Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau lúc thức dậy, cả người Tống Tử Kỳ đều sắp hỏng rồi.

Lúc này Tống Tử Kỳ đang nằm trong nhà nghỉ cạnh G đại, hết cách rồi, tối hôm qua hắn lắc lư khắp nơi đến khi muốn về túc xá, lại phát hiện đã quá giờ giới nghiêm, nếu như không muốn tùy tiện nằm ở một góc nào đó trong trường, cũng đành tìm một phòng mà nghỉ ngơi... May là Tống Tử Kỳ có thói quen mang theo chứng minh thư bên người.

Đương nhiên, khi Tống Tử Kỳ mặc đồ nữ móc ra chứng minh thư từ trong ví trước mặt lễ tân... Nhân viên lễ tân kia nhìn giới tính trên chứng minh thư một cái, lại nhìn diện mạo cùng váy của Tống Tử Kỳ một lúc, hiển nhiên một mặt không tin.

Tống Tử Kỳ rất bất đắc dĩ, chỉ có thể mở miệng giải thích: "Híc, này, đây chỉ là cosplay..."

Tuy rằng tướng mạo Tống Tử Kỳ thanh tú, thế nhưng thanh âm rất rõ ràng cho thấy là nam nhân, tiểu thư lễ tân kia nhất thời sợ ngây người.

Đi bộ lung tung vô định hoảng đãng cả đêm, Tống Tử Kỳ từ lâu đã mệt bở hơi tai, thậm chí không còn tinh lực tắm rửa liền một đầu ngã chổng vó trên giường, thân thể vừa chạm vào chăn đệm mềm mại nháy mắt đã ngủ.

Cho nên, ngày hôm sau lúc Tống Tử Kỳ tỉnh lại, hắn phát hiện mình —— vẫn mặc nữ trang.

Nhìn cái váy hoa trắng trên người, Tống Tử Kỳ rất nhanh liền nghĩ tới sự tình phát sinh đêm qua... Hắn mua cái váy mà mình vẫn tâm tâm niệm niệm này, giả nữ lắc lư khắp G Đại, còn không cẩn thận đụng phải nam thần nhà hắn.

... Hơn nữa nam thần còn giúp hắn nhặt điện thoại di động.

Nhớ tới bộ dạng của mình tối hôm qua trước mặt nam thần, Tống Tử Kỳ nhất thời cả người đều không khoẻ.

Hắn không chỉ có ngã lộn mèo, thọt một chân, còn ném điện thoại di động ra ngoài, thời điểm nam thần xuất hiện, hắn hình như còn đang cong mông bò trên đất tìm điện thoại... Cong mông... bò trên mặt đất...

Hơn nữa còn là giả nữ!

Nháy mắt Tống Tử Kỳ cảm thấy đau đầu sắp nứt, lảo đà lảo đảo, bàn tay đưa lên vò loạn đầu ngốc mao, còn bộ tóc giả kia, sớm đã bị hắn vứt sang một bên.

Ngọa tào! Hình tượng của hắn!

Chờ chút, tối hôm qua sắc trời đen như vậy, ánh đèn tối như vậy, nam thần khẳng định không nhìn rõ tướng mạo... Hơn nữa hắn còn hóa trang, lại mặc đồ nữ, đừng nói nam thần xưa nay chưa từng thấy hắn, ngay cả mẹ ruột hắn cũng nhất định nhận không ra!

Tống Tử Kỳ vừa thở phào nhẹ nhõm, rồi lại bỗng nhiên dừng lại.

Dù là trước mặt nam thần hắn có hủy hình tượng ra sao, vậy thì thế nào đây? Đối với nam thần mà nói, hắn chẳng qua là chỉ là người qua đường mà thôi.

Tống Tử Kỳ lắc lắc đầu, đi vào nhà vệ sinh, đánh giá bản thân trong gương một lượt, mặc dù có chút không nỡ cởi chiếc váy trên người, bất quá ngày hôm nay còn có một buổi học chuyên ngành, không nhanh lên lớp thì sắp không kịp rồi.

Sau khi cởi váy, Tống Tử Kỳ lấy ra quần áo của mình trong túi, nhưng vào lúc này, một tấm phiếu mua sắm rơi ra.

Tống Tử Kỳ theo bản năng nhặt lên, vừa nhìn, nhất thời bị một chuỗi số 0 dọa sợ ngây người.

Sấm giữa trời quang!

Sau khi thất tình, Tống Tử Kỳ liền không thể không đối mặt với tình cảnh khốn khó thứ hai trong đời—— tiểu sinh hoạt phí nửa năm của hắn, cứ như vậy ra đi rồi! ! !

Nói cách khác, hắn có khả năng sắp biến thành một tiểu đáng thương ba bữa không đủ, ăn bữa trước không có bữa sau QAQ.

Tống Tử Kỳ ngơ ngơ ngác ngác đổi lại y phục của mình, ngơ ngơ ngác ngác cầm cái váy kia rời khỏi nhà nghỉ.

Học xong một buổi, Tống Tử Kỳ về ký túc xá.

Hắn thật khó xử nhìn cái váy trong túi, lý trí nói với hắn, hắn cần phải đi trả lại, dù sao cái váy này có thể cho hắn nửa năm sinh hoạt phí... Thế nhưng về tình cảm, hắn xác thực là phi thường thích cái váy này.

Tiểu thiên sứ cùng tiểu ác ma trong đầu Tống Tử Kỳ liền lên sân khấu ——

Tiểu thiên sứ Tống Tử Kỳ nói: "Trả đi trả đi, cái váy này ngươi vĩnh viễn không thể mặc nữa! Lẽ nào ngươi còn muốn làm biến thái mặc đồ nữ sao? !"

Tiểu ác ma Tống Tử Kỳ nói: "Nhưng mà ta rất yêu thích cái váy này nha! QAQ "

Tiểu thiên sứ Tống Tử Kỳ nói: "Trả đi trả đi, vạn nhất bị người ta phát hiện ngươi cư nhiên thích mặc đồ nữ thì làm sao bây giờ? Bọn họ nhất định sẽ cảm thấy ngươi là biến thái!"

Tiểu ác ma Tống Tử Kỳ nói: "Nhưng mà ta rất thích cái váy này nha! QAQ "

Tiểu thiên sứ Tống Tử Kỳ nói: "Trả đi trả đi, vạn nhất nam thần phát hiện ngươi lại là một tên biến thái thích nữ trang thì làm sao bây giờ!"

Tiểu ác ma Tống Tử Kỳ nói: "Nhưng mà ta rất thích cái váy này nha! QAQ "

Nội tâm Tống Tử Kỳ giãy dụa nửa ngày, cuối cùng hắn thở dài, cắn răng nhét cái váy vào nơi sâu nhất trong thùng đựng hành lý, lại tìm chỗ khác giấu tóc giả, giày cao cũng gót mỹ phẩm đi.

Hắn vừa giấu mỹ phẩm xong, mấy người ký túc xá liền trở về.

Tim Tống Tử Kỳ suýt chút nữa bị dọa nhảy ra, may là hắn đã chuẩn bị đóng cửa tủ quần áo lại.

"Tử Kỳ! Mày nghe nói chưa! Hôm qua có một mỹ nữ ở trường mình được tìm kiếm hot trên weibo!" Lão Tam mới vừa vào phòng liền không đợi được bắt đầu ồn ào.

"Mỹ nữ trường mình? Tìm kiếm trên weibo?" Đầu óc Tống Tử Kỳ mơ hồ.

"Đúng vậy, hôm nay mày không lướt weibo à?"

Lão Tam vừa nói vừa lấy điện thoại di động, "Bộ dáng cực kỳ đáng yêu, vừa thanh thuần vừa có khí chất, muội tử hảo manh hảo manh! Bất quá rất kỳ quái, nàng là sinh viên G Đại? Hình như trước giờ chưa từng gặp!

Lão Tam vừa nói, vừa lấy điện thoại di động ra nhoáng một cái lướt qua trước mặt chúng nhân.

Tống Tử Kỳ không hề hứng thú đối với mỹ nữ cái gì cả, chỉ là tùy ý liếc mắt nhìn... sau đó, hắn liền sợ ngây người.

Ngọa tào! Muội tử trong màn hình điện thoại di động Lão Tam kia...

Muội tử kia...

"Muội tử diện mạo cực kỳ manh a, nhưng đáng tiếc ngực hơi phẳng..."

... Không phải là hắn sao? !

Tống Tử Kỳ nhất thời cả người đều không khỏe.

"Bất quá không sao, ngực phẳng chính là chính nghĩa mà."

Lão Tam cười hì hì, vuốt vuốt cằm, bỗng nhiên dừng một chút.

"... Bất quá, làm sao tao càng nhìn, càng cảm thấy dung mạo muội tử này hình như có hơi quen mắt đó?"

Tống Tử Kỳ suýt chút nữa bị doạ ra bệnh tim: "Sao, làm sao có thể! Mày lại chưa từng gặp 'cô ta' !"

Lão Tam vẻ mặt kỳ quái: "Làm sao mày biết tao chưa từng gặp?"

Tống Tử Kỳ nhất thời nghẹn lời: "Ách, ạch..."

Nhưng vào lúc này, Lão Đại cũng tiến tới: "Tao cũng cảm thấy bộ dáng muội tử này nhìn quen hơi mắt đó."

Tống Tử Kỳ: "Ha ha, làm sao có thể, nhất định là ảo giác của bọn mày thôi."

Tề Lượng ban đầu vốn không muốn để ý tới bọn họ thấy thế cũng tiến tới, hắn cúi đầu nhìn qua điện thoại Lão Tam một cái, bỗng nhiên sửng sốt.

Trong lòng Tống Tử Kỳ nhất thời dâng lên một loại linh cảm không lành.

Quả nhiên, sau một khắc, Tề Lượng ngẩng đầu lên, lộ ra một biểu tình cười như không cười nhìn hắn.

Tống Tử Kỳ nhất thời thầm ngọa tào một tiếng.

Ngọa tào, chẳng lẽ, Tề Lượng nhìn ra rồi? !

Sắp toi sắp toi sắp toi sắp toi rồi...

Bất quá Tề Lượng rất nhanh liền xoay người, tiếp tục nhìn vào sách của mình.

Tống Tử Kỳ thở phào nhẹ nhõm, xem ra, Tề Lượng cũng không có có ý vạch trần hắn...

Bất quá trong hình này, hắn hoá trang đến ngay cả chính mình cũng không nhận ra được a! Tề Lượng tên kia rốt cuộc làm sao liếc mắt đã nhìn thấu? !

... Hơn nữa quan trọng nhất là, hắn trong hình nhưng là mặc đồ nữ đó, người bình thường nhìn thấy ảnh con gái, phản ứng đầu tiên sẽ không phải lập tức liên tưởng đến hán tử giả nữ đi? ! Đây là nhãn lực mức độ nào !

Lão Đại và Lão Tam tụm lại thành một khối chăm chú chăm chú thưởng thức 'Mỹ nữ' trong điện thoại suốt nửa ngày, mới rốt cục tổng kết phân trần: "Bất quá nhìn lâu cũng chỉ có vậy, nhìn tới nhìn lui quả nhiên vẫn là Tử Kỳ nhà ta đẹp mắt nhất! Quả nhiên không hổ là hệ hoa của chúng ta a!"

Tống Tử Kỳ: "... Ha ha."

... Đây coi như là khích lệ sao?

Nhưng mà loại khích lệ này, hắn không muốn chút nào nha. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top