Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 22: Muốn sinh con

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chiếc dây chuyền đẹp đẽ đeo trên cổ cô, vô cùng hoà quyện
Vào nhà, cô nhìn thấy Bạch Chấn đi tới, mỉm cười nhìn cô
"Về rồi sao? Anh hâm nóng lại đồ cho em rồi, vào ăn đi"_Bạch Chấn luôn luôn như thế, quan tâm cô bất kể cô đi đâu
"Được, em vào ăn"_Tố Cẩm cũng không muốn nói đến Dạ Vân trước mặt Bạch Chấn, đồng nghĩa với việc không nhắc tới Bạch Chấn trước mặt Dạ Vân
Hai người đều tốt, lại không hợp nhau, cũng là một điều đáng tiếc
Cô ngồi vào bàn, gắp từng món ăn trên đĩa
Mùi vị thanh đạm, dễ ăn, cô lại không nấu ăn ngon lắm, cho nên anh mới là người đầu bếp của gia đình này
Khác với món ăn mà Dạ Vân, hắn nấu cũng rất ngon, nhưng mà mùi vị lại rất mặn mà, thậm chí ăn món ăn nào hầu như cũng nệm bằng loại gia vị nào đó đặc biệt, ăn rồi sẽ nhớ, trở thành một hồi ức không thể quên được
Cô ăn nửa bát, sau đó rửa hết đĩa, gọt một ít hoa quả mang lên phòng cho Bạch Chấn
"Anh đang đọc sách à?"_Tố Cẩm vui vẻ mang vào, đặt lên tủ cạnh giường, xiên một miếng cho anh
"Ừm.. Tố Cẩm này, anh cảm thấy, hiện tại chúng ta đều có công việc ổn định rồi, việc có con... em cảm thấy thế nào?"_Bạch Chấn tháo kính xuống, gương mặt có chút mong chờ
Không thể hiểu được, cảm giác ở bên Dạ Vân lúc nào cũng thoải mái, muốn nói gì thì nói, làm gì thì làm, hắn chắc chắn sẽ không trách mắng cô
Nhưng đối với Bạch Chấn, cô luôn phải suy nghĩ thấu đáo trước mọi quyết định, muốn nói điều gì thật lòng cũng muốn nói dễ nghe một chút, sợ anh phiền lòng
Có ai có thể giải thích cho cô biết, đây là cảm giác gì? Tại sao lại cảm nhận cách xa như vậy
Có lẽ đây là điều mà hai người đàn ông này không thể hoà hợp
Nghe Bạch Chấn nói xong, cô có hơi suy nghĩ sang chuyện khác, hoàn toàn mất hồn
"Tố Cẩm... được không em?"_Bạch Chấn mở lời, nắm lấy bàn tay thon gọn của cô
"Ừm... được"_Cô cười nhẹ, đưa cho hắn một xiên nữa
Bạch Chấn mỉm cười, ăn lấy miếng dưa
Cả đêm đó, căn phòng đều phát ra tiếng rên cùng tiếng thở gấp kiều diễm
Trong màn đêm, Dạ Vân hút một điếu rồi lại một điếu nữa, cả người mệt mỏi tựa vào ghế, nhắm mắt lại, hắn đau khổ vì một tình yêu đã không còn hi vọng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top