lại một dấu tay đỏ ửng.
"A... Nhẹ một chút... Nhẹ thôi..." - Reo chưa từng được trải qua kiểu va chạm quyết liệt như vậy, côn thịt liên tục đâm vào nơi sâu nhất, như làm muốn dính chặt vào huyệt nhỏ của cậu.

Cậu không quen tư thế này, phía dưới bị làm đến nỗi bắn đầy nước ra bàn, nước chảy tọc tạch xuống dưới sàn nhà, tiếng nước cứ nhóp nhép nhóp nhép phát ra trong mỗi lần va chạm. Em bé trong bụng cậu bắt đầu giẫy giụa, Reo mệt nhoài xin tha nhưng không được, Nagi vẫn mạnh bạo như cũ, hắn đổi góc làm, cự vật va chạm vào tuyến tiền liệt của Reo làm cậu trở nên sung sướng.

Thường thì Nagi còn hay dirty talk hoặc trêu đùa cậu, nhưng hôm nay không biết tại sao, hắn lại phá lệ trầm mặc, không chủ động nói gì. Reo đang trong cơn khoái cảm không thể để tâm, chỉ biết kêu rên. Mông cậu vểnh lên rất cao, tư thế này bị đâm sẽ đâm đến chỗ sâu nhất. Nagi đâm vào rút ra thêm hơn mười phút nhưng không có dấu hiệu muốn bắn, cậu thì lại không chịu nổi nữa, gậy nhỏ phía trước run rẩy bắn ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top