Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tống Tử Kỳ nhất thời lại ra thêm một thân mồ hôi lạnh.

Ngọa tào, đây không phải thanh âm của cái tên hay đi cạnh Lương Bá Nhã kia... tên gì gì đó sao? !

Thanh niên người lai tuấn mỹ đi theo Lương Bá Nhã ...

CP scandal của Tề Lượng, Trung Hoa Điền Viên Miêu!

Nghe thanh âm quen thuộc của Trần Lãng, Tống Tử Kỳ nháy mắt chảy mồ hôi lạnh khắp cả người.

Bây giờ là tình huống gì? !

Lão Tam ở ký túc xá nỗ lực làm quen hắn, lại bị hảo cơ hữu của nam thần đồng thời là CP scandal của Tề Lượng cùng ký túc xá với hắn ngăn cản?

Quan hệ thật hỗn loạn!

Không đúng, này đó cũng không phải trọng điểm! Trọng điểm là, còn tiếp tục như vậy, hắn thật sự sẽ lộ mất!

May là vào lúc này, hàng người trước quầy ngân đã đến phiên hắn, Tống Tử Kỳ vội vã cúi đầu đi tới trước quầy trả tiền... ngay một khắc hắn đặt túi bvs kia lên quầy, cứ việc nữ thu ngân ngay cả đầu cũng không hề nhấc, mặt Tống Tử Kỳ lại vẫn đỏ bừng lên, nháy mắt độ xấu hổ tăng vọt.

Thời khắc này, tâm lý Tống Tử Kỳ quả thực căng thẳng tới đỉnh điểm, hắn chỉ lo bị người phát hiện mình là nam, một đại nam nhân cư nhiên mặc đồ nữ chạy đi mua bvs... Quả thực quá biến thái a a a!

Cảm giác xấu hổ lại như lạnh như gió, vèo vèo gào thét phả vào mặt hắn.

Tiểu ác ma cùng tiểu thiên sứ Tống Tử Kỳ ôm chặt nhau oanh oanh khóc lớn: oa oa oa oa, quá xấu hổ a a a!

Xấu hổ đến không được Tống Tử Kỳ ngay cả đầu cũng không dám ngẩng, bỏ lại tiền lên quầy liền chạy mất, tiền lẻ cũng quên lấy.

Mãi đến tận khi đi tới cửa siêu thị, Tống Tử Kỳ mới nhớ ra hắn còn chưa có lấy tiền thừa đâu... Tuy rằng không bao nhiêu, thế nhưng tốt xấu cũng tàm tạm một bữa cơm đó, hắn bây giờ nhưng là một đồng tiền tiêu làm hai nửa, đáng thương không vừa a!

Ngay khi Tống Tử Kỳ đau lòng đến tim đều sắp nhéo thành một đoàn, một thanh âm chợt vang lên sau lưng hắn: "Mỹ nữ phía trước chờ một chút ~ "

Vừa nghe đến giọng Trần Lãng, Tống Tử Kỳ sợ đến đổ mồ hôi lạnh, thời điểm hắn quay đầu vừa muốn chạy ...

"Mỹ nữ chờ chút, tìm đưa cho em tiền lẻ em còn thừa này."

Vốn dĩ quay người muốn chạy Tống Tử Kỳ nhất thời dừng bước, hết cách rồi, một mao tiền làm khó anh hùng.

Thân thể cứng ngắc của Tống Tử Kỳ ngừng lại, rất nhanh, Trần Lãng liền từ phía sau hắn đuổi tới.

"Mỹ nữ, tiền lẻ em quên cầm."

Tống Tử Kỳ đưa tay nhận lấy, giữ cổ họng nhẹ nhàng nói một câu: "... Cảm tạ."

Vừa dứt lời, lòng Tống Tử Kỳ nhất thời vô vùng hồi hộp, săp toi sắp toi sắp toi rồi, tiếng cám ơn kia vừa nói thô như vậy, nhất định sẽ bị phát hiện!

Quả nhiên, sau một khắc, Trần Lãng kỳ quái di một tiếng: "Ồ, mỹ nữ, giọng em sao lại khàn khàn như vậy.. Em bị cảm sao?"

Thân thể Tống Tử Kỳ nháy mắt căng thẳng, sợ mình lập tức sẽ bại lộ, bất quá lúc này cũng không thể vô lễ quay người rời đi, chỉ đành cúi đầu hàm hồ ừ một tiếng, sau đó làm bộ yếu ớt ho khan mấy tiếng.

Trần Lãng khẽ mỉm cười: "Cảm mạo thì phải nghỉ ngơi nhiều nha, đừng quá miễn cưỡng."

Tống Tử Kỳ: "..."

Kỹ năng tán gái full điểm! Nhưng mà sử dụng sai đối tượng!

Lấy bề ngoài mà nói, tướng mạo Trần Lãng thậm chí còn hơn một bậc so với Lương Bá Nhã, cũng không phải toàn bộ con lai ngũ quan đều đẹp, thế nhưng ngũ quan Trần Lãng lại phát triển đến mức tuyệt đối xuất sắc, đặc biệt là thời điểm bị hắn dùng ánh mắt nghiêm túc nhìn chăm chú, cho dù là một mỹ nhân băng sơn, phỏng chừng cũng sẽ dao động.

Trần Lãng cúi đầu nhìn Tống Tử Kỳ, cong môi nở nụ cười: "Mỹ nữ chuẩn bị đi đâu, anh đưa em đi?"

Tống Tử Kỳ: "..."

Kỹ năng tán gái full điểm! Nhưng mà sử dụng sai đối tượng!

. .. Từ Từ không đúng, không phải Trần Lãng đã có bạn gái sao? Có bạn gái lại còn tán tỉnh khắp nơi?

Tống Tử Kỳ hoàn toàn không muốn phản ứng Trần Lãng, hắn đưa ngón tay chỉ một cái về hội trường, sau đó quay người đi theo hướng đó, ai biết Trần Lãng lại bám riết không tha: "Em định đến hội trường sao, thật là khéo, anh cũng chuẩn bị đến đó đây, cùng đi ~ "

Tống Tử Kỳ: "..."

... Hắn có thể nói từ chối sao?

Dọc theo đường đi, Trần Lãng không ngừng nỗ lực tìm đề tài làm quen Tống Tử Kỳ: "Mỹ nữ, em là sinh viên G Đại sao? Là sinh viên năm nhất sao? Ngành gì?"

Tống Tử Kỳ: "..."

Ngọa tào, Tề Lượng mau tới gọi chồng về nhà ăn cơm!

... nội tâm Tống Tử Kỳ gào thét.

Bất quá cùng khi đó, miệng Tống Tử Kỳ vạn vạn không dám thật sự mở miệng nói chuyện, thanh âm là trăm phần trăm tinh khiết đàn ông, vừa mở miệng sẽ lộ, cho nên vô luận Trần Lãng gợi chuyện làm sao, hắn chỉ có thể bày ra bộ mặt mỉm cười bất đắc dĩ, thỉnh thoảng gật gật đầu hoặc là lắc đầu một cái.

Rốt cục đến cửa hội trường, Tống Tử Kỳ thở phào nhẹ nhõm, rốt cục có thể thoát khỏi Trần Lãng hàng này rồi!

... Thế nhưng vấn đề lại tới nữa rồi, hắn làm sao đưa đồ cho Tống Tuyết Doanh đây?

Bây giờ Tống Tử Kỳ nhưng là mặc đồ nữ nha, lẽ nào hắn còn phải đổi về đồ nam? Phiền toái như vậy, còn không bằng tìm người giúp đưa đồ cho Tống Tuyết Doanh đi?

Hắn không dám mặc đồ nữ xuất hiện trước mặt Tống Tuyết Doanh, người khác không nhận ra hắn thì không tính, Tống Tuyết Doanh nhưng là em họ hắn a! Hai người bọn họ dù sao cũng cùng lớn lên từ nhỏ, Tống Tuyết Doanh cũng đã chứng kiến khi còn bé hắn bị Tống mụ mụ hóa trang thành bé gái.

Mặc dù nói đã qua nhiều năm như vậy, Tống Tuyết Doanh phỏng chừng cũng không nhớ rõ bộ dáng hắn trước kia, thế nhưng... Vạn nhất thì sao?

Vì vậy, Tống Tử Kỳ do dự một chút, đưa đồ cho Trần Lãng, sau đó chỉ chỉ về Tống Tuyết Doanh ở giữa hội trường, hai tay chắp trước ngực, một mặt cầu xin nhìn hắn.

"Hả? Bảo anh giúp đưa đồ cho cô bé kia sao?"

Tống Tử Kỳ vội vã gật gật đầu.

"Được a, thế nhưng, em phải làm sao cảm tạ anh đây?"

Tống Tử Kỳ: "..."

Tề Lượng mau tới gọi chồng về ăn cơm!

Trần Lãng hướng về Tống Tử Kỳ cong cong nở nụ cười: "Như vậy đi, dùng số điện thoại di động của em để đổi, thế nào?"

Tống Tử Kỳ gật gật đầu, nghĩ thầm hắn cứ cho Trần Lãng số điện thoại Tề Lượng là được... Mà ngay khi Tống Tử Kỳ lấy điện thoại di động ra muốn tìm đến số Tề Lượng, lại bị Trần Lãng vô cùng tự nhiên đoạt lấy, sau đó, Trần Lãng dùng điện thoại Tống Tử Kỳ gọi một cú điện thoại.

Tống Tử Kỳ sững sờ, sau một khắc, chuông điện thoại Trần Lãng liền vang lên.

Trần Lãng mò điện thoại của mình ra, nhìn số điện thoại di động trên màn hình một hồi, hài lòng cười cười: "Số đuôi 666, không tồi."

Tống Tử Kỳ: "..."

Trần Lãng tiếp tục cười: "Số điện thoại di động của em anh đã nhận, đồ anh giúp em cầm đi."

Mãi đến tận khi rời khỏi hội trường, Tống Tử Kỳ còn nguyên vẻ mặt chưa hoàn hồn.

...

A?

"Bá Nhã, tối hôm qua mày và Tâm Nguyệt... Thế nào rồi?" Lúc nghỉ ngơi, thanh niên người lai tuấn mỹ một tay ôm lấy vai thanh niên áo sơ mi trắng bên cạnh, nhíu mày, vẻ mặt bỡn cợt.

Lương Bá Nhã liếc mắt nhìn hắn, không lên tiếng.

"Tối hôm qua không phải là ra ngoài cùng Tâm Nguyệt sao, hai người có phát sinh gì không?" Trần Lãng vẻ mặt hóng hớt.

Lương Bá Nhã vừa ung dung thong thả vặn chai nước khoáng, vừa nói: "... Không có gì phát sinh."

"Mày quả thực không biết phong tình." Trần Lãng thở dài một hơi, "Còn tiếp tục như vậy, sẽ thành cô độc một đời đó, mày xem tao cũng đã thoát đoàn rồi, mày một nam thần Z Đại bao giờ mới được đây?"

Lương Bá Nhã ngẩng đầu nhìn phía trước, không nói gì.

Trần Lãng ban đầu còn tưởng rằng Lương Bá Nhã đang nhìn ai, kết quả hướng mắt về phía bên kia, liền phát hiện nơi đó căn bản không có gì.

Quả nhiên...

Khóe miệng Trần Lãng giật một cái, hắn vốn không nên hi vọng hàng này thông suốt.

"Không yêu thì không phải sinh viên! Làm huynh đệ, tao nhất định phải giúp mày một tay! Vừa vặn tao mới câu được một mỹ nữ, vậy cho mày số điện thoại di động của nàng đi..."  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top