chương 40
Với lí do tuổi gia sức khỏe và tuổi già , Alian tiên sinh đã gục chỉ trong vài hit .
Vò vò mái tóc đen mềm mượt nhờ sân siu mềm mượt diệu kì , Rouge khẽ rít lên một tiếng
_ Tsk ! Ông già đó .....
_ Nãy giờ bây cứ lẩm bẩm cái gì đấy ? Người ta đã nhẹ nhàng hết sức rồi đấy ? Thậm chí còn phải hi sinh cái đầm quý giá để băng bó cho cho bây nữa .....
_ Tôi không nói với cô , mà là tên kia kìa !
_ Hử ? Không phải cậu đập lão rất dễ dàng sao ?
_ Dễ ? Chẳng qua là do cao tuổi thôi , ổng mà còn trẻ là tôi đã chết mấy lần rồi đó ! Chả biết ông ta là ai mà mạnh thế nhỉ ?
_ Là chú .... à mà thôi , cứ giao cho cảnh sát đi đã !
----------------------------------------------------------------------------------------
_ Ừm ...... cô bé này ?
_ Tên tôi là Sylph !!!!!!!!!!
_ Tôi không quan tâm , nhưng đã chừng được 1 tiếng từ khi vô cái đường hầm ánh sáng này rồi đấy nhỉ ? Tôi nghĩ chúng ta nên quay ....
_ A ! Tới rồi !
_ .......-_-'.......
Bước qua hầm ánh sáng chói mắt , một cây anh đào to tướng đập ngay vào mắt , và Lucy nhận ra đó là cây anh đào sau vườn nhà mình . Giờ đang là mùa xuân , vậy nên cây anh d8ào nở rất nhiều hoa , nhìn từ xa giống như một cây nấm màu hồng khổng lồ .
Ở dưới gốc cây có hai đứa trẻ , một trai , một gái . Có vẻ như bọn chúng đang chơi trò gia đình , vì dụng cụ nấu ăn đồ chơi vương vãi khắp nơi , và đứa nhỏ kia đang mặc một cái tạp dề .
" Sao tớ phải là vợ chứ ? " Đứa nhóc tóc hồng hỏi đứa nhỏ tóc vàng .
" Vì tớ muốn làm con trai ! Vậy nhé ! "
" Khoan .... ! "
" 1,2,3 ! BẮt đầu diễn ! "
" Từ từ đ.... "
" Vợ ơi ~ Chồng về rồi nè ~ "
" ...... Mừng .... mừng chồng về nhà ! "
Sau đó , hai đứa nhỏ cùng vào bàn ăn cơm ( đồ chơi thôi ) , cùng đọc sách và chơi đùa .
_ Ngươi thấy không ? Hai đứa nhỏ đó và ngươi với Natsu đấy ! Đây là lúc trước khi ngươi mất trí nhớ nên không biết thì cũng không có gì lạ "
_ Vậy ra tôi và cậu ấy quen nhau hồi nhỏ .
Lúc nhỏ Natsu cute dễ sợ , à mà xếp sau mình
" A ! "
" Natsu sao thế ? "
" Tớ vấp cục đá thôi , không có gì đâu "
" Thế cái gì chảy trên mắt thế kia ? Đừng nói với tớ đó là mồ hôi hay cát bay vào mắt nhé ? "
" Cho tớ ngầu trước mặt cậu thì chết à ? "
" Ừ "
".........."
" Đang buồn à ?"
" Không .... không có "
" Nói lắp kìa ! "
" Chậc ! "
Lucy ( nhỏ ) nhẹ nhàng đi tới , và hôn một cái chóc ngay trên mặt cậu chàng nào đó đang giận dỗi , phụng phịu .
" Ya ! Cậu làm cái gì đấy ? "
" Vậy là hết giận rồi nhé ^^ "
" S-Sao cậu làm thế ?"
" Bố tớ bảo làm vậy sẽ khiến mẹ tớ vui hơn , và tớ nghĩ nó sẽ có tác dụng với cậu "
" Cậu cướp mất nụ hôn đầu của tớ rồi ! Giờ cậu phải là vợ của tớ ! "
" Sao cũng được "
" Vậy ngoắc tay lập lời thề ! "
" Ai phá vỡ lời thề sẽ nuốt 1000 cây kim .... "
-------------------------------------------------------------------------------
" Cô đã thông suốt hết mọi chuyện rồi chứ ? Còn gì thắc mắc nữa không ? "
Slyph nở một nụ cười ngọt ngào , ánh mắt nhìn Lucy dò xét
Chà , Lucy thật sự đã muốn xóa hết những gì mình vừa thấy qua , nó thật sự kinh khủng và ... bỏ nó đi , hãy giữ đầu óc thanh tịnh nào .Phù phù , hít sâu ~ thở mạnh ~
" Có vẻ nhóc không được thoải mái lắm nhỉ ? "
" Tôi không sao , cô bé cứ tiếp tục "
Slyph dẫn Lucy tới một nơi khác , một nơi với những rừng cây xanh tốt , hoa thơm trái ngọt , một bên thì mây bay bồng bềnh ( cứ cho là một đống kẹo bông gòn chồng lên nhau đi ) , một cái cửa bằng vàng sáng lấp lánh mở rộng như đang chào đón cô , hình như bên đó thấp thoáng nhiều bóng hình quen thuộc , cả hai bên được ngăn cách bởi một con sông dài và rộng .
Gương mặt của Slyph bỗng trở nên nghiêm túc hơn , và Lucy cảm thấy có chuyện gì đó khủng bố ( có lẽ thế ) sẽ xảy ra :
" Giờ ngươi sẽ có hai lựa chọn : ở lại đây , ngươi sẽ gặp lại người yêu và bạn bè ngươi , còn nếu ngươi qua con sông này , ngươi sẽ gặp lại cha mẹ và người thân thiết của ngươi . Vậy ngươi sẽ chọn bên nào ? "
Đấy ! Trực giác phụ nữ có bao giờ sai đâu ?
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
_ Ưm ....
Một căn phòng màu trắng với một số dụng cụ y tế cần thiết , không cần hỏi cũng biết đây là bệnh viện .
Vậy là cô đã trở về giới thực rồi sao ? Chà , khát nước quá đi mất !
Bộ não ra lệnh cơ thể ngồi dậy , nhưng cơ thể lại không nghe lời . Có vẻ như cơ thể này tàn rồi , ai da ~ Mái tóc vàng dài nhợt nhạt , toàn thân có vài vết sẹo mờ mờ và gầy gò xanh xao thiếu sức sống , một đống dây nhợ gắn chi chít vào cánh tay gầy , có vẻ như dùng để truyền nước , máu và chất dinh dưỡng . Nhưng quan trọng hơn hết là ....
Quần áo của chế đâu rồi ? Sao lại trần trụi thế này ?
Cạch .
_ A ! Lu...Lu - chan .... ?
Giọng nói cute phô mai que này .... lẽ nào là Levy - chan ?
_ Le...Le...vy ....
Muốn cất lời thân thương ghê , nhưng tội cái miệng đang khát nước , tệ thật .
_ LU-CHAN !
Levy lao đến ôm Lucy thật chặt , giống như sợ cô ấy ( lại ) thăng thên vậy , nhưng có vẻ như ai đó ( lại ) sắp thăng thật :
_ N...Ngộp ....thở .... !
Được Levy ôm thích thật , but không phải bây giờ !
_ Cái gì ? Lucy tỉnh rồi hả ?
Tiếp theo là cả một đoàn người mở ( phá ) cửa xông vào với mắt chữ O mồm chữ A , khỏi nói cũng biết đó là tập thể lớp 12A1 ngày nào .
Một giọt mồ hôi bự chảng rớt xuống đầu cô , hừm .... phòng này cách âm tốt chứ ?
_ Đệch mom ! Chụy đại chúng em tỉnh rồi !
_ Hey ! Tôi bị kẹt rồi ! Help me ?
_ Lucy a ! thật mừng vì em đã tỉnh , chúng ta làm một chầu chứ ?
_ Bla bla bla , vân vân ,....
Nam chính câu chuyện cũng như bà chị yêu dấu của anh tacũng đã nghe được tin vui này , ngay lập tức vứt bỏ công việc lái lambo về bệnh viện thăm hỏi " vợ " yêu , nhưng anh ta bị kẹt giữa bởi một bức tường người chặn hết lối ra vào phòng bệnh .
_ Bọn bây đang làm cái gì đấy ? Tránh ra cho bố / chụy vào !
_ Xin lỗi ! Tụi này bị kẹt ! Kéo ra giúp bọn tao với ?
Sau khi lật đổ (?) bức tường người , Natsu còn chưa kịp nhào vào lòng vợ kể lể thì vợ cậu lại xua đuổi cậu ngay lập tức , hai tay vẫn còn ôm chặt Levy mặc dù lúc đó Levy tính buông cô ấy ra . Hiểu ý , Levy liền dùng cơ thể che Lucy lại .
Lucy : Đi ... ra....
Natsu : 0_o + bần thần x 3,14
Gajeel : Thằng đần ! Cô ấy đang show hàng ! Đàn ông chúng ta ra ngoài thôi !
Natsu : À .. ừ nhỉ ?
Một bộ quần áo bệnh nhân được đưa cho Lucy ngay lập tức .
A Few monment later ~
_ Lucy ! Mừng cậu tỉnh lại !
Đám người lớn nhao nhao hết cả lên , có kẻ khóc , người lải nhải , người cười toe toét , nhưng mọi người đều rất vui mừng khi công chúa băng giá của họ tỉnh dậy .
Đang vui vẻ nhận những cái ôm từ những người bạn xưa , thì bất ngờ hai đứa nhóc khoảng tầm 4 tuổi , có vẻ là sinh đôi , mặt búng ra sữa - chạy ra ôm chầm lấy cô .
_ Chị ơi , em không biết chị là ai và tại sao chị ở đây nhưng tụi em cũng chúc mừng chị - bé trai
_ Em cũng vậy ! Hi hi - bé gái
Lucy : Dễ thương quá ! Hai nhóc con ai đây nà ?
_ Con của mẹ Levy ạ !
Lucy : Hả ? ( :V )
Không thể nào ! Từ khi nào mà ..... ?
Dường như biết suy nghĩ của cô , Mira nhanh nhảu trả lời " Họ đã kết hôn từ ba năm trước , em biết đấy , Levy đã có thai trước khi kết hôn . Bé gái là Emma , bé trai là Griam "
Lucy :Nè Levy -chan ! Giờ cậu mấy tuổi ?
Levy : Ừm .... 23 tuổi
Hơ .... mình đã phải ngủ ở đây suốt 5 năm ư ? Không thể tin được !
Juvia : Phải rồi ! Tháng sau Minerva và Rogue sẽ kết hôn , sao chúng ta không đem Lucy làm " quà cưới " cho hai người í nhỉ ?
Natsu : Đéo !
_ Ha ha ha ha !
Bây giờ đã khoảng 5 h chiều , những tia sáng màu cam nhạt chiếu lên mắt họ , và chợt nhận ra đã đến giờ cơm chiều :
Levy : Xin lỗi nhé Lu-chan , nhưng bọn nhỏ cần phải ăn cơm , hẹn mai gặp lại !
Mira : Bye bye ~
Lisanna : Bữa nào qua nhà tớ chơi nhé ? Đi thôi Bislow !
Erza : Natsu ? Em không về sao ?
Natsu : ( Lắc đầu )
Erza : Hiểu rồi ~ Hai người cứ thong thả ~
Cạch .
Tiếng cửa sắt đóng lại , cậu khẽ thở ra một hơi , giờ thì có nơi riêng tư để trò chuyện rồi !
Khẽ dụi mình vào lòng của Lucy , giận dỗi trách móc " Lucy baka ! Sao cậu lại ngủ lâu như thế chứ ? Tớ rất cô đơn đó ~ "
Tớ không biết đâu ! Cậu hỏi bé Slyph ấy !
Đôi tay gầy gò luồn vào kẽ tóc hồng mịn của Natsu , nó rất mềm mại như lông mèo , và cô nghĩ tới mèo Happy . Không biết nó có khỏe không nhỉ ?
_ Natsu này ?
_ Ừ hứ ?
_Sau khi được xuất viện , đi chơi với tớ ở đâu đó nhé ? Đi bộ í ?
Ngước lên trong kinh ngạc , cậu có thể thấy rõ ràng cô nàng giấu đi khuôn mặt đỏ như cà chua của mình sau lớp mái tóc vàng dài , và với những tia nắng màu cam cam khiến cho cô trở nên rực rỡ và đẹp hơn mặc dù cô đang ở trong tình trạng suy dinh dưỡng .
Và khoảng một ngày sau , cậu mới nhận ra đó là một buổi hẹn hò , nhưng có lẽ không chỉ là một buổi hẹn bình thường đâu ~
____________-----------------------------------------________________
xin chào ! Tui trở lại rùi đây ~
Cám ơn mina đã ủng hộ mình trong tác phẩm đầu tiên này . Mình sẽ viết thêm một câu chuyện nữa về Nalu , chắc sẽ tên là " Trên trời rớt xuống một bà chị hồ ly " :)))
Ảnh bìa nà ~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top