Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 03: Nam nữ khác biệt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Beta: behattieu97

Cô giáo Trương sợ hai đứa bé nói không rõ, dẫn tới mâu thuẫn hai bên càng thêm gay gắt, dứt khoát tự bản thân kể lại, đem câu chuyện trước sau kể cho hai vị phụ huynh nghe một lần.

Ngồi nghe từ đầu đến đuôi, trong lòng bà nội Lưu vẫn phẫn nộ, nhưng không lập tức phát tác. Ngược lại, bà cảm thấy cháu gái mình lần này làm không có sai, cháu gái bà không phải là người tự tiện gây chuyện thị phi. Bất quá, làm người khác bị thương chính là do cháu của mình gây ra, bản thân mình lại là người lớn, chuyện gì cũng phải công bằng, hành vi của Lưu Triệt cũng không đúng.

Bên phía bà nội Lâm cũng tức giận không kém, nhưng không phải giận Lưu Triệt mà là giận cháu nội của mình. Bà liền giơ tay hung hăng chọc chọc đầu Lâm Hi:

"Cháu thật hay nha, dám khi dễ một bé gái, như vậy xem là giỏi đó hả? Cháu thành như vậy cũng là đáng đời!"

Lâm Hi: QAQ

Bà nội Lưu: ........

Lưu Triệt: ╮(╯▽╰)╭

Hai đứa nhỏ đều sai, lại thêm là hàng xóm của nhau, nên sự việc giải quyết đơn giản hơn nhiều. Hai đứa trẻ xin lỗi lẫn nhau, không tiếp tục truy cứu nữa. Từ khi Lâm Hi bị cha mẹ "vứt bỏ", liền cùng bà nội sống nương tựa lẫn nhau, mà nhà của Lưu Triệt và Lâm Hi chỉ cách nhau một cái hẻm. Người ta bảo không đánh không quen, sau sự việc đó bà nội hai nhà cũng thân thiết hơn lúc trước, bà nội Lưu bình thường đều ở nhà một mình, con trai và con dâu đều đi làm, chồng thì tuy đã về hưu nhưng vẫn đến đơn vị.

Hiện tại có một người làm bạn, hai người thường cùng nhau hẹn đi chợ chung, hoặc là buổi chiều không có việc gì cùng nhau ngồi may vá vài thứ lặt vặt, tâm sự việc nhà, mọi thứ đều diễn ra rất vui vẻ. Sau khi bị ăn đau, Lâm Hi cũng không dám tùy tiện trêu chọc Lưu Triệt, biểu hiện ở nhà trẻ cũng thu liễm rất nhiều, nhưng thật ra trong lòng cậu bé đó có chịu ngoan ngoãn như vậy không thì không ai biết được.

*****

Năm nay, thời tiết cuối thu có chút nắng gắt, trời nóng đến nỗi làm người khác phải chửi thề. Lúc này, máy điều hòa vẫn chưa được sử dụng phổ biến, nhà nào có nó tuyệt đối chính là "nhà giàu", những nơi được gắn nó phải như trung tâm thương mại, đừng nói đến một cái nhà trẻ lâu năm, muốn có tiền gắn máy điều hòa là việc nằm mơ giữa ban ngày. Tuy vậy, vì phòng ngừa học sinh ở nhà trẻ bị cảm nắng, bốn cây quạt trần đều mở hết công suất.

Trong góc phòng đều để mấy khối nước đá mua từ chợ kéo tới, có chỗ còn dính bùn, nhưng vẫn không thể ngăn cản mấy đứa trẻ có ý muốn đi lại liếm thử một cái. Nếu không có thầy cô giáo trông chừng nghiêm ngặt, không chừng đã có không ít đứa bị tiêu chảy.

Cô giáo Trương cùng một cô giáo lớn tuổi khác đi vào phòng học, thông báo cho học sinh biết đi tắm trước rồi sau đó mới ngủ trưa. Kỳ thật ở nhà trẻ này không có dùng nhà tắm, hôm nay trường ra quyết định như vậy cũng là do ông trời bức bách, không còn biện pháp nào khác chỉ nghĩ ra được chủ ý như này.

Gọi là tắm rửa nhưng thực ra chỉ cởi đồ bọn nhóc ra, sau đó xối nước lạnh lên cho bớt nóng thôi. Dù sao tuổi này con nít cũng chưa có ý thức đối với sự khác biệt giới tính, trước ngực đứa nào cũng chỉ có hai điểm nhỏ hồng hồng, phía dưới còn mặc quần lót nhỏ của con nít nên không khác gì nhau. Mỗi phòng đều có hai cô giáo, một người phụ trách xối nước, người kia phụ trách lau khô, mặc xong quần áo cho bọn nhỏ rồi về lớp tiếp tục ngủ trưa.

Hiện tại đến lớp Lưu Triệt tắm rửa, cô giáo một bên chỉ huy cả lớp cởi đồ, sau đó chỉ bọn nhóc xếp giày lên kệ. Bởi vì tốc độ tắm không nhanh, cho nên hàng tương đối dài. Trong lúc nhàn rỗi, cũng không biết là do ai bắt đầu, tụi nhóc đều tò mò với thân thể của con trai và con gái khác nhau như thế nào. Kết quả là mọi người đều đối với cái gọi là "giới tính" sinh ra tò mò. Nửa người trên bọn nhóc đều ở trần, trừ tóc khác biệt ra, bọn chúng cũng không phát hiện có gì khác nhau. Nhưng có một đứa trẻ liền nói ra:

"Mẹ ta nói, con trai có tiểu JJ nha, còn con gái thì không."

Đến tiểu JJ trông như thế nào, mấy đứa con gái cũng chưa gặp qua, mà đáp án chính là nằm bên trong quần của tụi con trai nha. Có một bé gái gan lớn,trực tiếp dùng tay kéo quần của đứa bé trai bên cạnh, nhìn nhìn vào bên trong, bừng tỉnh đại ngộ:

"A, đúng là mình không có cái này nha!"

"Con gái không có tiểu JJ sao?" Bé trai khác nghe nói vậy mặt khiếp sợ, sau đó liền ngây ngốc hỏi:

"Vậy bọn con gái đi tiểu như thế nào nhỉ? Chẳng phải sẽ bị nghẹn chết ư?"

"Sẽ không bị nghẹn chết nha, chúng ta ngồi xổm để tiểu nha....."

Lúc trước Lưu Triệt cũng từng nhìn qua tiểu JJ của em họ mình, nhưng đã lâu rồi ai nhớ thứ đồ kia sẽ như thế nào! Nói không tò mò khẳng định là giả, nhưng kêu bé đi xem chỗ đó của người ta, bé rất là ngượng nha, rốt cuộc bé đối với con trai trong lớp cũng không thân. Miễn cưỡng gọi là quen cũng chỉ có tên kia...

Lưu Triệt xếp hàng sau lưng Lâm Hi, liền nhìn xuống phía dưới của người ta, chẹp, bé dám xem nha, nhưng người ta chắc sẽ không chịu đâu, ai bảo quan hệ của hai người không được tốt lắm. Lâm Hi tuy đứng gần cuối, nhưng cậu vẫn nghe bọn nhóc phía trước bàn luận, cũng thấy được hành động của bé gái kia. Lại bỗng nhiên quay đầu nhìn Lưu Triệt đang ngắm chỗ nào đó của cậu, nhất thời cảm thấy phía dưới căng thẳng, cả người không yên, vội vàng dùng hai tay che lại nơi hạ thân, thẹn quá thành giận:

"Cậu nhìn cái gì mà nhìn!"

Trong đầu lại nghĩ thầm, nếu con nhỏ chết tiệt kia thật dám đối với cậu làm cái gì thì cậu khẳng định liều chết cho xem, xem ai lột của ai trước!!!!( ̄Д ̄)ノ

Lưu Triệt liếc cậu ta: "Ai muốn xem của cậu, hừ !!!!!"

Sau khi tắm xong chính là thời gian ngủ trưa. Lưu Triệt nằm ngửa ở trên đệm mềm, vẫn là nóng đến không ngủ được. Bé nhìn bạn gái bên cạnh mình đang ngủ rất ngon, lại còn chảy nước miếng. Lưu Triệt trợn mắt nhìn trần nhà màu xanh lục đang tróc sơn, quạt trần lảo đảo lắc lư, còn phát ra tiếng "chi chi chi", làm bé thập phần lo lắng cây quạt kia có khi nào rớt xuống đầu bé hay không. Có lẽ Lưu Triệt nhìn chằm chằm vào cây quạt, tựa như bị thôi miên, từ từ hai mắt như diếp vào nhau.

Bốn giờ rưỡi chiều, bà nội Lưu đến đón Lưu Triệt, thuận đường đón Lâm Hi về nhà luôn. Nguyên nhân là do hôm nay bà nội Lâm trong lúc làm việc, không cẩn thận bị trẹo chân, bà Lưu liền chủ động đi đón hai đứa. Đi ngang qua trường tiểu học, đón Lệ Lệ về nhà luôn. Tới đầu ngõ, Lâm Hi tự mình nói lời cảm ơn và chào tạm biệt với bà nội Lưu, sau đó tự mình đi vào nhà.

Bà nội Lưu quan sát mấy ngày, cảm thấy đứa nhỏ này cũng không tệ, đôi khi thậm chí còn hiểu chuyện hơn so với cháu gái mình. Về đến nhà rửa sạch tay, bà nội Lưu từ tủ lạnh lấy ra một que kem, bẻ đôi ra, chia cho Lưu Triệt và Lệ Lệ mỗi người một nửa. Hai đứa nhỏ một bên ăn kem, một bên xem phim hoạt hình, bên cạnh là cây quạt điện đang thổi vù vù.

Tivi 14inches đang phát chương trình " Cuộc phiêu lưu của vịt con", Lưu Triệt vẫn luôn không thích bộ phim này. Bé vẫn là thích "Cảnh sát trưởng Mèo Đen" hoặc "Anh em Hồ Lô" hơn. Xem xong phim hoạt hình, Lệ Lệ ở trên bàn làm bài tập, Lưu Triệt ghé vào bên cạnh nhìn trong chốc lát, bé cảm thấy thời điểm chị họ mình làm bài tập rất lợi hại, liền nhịn không được mới hỏi: "Chị ơi, chị đang viết cái gì thế?"

"Chép bài tiếng việt nha."

Năm nay, Lệ Lệ đã lên lớp ba. Cô giáo bắt đầu cho học sinh dùng bút máy để làm bài tập, nhưng mà loại bút này khi viết sai liền không thể sửa được, cho nên Lệ Lệ nắn nót từng nét, cực kì nghiêm túc.

Bà Lưu nghe thấy tiếng hai đứa trẻ nói chuyện, lại sợ Lưu Triệt quấy rầy việc học của Lệ Lệ, liền đi lại đem Lưu Triệt ra chỗ khác chơi. Lưu Triệt cưỡi xe đồ chơi qua lại trong ngõ, kiểm tra lãnh địa của chính mình. Mấy người hàng xóm khi gặp bé đều trêu đùa. Dượng và cô của Lưu Triệt mỗi tối đều đúng 6 giờ rưỡi sẽ đến đón Lệ Lệ về, cách thật xa đã nghe được tiếng cười của cô, Lưu Triệt đạp xe thật nhanh đến hướng đó:

"Cô ơi ~ ~"

Lưu Ái Lâm vừa thấy cháu gái nhỏ mũm mĩm nhà mình, liền yêu thích không thôi, lập tức lấy khăn tay lau mồ hôi cho Lưu Triệt, dượng Lệ Quân buông đồ vật trong tay xuống, cười cười đem Lưu Triệt bế lên, trộm đưa cho Lưu Triệt vài chiếc kẹo:

"Triệt Triệt kêu dượng đi nào!"

"Dượng ơi ~ ~"

Lưu Triệt ngọt ngào kêu một tiếng, nhếch miệng cười, lộ ra hai cái răng nanh. Lưu Triệt thích nhất là cô cùng dượng tới. Mỗi lần họ đến đều sẽ mang đồ ăn ngon cho bé. Lưu Ái Lâm nhìn chồng mình đưa kẹo cho Lưu Triệt, liền trừng anh một cái, quay đầu liền nói:

"Triệt Triệt buổi tối không được ăn nhiều kẹo nha, nếu không sẽ sâu răng đó, sâu răng thì phải nhổ răng, rất đau đó nha, cháu muốn bị nhổ răng sao?"

Lưu Triệt vừa nghe, liền vội vàng dùng bàn tay núc ních thịt che miệng mình lại, nghiêm túc mà lắc lắc đầu. Hai vợ chồng thấy bộ dáng đáng yêu đó của cháu mình, tâm liền mềm nhũn. Dượng Lệ Quân cười ôm Lưu Triệt vào nhà.

Ở phòng khách, Lệ Lệ đang ngồi ngoan ngoãn làm bài tập. Lệ Quân thả Lưu Triệt xuống, bước lại sờ sờ đầu con gái mình. Con mình từ nhỏ đã trầm tính, tuy không hoạt bát như Lưu Triệt, nhưng lại thập phần hiểu chuyện và nghe lời. Hai vợ chồng chào bà nội Lâm, họ ngồi nói chuyện một lát với nhau, sau đó chuẩn bị mang Lệ Lệ về.

"Ở chỗ này ăn cơm đi rồi về, đợi một lát nữa là anh trai với chị dâu con về tới rồi." Bà nội Lưu nói với con gái mình.

"Con không ăn đâu mẹ, giờ con về vẫn nấu cơm kịp. Tủ lạnh ở nhà còn thừa đồ ăn, chỉ cần hâm nóng lại là được ạ, không nên lãng phí." Bà nội Lưu cũng không miễn cưỡng họ ở lại, đem vài món gói cho con gái mang về, cùng Lưu Triệt tiễn ba người ra đầu hẻm. Trước khi Lệ Quân đi, liền bế Lưu Triệt giơ lên cao xoay vài vòng, lại dùng hàm râu mới mọc cọ cọ trên mặt Lưu Triệt.

Lưu Triệt: QAQ

Lưu Ái Lâm thấy thế cười đánh chồng mình: "Anh làm vậy sẽ làm đau Triệt Triệt nha!" Ô ô ô, tuy rằng bé rất thích dượng, nhưng dượng nhiệt tình hơi quá mức rồi, bé có chút đau nha. .....

Một lúc sau ông nội và ba mẹ của Lưu Triệt đều đã về, năm người cùng nhau ăn cơm đến vui vẻ. Ăn cơm xong, nhiệt độ bên ngoài cũng giảm xuống không ít, mọi người đều dọn ghế trúc ra ngoài nằm.

Ở trong ngõ có một khu đất trống, mọi người tập trung xung quanh dưới chân cột đèn đường, phía trên là ánh sáng vàng vàng, phía dưới mọi người đều phe phẩy cây quạt tay, nói chuyện trong nhà với nhau. Gần đó đám con nít rủ nhau chơi nhảy dây, nhảy ô, nhóm khác chơi đánh giặc... Không khí lúc này thật yên bình ... Lưu Triệt vẫn như cũ cưỡi con xe đồ chơi của mình đi tới đi lui, trên tay còn cầm cây súng bắn nước, chơi đến vô cùng vui vẻ.

Đang lúc vui đến quên trời đất, Lưu Triệt bỗng nhiên thấy Lâm Hi đứng cách đó không xa, bên người còn có mấy bé trai khác. Bọn họ ở hẻm khác, bình thường ít đến bên nay chơi, cũng không biết trận gió nào thổi tới khiến đám nhóc đó đến đây. Lưu Triệt không muốn để ý cậu, quay đầu liền muốn đi, không ngờ Lâm Hi chạy tới chỗ Lưu Triệt, túm chặt tay bé.

"Cậu có dám đến chỗ này với tôi không?" Lâm Hi cười xấu xa nói.

*****

Ngoại truyện nhỏ:

Lâm Hi: "Lần đó ở nhà trẻ, thật ra em muốn nhìn tiểu đệ đệ của anh phải không?"

Lưu Triệt sớm đã quên: "Hả?????"

Lâm Hi: "Em chắc chắn hiểu được."

Lưu Triệt: "Anh đang nói gì vậy?"

(Thật ra cô đã nhớ đến chuyện gì rồi, nhưng cô nhất quyết không thừa nhận đâu.)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top