Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

begin

Trong ánh chiều tà nhạt nhòa của thành phố, những cơn gió nhẹ nhàng khẽ lướt qua, mang theo hương vị của mưa đầu mùa. Namtan đứng tựa vào lan can ban công, đôi mắt sâu lắng nhìn về phía xa. Cô là một phụ nữ mạnh mẽ, có chút lạnh lùng nhưng không thể giấu được nét dịu dàng trong từng hành động. Cô không nói nhiều, nhưng khi đã yêu ai, thì đó là một tình yêu mãnh liệt, sâu sắc đến mức người khác khó mà chạm đến được.

Đằng sau, tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên, như những âm thanh nhỏ nhưng lại khắc sâu vào tâm trí. Film xuất hiện với nụ cười ngọt ngào, đôi mắt tròn xoe long lanh như chứa cả bầu trời đêm. Cô bước đến gần Namtan, hai bàn tay mảnh khảnh lén luồn vào vòng eo của người phụ nữ cao lớn hơn mình, rồi khẽ nói:

"Chị đang nghĩ gì thế?"

Namtan khẽ giật mình, nhưng không quay lại. Cô chỉ đứng yên, để yên cho Film ôm mình từ phía sau. Giọng nói của cô trầm ấm vang lên, hòa vào không gian tĩnh lặng:

"Nghĩ về em."

Film bật cười khúc khích, mặt tựa vào vai Namtan, hít hà mùi hương quen thuộc của người mình yêu. Nhưng đôi mắt cô nhanh chóng ánh lên nét buồn:

"Chúng ta yêu nhau được bao lâu rồi hả chị?"

Câu hỏi của Film khiến Namtan thoáng ngập ngừng. Họ đã bên nhau từ lâu, nhưng dường như giữa họ vẫn còn khoảng cách vô hình nào đó. Cả hai đều yêu nhau, nhưng tình yêu này không phải lúc nào cũng dễ dàng. Cái xã hội ngoài kia vẫn đầy rẫy những ánh mắt phán xét, những lời nói lạnh lùng về mối quan hệ của họ.

Namtan khẽ quay lại, đưa tay vuốt nhẹ mái tóc mềm của Film, đôi mắt sâu thẳm nhìn thẳng vào đôi mắt ngây thơ của cô gái trẻ. Namtan nói, giọng trầm và đầy sự chắc chắn:

"Bao lâu không quan trọng, quan trọng là chúng ta yêu nhau kiêu hãnh làm người."

Lời nói ấy như một lời khẳng định chắc nịch về tình yêu của họ. Film ngước lên nhìn Namtan, trái tim cô bỗng đập mạnh hơn. Cô biết rằng tình yêu này là thật, sâu đậm và vững bền, nhưng đồng thời cũng là tình yêu đầy đau thương, hy sinh. Nhưng với Namtan, Film chính là cả thế giới, là lý do duy nhất khiến cô tiếp tục mạnh mẽ, bất chấp mọi thứ ngoài kia.

Film khẽ nhón chân, đặt lên môi Namtan một nụ hôn dịu dàng, rồi nhẹ nhàng nói:

"Em không cần gì nhiều, chỉ cần chị, chỉ cần chúng ta luôn bên nhau."

Namtan đáp lại bằng một nụ cười hiếm hoi. Cô cúi xuống, ôm trọn Film vào lòng, cảm nhận sự ấm áp từ cơ thể mảnh khảnh của người con gái mình yêu. Họ đứng đó, giữa không gian tĩnh lặng, không cần nói gì thêm, chỉ có tiếng gió vi vu và nhịp tim hòa nhịp với nhau.

Đêm ấy, cả hai nằm cạnh nhau trên chiếc giường êm ái, Film cuộn tròn như một chú mèo nhỏ, nép sát vào lòng Namtan. Cô gái trẻ rúc đầu vào ngực người phụ nữ lớn hơn, tay nắm chặt lấy tay Namtan, như sợ rằng nếu buông ra, cô sẽ đánh mất người mình yêu mãi mãi.

Trong bóng tối, Namtan đưa tay vuốt nhẹ má Film, ánh mắt cô ánh lên sự yêu thương, nhưng cũng đầy trăn trở. Tình yêu của họ chưa bao giờ dễ dàng, nhưng cô biết, chỉ cần có Film, mọi khó khăn đều có thể vượt qua. Cô thì thầm vào tai Film, giọng nói trầm ấm như lời ru:

"Ngủ đi, bé con của chị. Ngày mai, mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn."

Film chỉ mỉm cười, khẽ gật đầu và nhắm mắt lại. Trong khoảnh khắc ấy, cô cảm thấy yên bình, như thể mọi đau thương và bất công ngoài kia không còn quan trọng nữa. Cô chỉ cần Namtan, chỉ cần tình yêu của họ là đủ.

Cả hai chìm vào giấc ngủ, với trái tim đầy yêu thương và sự kiên định. Tình yêu này, dù có bao nhiêu khó khăn, vẫn sẽ luôn rực rỡ, như bông hoa hồng giữa bão tố – đẹp đẽ và kiêu hãnh đến cuối cùng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top