Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Rừng tự sát ( 2 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* Lưu ý: tớ nghĩ chap này khá là Creepy. Mà cũng không hẳn, nếu các cậu thích horror thì chap này chả là gi ca Một tép riu chỉ cần dặm chân. Còn những bạn không thích Creepy thì có thể không đọc... Nhưng tớ biết sự tò mò sẽ đánh thắng nỗi sợ mà:vv

__________##___

" Đấy là nơi người ta tới để chết. Hoặc, chính xác hơn, đây là nơi người ta đến để tự vẫn. Để sốc thuốc, cứa cổ tay hay treo cổ " Tôi đáp và ảm đạm nhìn khuôn mặt vô dụng của Zephys

" Thật là một lũ ngu xuẩn " Zephys nói " Mà ở đây không có đội tuần tra à? Ngăn chặn chẳng hạn "

" Tao nghĩ là có " Tôi nói " Mà chắc là chỉ đi lượm xác chứ có trời mới biết lũ vô dụng đó ngăn được người ta tự tử "

" Tao không muốn đi qua " Zephys tuyên bố " Tao ghét mấy khuôn mặt của lũ ngu nằm dài dưới đất và nhìn tao bằng hốc mắt đen ngòm "

" Không có đường vòng đâu " Nakroth nói " Chúng ta phải đi thôi. Nếu không, chúng ta sẽ bị lạc. Mày đã đúng khi nói rằng chỗ chết này trong rừng kéo dài hàng dặm. Tao cũng không muốn gặp thêm một xác người trong rừng "

Câu nói đánh trúng tim đen của Zephys. Nó nhìn xuống đất và cây cối xung quanh

" Đi sát vào nhau " Tôi nói và mặt Zephys nhăn lại " Cùng lắm là đụng phải vài ba xác chết thôi. "

____________##__

/ 10 phút căng thẳng trôi qua và cảnh tượng đầu tiên đập vào mắt cả hai, đó chỉ là một đống xương, một khung xương sườn và gần một cánh tay. Bám đầy rong rêu \

" Tệ vãi " Zephys nói

/ Zephys nói đúng. Nét đẹp của khu rừng đã bị tước mất. Không còn gì nữa ngoài buồn thảm và im lặng. Không thể nào có người lại muốn dành những giây phút cuối đời ở đây. Phải chăng khu rừng dẫn dụ họ bằng những cơn gió nhẹ ánh nắng giả dối, mang mặt nạ yên bình cùng một hệ thống rễ và cành cây giăng bẫy con người như một lũ nhện \

" Chúng ta sắp ra khỏi đây rồi, cứ đi thẳng về hướng Đông Bắc "Nakroth nói

/ Zephys bước tránh một thân cây đổ. Một xác chết nữa thình lình xuất hiện trong tầm mắt cả hai, còn mới, vẫn mặc nguyên quần áo và thân thể lành lặn. Nó treo lủng lẳng trên 1 cái cây. Nakroth chỉ nhìn thấy một bên cái xác và cố hướng mắt về phía trước trong khi để ý bất cứ chuyển động nào. Nó như là cái cổ gãy đột ngột và quay về phía cả hai. Không có gì, đi qua và đó chỉ là một xác chết nữa thôi. \

/ Cả hai tiếp tục đi, vừa cố giữ cho tiếng bước chân thật khẽ, vừa muốn chạy thục mạng, vì ở đây không thể dùng sức mạnh và triệu hồi bất cứ vũ khí nào. Có rất nhiều xác chết trong khu rừng, có khi chất thành đống, có khi nằm rải rác. Một cái xác mặc com-lê và đeo cà vạt nằm im lìm tựa vào một thân cây đổ, hàm há to và hốc mắt đen ngòm \

" Thấy chưa! " Zephys " Tao muốn nôn quá "

" Đừng nôn vào người tao " Nakroth đáp

_____________________

" Bác sẽ nói tao với mày là 1 lũ ngốc khi quyết định đi qua rừng tự sát. Bọn mình vẫn đi đúng hướng đấy chứ? "

" Ừ " Nakroth nói

________Nakroth POV___

" Ừ " Tôi nói, nhưng ngay khi nó hỏi, tôi không còn chắc nữa. Ở đây, ánh sáng thật buồn cười và tôi không thể theo dấu mặt trời. Có cảm giác như chúng tôi đang đi theo 1 đường thẳng, nhưng một đường thẳng có thể vòng ngược lại nếu bạn đi đủ xa. Và hai đứa đã đi khá lâu rồi

Nói chuyện làm gì khi mà xác người treo đầy các nhánh cây hệt như đồ trang trí trên cây thông Giáng sinh. Tập trung vào thời khắc hiện tại quan trọng hơn nói chuyện tào lao

Chắc phải đi được gần 1 cây số nữa thì Zephys mới nói " Bọn mình không đi đúng đường rồi. Lẽ ra bây giờ phải đến rồi chứ. "

Tôi ước thằng mê gái đó đừng nói gì cả. Trán tôi rịn mồ hôi vì căng thẳng. Trong ít nhất 5 phút vừa rồi, tôi đã nghĩ như thế. Cả hai đứa đã đi quá xa. Hoặc tôi đã đi nhầm, hoặc rừng Tự Sát đã mở rộng ra. Nói gì thì nói, có lẽ không ai định tự sát ở đây cả. Họ chỉ làm vậy sau khi cánh rừng làm họ phát điên

" Dừng lại " Zephys nói và đặt tay vào vai tôi " Bọn mình đi lòng vòng rồi

" Vòng đâu mà vòng " Tôi nói " Có thể tao với mày toi rồi nhưng tao biết là không phải thế. Tao đã đi đường thẳng và lần cuối cùng kiểm tra, hai chân tao đều có chiều dài bằng nhau "

" Mẹ kiếp! Nhìn đi " Zephys nói, đưa tay qua vai tôi, chỉ vào những cái cây. Bên trái, một xác người treo lủng lẳng bằng một sợi dây thừng. Nó mặc một chiếc áo khoác bằng vải và áo thun màu nâu rách tả tơi. Một bên chân không thấy đâu

" Bọn mình đã thấy cái xác này. Đúng là cái đó. Tao nhớ mà. Bọn mình đang đi vòng. Tao không biết tại sao nhưng đúng thế. " Zephys nói

" Hay lắm " Tôi nói và quay người lại. Nó nói đúng. Tôi cũng nhớ cái xác này. Nhưng tôi không biết chúng tôi đi vòng bằng cách nào

" Có lẽ ngay từ đầu bọn mình đã không nên đến "

" Cái khu rừng chết tiệt " Tôi gầm gừ

Không hiểu sao khu rừng này lại rộng ra. Tôi không hiểu sao mình lại lơ đãng đến mức đi vòng lại chỗ ban đầu

" Chết tiệt "

" Gì thế? " Tôi hỏi và nhìn Zephys. Nó đang nhìn qua vai tôi

Tôi xoay lại, xác chết vẫn ở đó. Treo lơ lửng. Hàm dưới trễ và da chùng xuống. Hai mắt tôi quét quanh và xung quanh không có gì chuyển động. Xác chết vẫn lơ lửng - tôi chớp mắt - nó lớn hơn. Mà không phải là nó lớn hơn. Nó gần hơn

" Mẹ kiếp!! Những cái xác!! Chúng chuyển động " Zephys rít lên

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top