Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

23:10 - cuồng nhiệt, nguội lạnh

23:10, trì hoãn viết đủ rồi, tâm sự cuối, đi ngủ.

Để mà nói về hương vị của tình yêu, thì tôi nói như thế nào cho đủ nhỉ. Có thể so sánh với tô mì Hàn mà tôi vừa ăn. Cay vừa đủ, hai muỗng hạt nêm để tăng độ mặn, nhiệt độ vừa phải, khi còn ấm chính là lúc để thưởng thức. Cũng như trong tình yêu chăng, ghen vừa đủ, thêm gia vị để càng thêm mặn nồng, nhưng có phải lúc còn đang vui vẻ, ấm áp bên nhau thì nên chia tay để tránh nguội lạnh ? Giống như kiểu ăn một tô mì thật nhanh để những cái hương vị tuyệt hảo của nó còn đọng lại trong vòm họng, chứ không phải là cái hương vị khi đã để quá lâu dẫn đến mùi vị không được như trước.

Trong trường hợp của tôi thì nói thế nào nhỉ, hương vị rất ổn, có thể gọi là độc lạ, đôi lúc cay đến mức làm tôi đau dạ dày, nóng bỏng đến độ làm đầu óc tôi thiếu tỉnh táo, nhưng cuối cùng nó cũng chỉ là một tô mì nguội lạnh. Nói cho vui chắc là chưa kịp ăn hết thì đã bị cậu ta - tức là người chủ quán, đuổi tôi ra khỏi quán để đóng cửa, mặc dù tôi cũng là người cùng nấu tô mì đó. Tôi cũng không hiểu tại sao cậu ta lại là chủ quán, có lẽ do cậu ta là người luôn nắm quyền kiểm soát cảm xúc của tôi chăng, quyết định được khi nào thì cho tôi vô quán ăn, khi nào thì đuổi cổ tôi ra ngoài.

Không hiểu sao, nhưng tôi lại nhớ đến món quà mà cậu tặng tôi trong một ngày lễ gì đó, cũng không phải là gì cầu kì. Chỉ là một gói mì, có điều, là vị mì mà tôi luôn muốn thử, với cả tôi lại rất thích ăn uống. Đúng là chuyện gì cũng có thể khơi gợi lại kỉ niệm

Tôi lướt TikTok, thấy rất nhiều những câu nói thật sự đúng trong trường hợp của mình, gọi là sao ấy nhỉ, "bị nhột", đúng vậy, cảm giác những câu đó chính là dành cho mình. Ví dụ nhé :
- Tôi không ghét cậu. Tôi chỉ thất vọng vì cậu đã trở thành những gì mà cậu từng nói cậu không bao giờ muốn trở thành mà thôi.

Nó đúng. Và nó gợi lại cho tôi những lời ngọt ngào đó. Thành thật mà nói, cái đầu tính toán của tôi cũng không bao giờ tính được tới chuyện người đó sẽ là người hết tình cảm trước. Ngẫm lại thì thái độ của cậu ta cũng đã quá rõ ràng, chẳng qua là tôi mê muội, muốn níu kéo, nên tôi đã làm một chuyện, tôi "turn a blind eye" với mọi thứ và tự thôi miên bản thân rằng chỉ là chúng tôi không gặp nhau nên mới vậy, chỉ cần vượt qua lúc xa cách này thì mọi chuyện sẽ ổn. Nói chung tôi giả vờ không thấy dẫu cậu ta đã nói một câu rất rõ ràng :
- Nếu mày thấy không được thì chia tay. Tùy mày.

Hoặc là một câu nói khác :
- Việc buông bỏ một điều gì đó rất khó. Nhưng cố níu giữ và hi vọng vào một điều không dành cho mình còn khó hơn cả thế.

Nói sao ta, giống như kiểu vũ trụ, hay đơn giản chỉ là cái fyp của tôi, rất muốn tôi bỏ đi chấp niệm này và bước sang một trang mới trong cuộc đời.

Nhưng tôi chọn ở lại trang giấy này, vì tôi cảm thấy mình vẫn có thể làm gì được với nó. Viết thêm vài vòng, vẽ phác thảo vài nét chì hay là tái chế lại nó để làm một món đồ có ích. Trang giấy này, không phải nói bỏ là bỏ được, nó là một phần quan trọng hình thành nên chính tôi.

Dù sao thì bây giờ, tôi đã tỉnh táo hơn, tôi và cậu, vẫn mập mờ, vẫn những hành động đó. Tôi rất vui, nhưng tôi không hi vọng gì nhiều nữa. Có phải chăng vậy thì vũ trụ sẽ khoan dung với tôi hơn một chút ?

23:27 rồi, cũng đến lúc phải ngủ. Nếu nấu một món mì thì bạn có cần sự cuồng nhiệt, sự đam mê hay không ? Và khi bạn thưởng thức xong món mì, thì sự cuồng nhiệt đó có còn không ?

Tái bút : Sau khi chỉnh sửa các thứ thì đã gần 23:40 rồi, nên bây giờ tôi sẽ đi ngủ. Ngày mai tôi sẽ lại vào trường, lại đóng vai người xa lạ với cậu ta, lại nhìn cậu ta nói chuyện với cô bạn cùng bàn một cách thân thiết. Có lẽ hơi khó, nhưng tôi cũng chẳng còn cách nào. Hai chúng tôi như hai thế giới, ít ra thì đối với tôi, cậu ta đã xa cách tôi khá nhiều. Tôi không tài nào bắt chuyện được, cũng chẳng nói nhiều, chỉ lâu lâu nói vài ba câu.

23/01/2022

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #langman