Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Mình cưỡng hiếp sao ta?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ăn uống no nê, cả gia đình cùng trở về căn nhà thân thương. Cô chỉ mới bước xuống xe thôi mà mẹ Tel đã nhào đến ôm cô như thưở mới mấy chục năm mới gặp lại. Bà vui lắm

- Con gái, mẹ nghe nói con bị sát hại! Con có sao không, còn đau không?
- Dạ đỡ nhiều rồi! ^^
- Mẹ không đến thăm con được, xin lỗi con. Tại mẹ không thể không ở lại với Kriknak.

Krixi cũng thông cảm cho mẹ mình bằng cách ôm bà vào lòng. Anh nhìn cảnh này cảm thấy ấm áp vô cùng luôn, đúng là tình mẫu tử có khác.

Về tối...

Sau khi nghỉ ngơi vài ngày vì bệnh thì cô đã bắt tay vào việc thiết kế thời trang. Nakroth vừa mới tắm xong, trên người anh khoác một cái áo sơ mi chưa...gài cúc để lộ ra cơ thể rắn chắc (Au: Mị ngại trai, thật luôn TvT ) cùng với chiếc quần tây màu xám khói mà loại đậm. Nhìn Krixi thôi, anh nhíu mày

- Sao không nghỉ ngơi cho khoẻ đi rồi hẳn làm?
- Tính ra là em nghỉ phép một tuần rồi, cũng đã khoẻ rồi nên em làm thôi.
- Haizzz, hết nói nổi em.

Chợt anh áp sát người anh vào sau lưng cô, cô có thể cảm nhận được từng hơi thở ấm áp đang phả vào cần cổ trắng nõn của mình. Krixi vừa vẽ mà vừa đỏ hết cả mặt ra

- Anh...làm cái gì vậy???
- Chỉ xem vợ làm việc thôi mà.
- Em...em...em còn bệnh à nha, cấm...cấm làm bậy đó! - Cô lúng túng.

Nakroth cười khẽ, chuyển sang nằm xuống chiếc giường êm ái.

- Vậy anh ngủ trước nha!
- Dạ.

Cô quay qua đáp lại, anh là người nói là làm, nhắm mắt ngủ thiếp đi luôn. Trông anh có vẻ mệt mỏi lắm, mà cũng đúng thôi, chăm sóc cô cả tuần mà sao không mệt cho được. Thấy anh ngủ, cô liền dùng bàn tay sờ và vuốt ve mặt dây chuyền.

- Mình sẽ bảo vệ món đồ anh ấy tặng thật tốt, và cả mày nữa Luna à.

Để bút xuống bàn, cô ngả người ra sau  để thư giãn tấm lưng đã cong làm việc suốt mấy chục phút. Cô mệt mỏi không chịu được, đành bò qua giường mà nằm ngủ.

Vào lúc nửa đêm, anh đang say trong giấc ngủ thì giật mình ngồi dậy. Đầu mặt thì lấm lem mồ hôi do mơ thấy ác mộng - mơ thấy cô bị giết mà mình không thể làm gì. Nakroth nhìn qua cô, thấy vợ mình vẫn bình an vô sự mà lòng cũng không khỏi thấp thỏm, vì những ác mộng anh gặp phải sẽ hay rất thành hiện thực.

- Chuyện này là sao chứ? Rốt cuộc là em có bao nhiêu kiếp nạn đang rình rập em đây? - Anh lẩm bẩm trong miệng mình.

Bỗng mặt dây chuyền của cô phát sáng khiến anh cảm thấy lạ. Và một linh hồn hiện ra trước mặt anh càng làm anh khó hiểu hơn

- Cô là ai?

Luna lắc đầu ngán ngẩm

- Công nhận nhà ngươi mau quên thật đấy, Nakroth!

Nghe được câu này, anh thật sự rất sốc

- Không lẽ...mà sao hình dạng của ngươi khác quá vậy? Trông như một thiên sứ.
- Hừm, thực ra ta chưa chết. Nhưng vì phải mất thời gian tái tại cơ thể mới nên ta đành phải nhập vào mặt dây chuyền của Krixi!
- Thì ra là thế, mà sao ngươi có thể sống lại một lần nữa?
- Vì ta có hai cái mạng. Một mạng là của ác quỷ nên ngươi thấy tóc của ta có màu đỏ sẫm là vậy. Còn sau khi ta chết một lần thì ta còn mạng của thiên sứ, sẽ có thân xác như ngươi đang nhìn thấy sau một thời gian.

Anh đã hiểu ra mọi chuyện, trong lòng cứ nhẹ nhõm. Mà điều anh vẫn lo là Krixi

- Mà ta có thể nhờ ngươi không?
- Chuyện gì?
- Ngươi sống trong mặt dây chuyền, ngươi có thể giúp ta bảo vệ cô ấy khi ta không có mặt được không?

Luna cười đểu

- Vợ ngươi mà! Ngươi tự lo đi!
- Này! Ngươi...

Krixi đang ngủ thì bỗng chốc khuôn mặt ửng đỏ lên, bị dày vò trong cái nóng, mồ hôi chảy từng giọt làm ướt cả áo. Nakroth nhìn cảnh tượng trên thì hơi sốc chút

- Cô ấy bị gì đây????
- Tác dụng phụ của con dao phù phép, nó có cả thuốc kích dục mà bây giờ mới phát huy tác dụng.

Cô nói nhỏ, rên rỉ

- Ưm...nóng quá. Ai giúp tôi với...ưm~

Không chờ đợi gì thêm, trước khi nàng nhập hồn vào sợi dây chuyền thì nhắn nhủ một câu

- Có lẽ đây cũng quy định là kiếp nạn nhỉ? Thôi, ta không giúp được rồi. Chúc hai người có buổi tối vui vẻ.

Nakroth sững người ra đó, Krixi nóng không chịu nổi mà dồn hết lực vào tay xé toạc cả áo, da thịt đều lộ hết trước mặt anh. Hình như dục vọng của anh lại lên rồi, nhưng anh tự nhủ mình

- Đừng, cô ấy có bệnh, không được làm như thế với cô ấy!

Lúc này cô nóng không chịu nổi nữa, liền kéo anh xuống giường, dùng tay làm kích thích cái chỗ đang cương cứng của anh. Nakroth hơi ngạc nhiên, Krixi nhìn anh bằng khuôn mặt ửng đỏ hết sức quyến rũ

- Xin anh...hãy cho nó vào trong em, làm ơn...nóng quá!
- Không được, em đang bệnh nên anh không thể làm thế!

Không chần chừ nữa, cô chơi bạo hơn đó là cởi quần của chồng mình ra rồi sau đó cởi bỏ thứ che phần dưới của mình, nó đã ẩm ướt lắm rồi. Anh đỏ hết mặt, không ngờ cái nóng lại khiến cô trở nên dâm đãng tới vậy. Krixi bắt đầu cho cậu bé của anh vào trong lỗ huyệt, cứ thế mà nhấp đều. Anh cũng vừa sướng vừa nói

- Em sao vậy Krixi????
- Cơ thể...nóng...nóng...giúp em đi...
- Là do em nói đấy nhé.

Sáng hôm sau...

Krixi đang ngủ ngon, khi lăn qua lăn lại thì vùng dưới hơi đau, và cả vết thương nữa. Vì thế mà cô đã tỉnh dậy, lấy mền che đi cơ thể, anh từ trong phòng tắm đi ra

- Tỉnh rồi sao?
- Hôm qua xảy ra chuyện gì vậy?
- Em còn nói?

Nghe được câu này, cô sững người nhưng chợt kí ức đêm qua ùa về trong tâm trí cô, là cô đã cưỡng hiếp anh khoảng năm, sáu hiệp đến nỗi vết thương bị hở ra. Cô đỏ hết mặt, không dám nhìn anh một cái. Anh thở dài, đi ra khỏi phòng, nhưng trước khi đi anh cười nói

- Chuyện này quả thật hiếm gặp từ em đấy nhỉ?

Rồi anh đi ra đóng cửa lại, cô như muốn đào hố chui xuống, ngại hết sức

- Trời ơi...mình bất đắc dĩ thôi mà!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top