Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Min Yoongi ngạc nhiên. Nó mở to đôi mắt và nhìn Namjoon.

-Nuôi?

-Đúng vậy, chú sẽ nuôi cháu!- Namjoon khẳng định chắc nịch.

Khi bố mẹ Yoongi mất, nó không còn lấy một người thân, vì thế sau đó, nó lang thang ngoài đường với chiếc áo đen rách rưới cùng chiếc quần jean đã sờn đôi đầu gối. Có người thương cho nó mẩu bánh mì, cái bánh bao hay cái đùi gà. Có người ngỏ ý muốn đưa nó vào cô nhi viện, nhưng nó chỉ lắc đầu.

Đến nước này, thằng bé thầm nghĩ, dù gì nó cũng chẳng còn nơi để về, bất quá thì sẽ được ăn bữa cơm cuối cùng rồi bị đem vào nơi buôn bán nội tạng, buôn người hay làm gì đó.

Cũng tốt hơn là lang thang một mình.

Yoongi cầm nay Namjoon, không nói chẳng rằng, mặt cúi gằm nhìn xuống bàn chân trắng bám đầy bụi và đất cát, Namjoon dắt nó bế lên chiếc xe đạp cọc cạch, đạp nhanh trở về nhà.

______________________________________________



-Hey Namjoon, nói cho tôi biết đứa bé nào đang ngồi sau xe anh vậy?

Jungkook vẫy vẫy cái tay về phía Namjoon. Anh chỉ cười hiền và đáp:"Con tôi đó, đẹp trai không?" rồi lao về phía trước, để lại phía sau một Jungkook chỉ biết gãi đầu:"Thế quái nào hắn ta lại có con vậy nhỉ?"

-Chú!- Yoongi ngồi sau giựt giựt áo Namjoon.

Ôi cảm tạ trời đất, cảm ơn chúa vì nó đã gọi anh một tiếng "chú". Mặc dù cái giọng của nó chẳng dễ thương một xíu nào, luôn khô không khốc nhưng sao Namjoon lại cảm thấy có một ánh sáng mang tên niềm vui chiếu rọi vào người anh thế nhỉ.

-Sao hả?

-Ừm, có vẻ  hơi khó chịu xíu nhưng chú làm ơn đừng gọi tôi là con chú được không. Nghe hơi kì. Với lại chú không sợ hàng xóm hiểu lầm sao?

-Cháu không thích à?

-Ý tôi không có phải vậy...

-Vậy thì chú sẽ sửa.

-Nhưng chú vẫn có thể gọi tôi là con xưng chú nếu chú muốn. Được chứ?

Namjoon cảm thấy một dòng ấm nóng chảy trong huyết mạch của mình. Anh thấy ấm áp ngay cả khi đây là lần đầu anh gặp nó. 

Nó đáng yêu mà, nhỉ?

-Con có muốn ăn kem không, chú mua?

-Tôi nghĩ, trước hết chúng ta nên về nhà. Hơi ngại nhưng chú có thể nấu cho tôi một ít đồ không, tôi hơi đói.

-Được rồi, vậy thì ta về nhé!



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top