Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Tiếp ngày thứ 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

☆ Tiếp ngày thứ ba
Y là được người dạy dỗ như công tử bình thường, cho nên có việc làm và nghỉ ngơi nhất định. Tỷ như sau khi ăn xong, y nhất định sẽ uống một tách Liêu Nguyên Vân Nam, lại một khắc sau, y sẽ ngủ một chút, trong tiểu viện của y, tốt nhất giữa trưa có mặt trời, như vậy là có thể cảm thụ ấm áp. Mà không phải giống hiện tại, bị trang chủ kéo xem diễn buổi sáng mới vừa xem, nhìn thấy trên đài người diễn chính tiếp tục xướng khúc, y có một loại ý nghĩ thực ra khi ăn trưa trang chủ gắp cho người diễn chính đĩa ra, chỉ là vì hiện tại làm cho người diễn chính ra sức làm việc. Nghĩ như vậy, y vẫn là không cưỡng lại được thói quen làm việc và nghỉ ngơi nhiều năm qua, diễn khúc được một lúc, y liền nhắm mắt lại mơ màng ngủ. Đang ngủ, y cảm giác được ánh nắng ấm áp ngày thường, chẳng lẽ mặt trời mọc?
Không quá lâu, y ở trong một trận tiếng ồn ào binh khí giao nhau mở mắt ra, lọt vào trong tầm mắt là lồng ngực cứng cáp. Y ngẩng đầu lên, liền nhìn đến mặt trang chủ, trang chủ tựa hồ cảm giác được cái nhìn chăm chú của y, cúi đầu, lúng túng cười , "Túc Dạ, không có việc gì."
Không có việc gì. Tựa như khi còn là một đứa nhỏ người nọ ở trước mặt y nói qua vô số lần giống nhau, không có việc gì. Đúng vậy, hết thảy đều sẽ không có việc gì, trong những năm y bị bắ, đây là ánh sáng trong lòng y, hy vọng khi cùng người nọ gặp lại, có thể nghe được một câu, Thanh Hòa, không có việc gì.
Trang chủ nhìn nhân nhi trong lòng, giống như đắm chìm trong hồi ức, không khỏi quên mất lúng túng của chính mình, nhíu mày, trang chủ thật sự một chút cũng không muốn cho y nghĩ tới những quá khứ này không có mình tồn tại. Chỉ cần bắt đầu loại ý nghĩ này, trong đầu liền xuất hiện loạn thất bát tao những việc y có thể gặp được trong quá khứ. Các loại ý tưởng, khiến hai bên trán trang chủ nảy lên.
Cho đến khi tất cả bụi bặm lắng xuống, sau khi hộ vệ đem toàn bộ người của đoàn biểu diễn chế trụ, tổng quản tiến lên đánh gãy hai người thâm tình đối mặt. Được rồi, ở trong mắt người khác là như vậy, chỉ là trang chủ và y có lối suy nghĩ căn bản là không ở cùng một chỗ." Trang chủ, bọn họ xử trí như thế nào?"
"Trước tiên giết, lại giết, giết sau đó chiên, chiên sau đó lại giết, dù sao sẽ lăn qua lộn lại, giống như thịt heo chiên vậy." Tân sủng vừa mới bắt đầu còn nói lòng đầy căm phẫn, sau đó liền hút nước miếng, thịt heo chiên a, món ăn vặt vị thật ngon, giống  như đã ngửi được mùi.
"Chủ ý không tồi, còn thiếu một cái nồi lớn." Trang chủ nghiêm trang mà nói, "Tổng quản, ngươi và Mục Viêm cùng nhau chấp hành đi."
Trang chủ vừa nói, Tân sủng liền giơ chân rống to: "Mục Viêm? Ai nói cho ngươi tên của ta!"
Trang chủ nghe nói, thần bí mà cười: "Hắn nói." Chỉ một ngón tay, người nọ đó là mặt than tổng quản. Ngón tay Trang chủ vừa thu lại, xoay người liền ôm y rời đi.
Đây là lần đầu tiên trang chủ tiến vào phòng y, phòng y cùng những phòng khác giống nhau, không có trang trí gì đặc biệt. Nếu y may mắn tiến vào phòng trang chủ, vậy sẽ phát hiện phòng trang chủ trang trí thật sự đủ đặc sắc. Đối với phòng sạch sẽ như thế, trang chủ không biết nên dùng từ gì khích lệ, chung quy không thể nói phòng của ngươi thật sạch sẽ, muốn hay không trang chí chút thư pháp linh tinh của ta đi. Trên thực tế, làm một trang chủ, thư pháp của trang chủ viết thật sự không tồi, là một trong số ít ưu điểm của trang chủ.
Trang chủ đưa y đặt ở trên giường, đầu của y rơi trên gối đầu, giương mắt cùng trang chủ nhìn xuống, vừa lúc bốn mắt nhìn nhau, tự nhiên nảy sinh không khí xấu hổ. Trang chủ đứng thẳng dậy, ho nhẹ vài tiếng, nói: " Hảo hảo nghỉ ngơi, ta đi trước." Nói xong, bỏ chạy như một cơn gió. Được rồi, y cũng không có tâm tư muốn giữ trang chủ lại uống trà. Ở trên giường trở mình mấy lần, cuộn thành hình con nhộng, mới bằng lòng nhắm mắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top