Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

02.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Namjoon đến nhà hàng sớm mười phút. Anh ngồi trong xe khi đợi Ami đến, anh nhất quyết đến đón cô. Nhưng cô ấy lại từ chối, vì xong công việc bán thời gian ở cửa hàng tiện lợi, cô sẽ lái xe đến địa điểm đã hẹn cho tiết kiệm thời gian hơn.

Một nụ cười nở trên khuôn mặt anh khi anh nhận thấy bạn gái của mình đã đến.

Namjoon ra khỏi xe và ôm Ami vào lòng, kéo cô thật chặt vào người mình.

"Anh đã rất nhớ em."

"Hôm qua anh đã gặp em," cô lầm bầm vào ngực anh.

Anh dứt ra, luồn tay qua mái tóc vàng bạch kim của cô để nhẹ nhàng ôm lấy sau đầu cô. 

"Đối với anh như vậy đã quá lâu."

Anh hạ thấp miệng mình xuống môi cô trong một nụ hôn nhẹ nhàng, áp môi mình vào môi cô. Cô ấy có vị như hoa hồng và miệng cô ấy mịn màng như cánh hoa của chúng. Cô mềm nhũn sau nụ hôn ấy.

"Em có đói không?" Namjoon hỏi, luồn tay mình vào tay Ami.

"Nghe nói nơi này rất tốt, phong cảnh đẹp và đồ ăn cũng rất tuyệt."

Cô siết chặt tay mình trong tay anh.

"Em rất xin lỗi anh, Namjoon, em đã ăn ở nơi làm việc. Sếp của em đã mang thức ăn đến để cảm ơn mọi người đã làm việc chăm chỉ và -"

Anh cắt lời cô. "Đừng lo lắng, em yêu à. Lần khác chúng ta sẽ ăn cùng nhau."

"Chúng ta còn có thể đi vào, anh hẳn là đói bụng."

Anh giật cả mình.

"Anh có thể ăn một cái gì đó sau. Nào, chúng ta hãy đi dạo."

Nhà hàng nằm ở ven hồ, có tầm nhìn tuyệt đẹp ra cây cối, núi non và làn nước xanh thẳm.

 Namjoon đã chọn nơi này vì sự hấp dẫn lãng mạn của nó, nghĩ rằng bối cảnh sẽ là bối cảnh hoàn hảo để yêu cầu Ami chuyển đến.

Tuy nhiên, anh ấy không nản lòng. Trên thực tế, anh ấy nghĩ sẽ còn tốt hơn nếu cuộc thảo luận này tránh xa tiếng ồn ào của đĩa ăn và tiếng bàn tán của những vị khách khác.

Cả hai cùng nhau đi dạo, tay trong tay khi bắt đầu trên con đường đất. Mặt trời lặn sơn chúng bằng vàng, và Namjoon khó rời mắt khỏi Ami.

Cô nhận thấy.

" Sao anh nhìn em với ánh mắt như vậy?" Cô đỏ mặt hỏi.

"Em thật đẹp" anh đáp lại. " Anh không biết mình đã làm gì để xứng đáng với em."

Ami ngại ngùng ngoảnh mặt đi, nhưng Namjoon vẫn tiếp tục đi.

"Khi anh gặp em vài năm trước, anh vẫn chưa bao giờ nghĩ rằng chúng ta sẽ có kết quả như ngày hôm nay. Cả hai chúng tôi đều là sinh viên năm nhất không biết gì ở ngôi trường lớn này, nghĩ rằng chúng ta sẽ chỉ tận hưởng một vài tuần bên nhau sau chuyến dã ngoại năm ấy. Nhưng thật may, anh đã nhận ra em, chính là tất cả những gì anh muốn có."

"Anh chính là đang cầu hôn em sao?" Ami hỏi đột ngột, cắt ngang phần còn lại của bài phát biểu của anh. Anh ghi nhận đôi mắt cô mở to như thế nào và dừng bước.

"Không, chúng ta vẫn đang học đại học. Nhưng, anh chỉ muốn -"

"Em đã gặp một ai đó," Ami thốt lên, xong lại thì thầm. "Em đã yêu một người khác."

Namjoon nhìn cô chằm chằm, tay anh vẫn nắm chặt tay cô.

"Gì?"

Ami nhìn xuống đôi bàn tay chung đụng của họ và nhanh chóng buông ra và chuẩn bị rời đi.

"Em xin lỗi Namjoon, em không cố ý để chuyện này xảy ra. Nhưng em thật sự đã yêu một người khác."

"Em lừa dối anh?" - Anh hỏi, trái tim anh như chết lặng.

Cô lắc đầu chắc nịch.

"Không, em có ý định đó, nhưng ... em muốn."

Anh chỉ biết nhìn cô chằm chằm, không biết nên nói hay làm gì. Thậm chí không biết phải nghĩ gì.

"Diễn ra bao lâu rồii?"

Ami nhìn vào mắt anh ta một lúc trước khi quay đi lần nữa.

" Em cũng không rõ nữa, nhưng chắc khoảng sáu tháng trước?"

"Sáu tháng! Sáu tháng người khác lén lút sau lưng tôi?" Namjoon lùi lại một bước trước cô gái.

"Em rất xin lỗi," cô khóc.

"Em thực sự đã cố gắng ngừng thích anh ấy. Em đã cố gắng làm cho em thoát ra khỏi đống hỗn loạn đó. Em đã cố gắng thích -"

"Thích tôi hơn?" Namjoon đã hoàn thành câu nói cho cô ấy.

"Em thích tôi thì sau đó xảy ra gì nữa?"

"Em vẫn yêu anh, Namjoon. Chỉ là em không ..."

Không đợi cô nói hết câu, anh đã biết cô ấy định nói gì, và định làm gì. Cô ấy không còn yêu anh nữa.

"Nhưng anh yêu em." Anh cầu xin cô, anh không quan tâm xem mình trông có vẻ yếu ớt hay không.

Namjoon đưa tay vuốt tóc cô.

" Anh định mời em đến ở cùng với anh."

Một vài giọt nước mắt trượt dài trên má Ami.

"Namjoon à, mọi chuyện đã xảy ra như vậy, em rất xin lỗi. Em sẽ luôn quan tâm đến anh, luôn ủng hộ anh, nhưng với tư cách là một người bạn thân được chứ? Em muốn được làm chính em, làm những gì em muốn và yêu người em yêu. Chúng ta chia tay nhé?"

Tim anh đau. Cơ thể anh đau. Anh muốn nói rằng anh yêu cô nhiều đến thế, hi sinh cô nhiều đến thế. Nhưng anh không thể nào nói ra được.

" Anh xứng đáng có cơ hội tìm được tình yêu đích thực. Em cũng vậy, Namjoon."

Tình yêu đích thực. Hai tay anh cuộn lại thành nắm đấm. Làm sao cô dám nói những gì họ có không phải là tình yêu thực sự.

"Em sẽ đi," cô nói.

" Anh ... bảo trọng, Namjoon."

Anh nhìn cô đi khi đứng một mình ở bờ hồ. Những gì được cho là một trong những đêm hạnh phúc nhất trong cuộc đời anh lại trở thành một thứ gì đó thật xấu xa, thật vặn vẹo.

Anh đứng đó một lúc, không thể di chuyển hay xử lý những gì đã xảy ra.

Sau đó, trời đã khuya và nhiệt độ giảm xuống cuối cùng đã buộc anh phải rời đi. Anh leo lên xe và đánh tay lái khiến còi xe chói tai.

Người qua đường trừng mắt nhìn anh ta, nhưng anh ta không quan tâm. Anh ta lặp đi lặp lại hành động đó.

Mọi chuyện đã kết thúc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top