Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Tiếp tục ngày thứ 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiếp tục ngày thứ tám♡

Đối với chán ghét của tân mỹ nhân, giải thích duy nhất chính là, đều là mỹ nhân La Sát Bang dâng lên, trong lúc đó có cái gọi là ghen tị và thù hận. Bất quá, vì cái gì Mục Viêm cùng y ở chung được không tồi đâu, kia có lẽ chính là đối tượng ngưỡng mộ trong lòng trong truyền thuyết khác nhau, tỷ như Mục Viêm thích chính là trang chủ, mà y thì chính là thích tổng quản? Nghĩ vậy, y nhìn về phía tổng quản đang bình tĩnh mà uống trà ở đối diện y, vậy mà có thể hoàn toàn không nhìn xung quanh, sinh hoạt tại trong không gian của chính mình, thật sự không phải người bình thường. Mà đối thoại giống như chọi gà giữa Mục Viêm và mỹ nhân mới đến, đại khái người bình thường đều có thể bỏ qua bọn họ đi, xem Tiểu Nguyên làm cũng tốt lắm, hai tai không nghe thấy thế sự, bước vào giai đoạn ánh mắt mờ ảo nhìn trời. Kỳ thât có thể nhìn được sự thật đây là một tiết mục tranh thủ tình cảm, vì cuộc sống bình thường tưng thếm ung sướng, tất cả mọi người rất vui tán thành, tuy rằng chỉ có hắn dành tâm trí suy nghĩ trên người bọn họ, nguyên nhân chsinh là . . . . . .
"Túc Dạ, ngươi xem dáng người hắn như một cây gậy trúc, còn một thân lục, dường như hết sức cho rằng trong trang không có gấu trúc là không có thiên địch." Xem đi, Mục Viêm lại quăng câu đến để cho y phản ứng.
"Ân ân ân."
"Ngươi xem hắn, nếu xoay người, khẳng định sẽ nghe được ca một tiếng, ở giữa nhất định vẫn là rỗng ruột, thật sự là mất hứng."
"Ân ân ân."
"Ngươi xem hắn . . . . ." Mục Viêm tiếp tục nói liên miên cằn nhằn.
"Ân ân ân." Y tại sao lại cảm thấy ba chữ này đều phải trở thành câu cửa miệng.
"Ta là gậy trúc, vậy ngươi là cái gì! Một thân hồng, còn mạnh mẽ như vậy, quả thật chính là bá vương hoa, bá vương hoa!" Mỹ nhân mới đến đại hỏa mà phản kích.
"Ân ân . . . . . ." Y rất nhanh mà im tiếng, hình như phụ họa sai lầm rồi.
"Túc Dạ, ngươi thế nhưng nói ta là bá vương hoa!" Mặc dù y ngậm miệng nhanh, nhưng Mục Viêm và mỹ nhân mới đến nhĩ lực cũng đồng dạng lợi hại, tựa như hiện tại, Mục Viêm vẻ mặt bi phẫn mà nhìn y. Mà mỹ nhân mới đến thì tâm tình thư sướng mà khóe miệng câu lên quở trách nói: "Xem đi, quá chuẩn xác, bá vương hoa, ủa thực chính là khắc họa nhân sinh của ngươi."
Tổng quản không biết từ thế giới nào hoàn hồn, nói: "Bá vương hoa, rất khả ái đi." Liền một câu nhẹ nhàng như vậy, đối với y mà nói, quả thật chính là cứu chữa ạ. Tầm mắt Mục Viêm và mỹ nhân mới đến trực tiếp đánh vào trên người tổng quản, tổng quản giống như vừa rồi không phải là chính mình nói, lại quay về thế giới của chính mình đi. Bất quá, hiển nhiên hieeujq ảu đã xuất hiện, Mục Viêm và mỹ nhân mới đến đều ngưng tiếng, một người ánh mắt loạn nhìn chung quanh, hòng che dấu chính mình tâm hoa nộ phóng; một người ánh mắt gắt gao đánh vào người tổng quản, thầm nghĩ chọc thủng.
Đúng lúc này, trang chủ một thân áo trắng xuất hiện, trong tay còn cầm một phiến quạt, phẩy a phẩy, lại nói hôm nay gió đã đủ lớn, không cần thêm thiết bị phụ trợ nữa. Mỹ nhân mới đến vừa nhìn thấya trng chủ, một thân lục trang kia liền hướng trang chủ chạy tới, mềm mại không xương mà tựa vào trước ngực trang chủ, còn kiều mị gọi một tiếng: "Trang chủ ~"
"Sách, còn kém đỉnh mũ." Mục Viêm bị một tiếng trang chủ kia khiến cho run rẩy, hoàn hồn phun tào, "Thế nhưng còn là loài biến thân, cởi xác ngoài gậy trúc liền nghĩ chính mình là cây liễu rồi, còn là laoij tơ liễu bay bay."
Bất quá trang chủ không cso đẩy người trước mắt ra, mà là giống như khi y bị bắt vậy, ôm mỹ nhân mới đến đi tới phía y. Lại đây để làm chi, thị uy? Thấy càng ngày càng gần, mỹ nhân mới đến kia vẻ mặt đắc ý, y liền đứng thẳng dậy trở về phòng đóng cửa, có bản lĩnh hủy đi phòng ở a.
Trang chủ lăng nhiên mà nhìn cửa phòng đóng, rồi sau đó chuyển hướng tổng quản và Mục Viêm, Mục Viêm cũng là vẻ mặt biểu tình trẻ con không thể dạy, mà tổng quản thì tiếp tục đắm chìm giữa thế giới, không muốn phản ứng trang chủ, nhưng thật ra Tiểu Nguyên vẫn đứng ở bên cạnh từ nhìn trời rút về một chút thời gian, cho trang chủ một cái ánh mắt ngu ngốc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top