Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 7: Ngôi nhà mới (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại một quán ăn ở cuối thị trấn gần Lâu đài Khởi nguyên, có hai con người đang dùng ngồi dùng bữa. Một nam một nữ, ngồi cạnh nhau ở chiếc bàn nơi góc quán. Người con trai ăn mặc kín đáo, chiếc áo choàng che nửa khuôn mặt của anh ta. Anh đang ngồi cúi mặt xuống đĩa thức ăn. Còn người con gái, cô có mái tóc màu vàng nhạt, sau lưng cô là thanh kiếm dài. Cô cũng ngồi hơi cúi giống anh vậy. Ai cũng biết cô là Butterfly - nữ sát thủ có tiếng tại Lâu đài Khởi nguyên, nhưng người con trai ngồi cạnh cô là ai? Còn ai vào đây nữa, là hắn, "Nakroth".

- Thức ăn ngon chứ?

"Nakroth" mở lời, không quên liếc sang "cô gái tóc vàng" ngồi cạnh.

- Cũng ngon.

Hắn đáp, giọng vẫn lạnh lùng trông thấy.

- Yên tâm đi, không ai sẽ nhìn thấy được mặt anh đâu.

Butterfly mỉm cười, cô hơi ngẩng đầu lên để nhìn Nakroth, điều này đã làm "mặt hắn" bị "cô nàng sát thủ" ngồi bên cạnh nhìn thấy hết. Bình thường thì Nakroth rất đẹp trai, theo phong cách ngầu và lạnh lùng, nhưng khi cô cười như vậy, hắn cảm giác như người đàn ông ngồi cạnh mình không phải là vị phán quan quyền lực nữa, mà là một chàng trai trẻ sống trong thị trấn này với tính cách ấm áp, tốt bụng. Cô đã khiến Nakroth nhận ra rằng: hắn nên cười nhiều hơn.

Sau một hồi thì cả hai đã ăn uống no nê, trả tiền cho chủ quán xong, Nakroth và Butterfly bước ra khỏi quán, hướng đến khu chợ bán đồ gia dụng.

Butterfly lướt qua từng gian hàng, còn Nakroth chỉ đi theo cô. Hắn không quan tâm mấy chuyện này lắm, nhưng hắn vẫn phải làm, vì cơ thể hắn, chỉ có thế. Butterfly thì khác, cô thực sự rất muốn được thoải mái khi ở trong cơ thể này nên cô mới làm. Làm gì thì làm nhưng vẫn luôn phải chiều chuộng bản thân mình trước chứ. Những người biết chuyện thì sẽ thấy rất bình thường, một cô gái hào hứng trong việc đi mua sắm và một chàng trai bất cần đi theo để làm "chân sai vặt". Nhưng những thương nhân và khách hàng ở đây thì khác, họ không biết chuyện gì đang xảy ra, nên trong mắt họ, Nakroth và Butterfly như một cặp đôi bị "hoán đổi tâm lý" vậy, "ông chồng" thì hào hứng nhưng "bà vợ" lại chán nản với công việc này.

Hai người họ cuối cùng cũng mua được hết những đám đồ cần thiết. Cả hai quyết định sẽ về ngôi nhà đó luôn và bắt đầu việc tu sửa nó.

_________________

Butterfly nhận ra ngôi nhà này hẳn là có một nguồn điện nào đó khi cô nhìn thấy vài chiếc bóng đèn hỏng ở trên trần nhà. Cô nàng liền nói ngay với Nakroth và chỉ cho hắn thấy. Nakroth chỉ "ừ" một tiếng rồi ra ngoài, tìm kiếm nguồn điện đó. Butterfly thì tìm ở trong nhà.

Sau một hồi tìm kiếm thì hắn thấy một căn hầm ở đằng sau ngôi nhà. Thấy cửa xuống hầm đã bị khoá, Nakroth liền mò một thanh đao của hắn ra và chém vài đường vào cái ổ khoá rỉ sét đó. Ngay lập tức, chiếc ổ khoá vỡ ra dưới lưỡi đao sắc bén của hắn. Nakroth để thanh đao sang một bên rồi mở cửa hầm. Ở dưới hầm khá tối nhưng nhờ có ánh sáng mặt trời chiếu vào từ cửa căn hầm, Nakroth có thể nhìn rõ rằng dưới đó có một cái máy phát điện, vài cây cầu chì.

Bước xuống căn hầm đó, Nakroth tiến thẳng đến cái máy phát điện. Hắn tìm cách khởi động nhưng vô ích, cái máy đã hết nhiên liệu. Hắn liếc nhìn xung quanh xem có còn lại chút xăng nào không thì thấy có hai bình ở góc phòng. Vậy cũng đủ để dùng rồi. Nakroth cầm một bình xăng lên, đổ vào chiếc máy kia rồi khởi động nó. Vì lâu rồi nó không hoạt động nên Nakroth cũng phải chật vật mãi mới có thể làm nó hoạt động trở lại.

Butterfly lúc này đang tìm kiếm ở trong bếp thì thấy mấy chiếc bóng đèn trên trần vụt sáng. Cô hứng khởi khi biết rằng Nakroth đã tìm ra nguồn điện. Nhưng cô cũng phải công nhận, bóng đèn mà chủ nhà cũ mua xịn thật! Để đến giờ mà vẫn còn sáng tốt. Cô quyết định sẽ bắt tay vào việc dọn dẹp luôn, bắt đầu từ đây, căn bếp này.

Còn về Nakroth, sau khi tìm thấy nguồn điện, hắn đi lên khỏi căn hầm kia rồi vào trong nhà. Lúc này, ngôi nhà sáng trưng với ánh đèn điện làm Nakroth khá bất ngờ. Không ngờ, trải qua từng ấy năm không hoạt động mà chúng vẫn sáng như vậy. Quả thực rất bền. Bỗng có tiếng của Butterfly vọng ra từ căn bếp:

- Cảm ơn anh nhé. Giờ nếu không phiền, anh có thể phụ tôi một tay không?

- Được.

Nakroth đáp lại cô. Hắn bước vào căn bếp, nơi Butterfly đang xử lý đống thức ăn hỏng trong tủ đông. Cô bỏ hết đám đó vào trong một cái túi màu đen. Trong khi Butterfly dẹp đống thức ăn, Nakroth lại bận rộn với việc quét nhà.

Thời gian trôi qua rất nhanh, thoáng chốc mặt trời đã sắp lặn, Nakroth nhận thấy điều này khi ra ngoài để khiêng chỗ đồ nội thất mới để thay thế cho mấy thứ đồ bị hỏng. Nói thật thì chủ cũ của ngôi nhà ắt hẳn là một người giàu có, người đó sắm toàn đồ xịn, sau một khoảng thời gian dài không sử dụng đến mà giờ vẫn hoạt động tốt. Điều đó cũng giúp cho nàng bướm sát thủ tiết kiệm được một khoản tiền lớn. Nói thật, Butterfly rất yêu quý chủ nhà cũ vì đã giúp đỡ cho túi tiền của cô khỏi bị "bay hơi". Chỗ tiền còn lại sẽ giúp cô sống tốt trong những tuần sắp tới.

Nakroth cầm thanh kiếm của Butterfly lên và để lại cặp song đao cho cô. Hôm nay hắn và cô đã làm rất tốt, cả hai đã dọn dẹp sạch sẽ căn bếp, nhà tắm và gần dọn xong phòng khách, chỉ cần kê đồ là xong. Tuy vậy, Nakroth cũng khá lo cho cơ thể mình, bản thân hắn đang rất đói sau khi đã dọn dẹp cả buổi, hắn thì về Lâu đài Khởi nguyên mà chén một bữa no nê rồi, nhưng còn cơ thể hắn thì sao? Cả hai người đang ở chốn rừng rậm hoang vu, không có chút thức ăn nào cả. Nakroth hỏi Butterfly:

- Đói chứ? Ngươi có cần ta đem cho chút thức ăn không?

- Tôi có đói, nhưng anh không cần lo. Tôi sẽ cho cơ thể anh được ăn no.

- Bằng cách nào?

Lúc này, Butterfly mới lấy ra trong cái túi lớn kia một túi gạo, cô chỉ vào chúng và nói:

- Bằng cái này.

Thấy vậy, tên phán quan kia cũng yên tâm hơn một chút. Hắn quay bước:

- Vậy ta đi đây.
_____________________

Về đến Lâu đài Khởi nguyên, Nakroth được chào đón bởi Airi. Cô nàng ninja sốt ruột đứng chờ cô ở cổng lâu đài từ nãy đến giờ. Thấy cô gái sát thủ tóc vàng kia trở về, Airi vội chạy đến bên "cô", lo lắng hỏi han:

- Em làm gì mà giờ này mới về hả Butterfly?

- Em có việc thôi.

- Đừng nói thế với chị, chị đang lo cho em lắm đấy.

- Em có phải một đứa trẻ đâu. Mà sắp tới em sẽ đi nhiều lắm đấy.

- Chẳng lẽ em tình nguyện đi tuần tra ở khu rừng đó sao?

- Cái gì cơ?

- Đúng vậy, ngài Thane ra nhiệm vụ đi tuần ở khu rừng phía Tây lâu đài mà chẳng có ai ứng cả, hay em ứng đi.

Nakroth mừng như bắt được vàng. Đúng vậy, chắc chắn hắn sẽ nhận nhiệm vụ này.

Cùng Airi đi vào Lâu đài Khởi nguyên, hắn ăn tối thật no nê rồi đi gặp Thane.

Mọi thứ tiến triển rất tốt, hắn đã xin được làm nhiệm vụ đó dài hạn, hết thời hạn thì hắn sẽ về lại Lâu đài Khởi nguyên.

Đêm hôm đó, Nakroth chuẩn bị đầy đủ tất cả mọi thứ. Hắn đi ngủ sớm để bắt đầu cho nhiệm vụ ngày mai, đi tuần ở khu rừng phía tây lâu đài.

-----------------------------------------

Tớ rất xin lỗi các cậu vì cứ ra chap muộn thế này. Bản thân tớ hiện tại phải học thêm khá nhiều nên các cậu thông cảm nhé '^'))
Thực ra tớ ngâm chap này khá lâu đấy.

Btw nhưng hình trên đầu kia là tớ vẽ Nakroth Siêu việt :3
Tớ tính vẽ thêm Butterfly Nữ quái nỗi loạn nữa :D

Update: 10/7/2018

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top