Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 13 : Chọc Tức

“Em đang suy nghĩ cái gì?” Namtan nhìn thấy dáng vẻ khẩn trương của nàng liền đổi cách xưng hô thì khóe môi lộ ra một nụ cười, duỗi tay ra, ôm em vào trước ngực, ánh mắt sâu sắc bắn ra một tia hào quang: “Đừng quên, từ bây giờ trở đi, em là người đàn bà của tôi, mặc dù chúng ta không làm chuyện đó, nhưng chúng ta cũng phải đồng giường cộng chẩm, em phải thay tôi làm ấm giường.”

“Tôi không…………..” Lời còn chưa kịp nói hết, cổ tay đã bị cô siết chặt, kéo lên trên lầu: “Em không có tư cách nói không,em phải biết tôi lớn hơn em,em phải biết cách xưng hô sao cho đúng đừng làm tiểu nha đầu lì lợm nữa.”

“ Cô buông ra, để tôi tự đi.” Nàng liều mạng giãy dụa.

Ầm, Namtan lập tức ném Film lên giường, thân thể trực tiếp đè ở phía trên, đặt em ở dưới thân, nhìn chằm chằm vào vẻ mặt phẫn nộ của em, tâm tình của Namtan cực kỳ vui vẻ, cô cũng không tin, cô không chinh phục được em.

“ Cô buông, đồ lưu manh.” Film gào to, muốn đẩy cô ra.

“Cô tốt nhất đừng nhúc nhích, đừng thử thách tính nhẫn nại của tôi nếu không, tôi cũng không dám cam đoan, có làm ra chuyện lưu manh hay không? Bây giờ cô muốn sao?Cô không chịu hạ mình xưng hô lơn nhỏ với tôi ư?,được thôi” Namtan bị em cọ qua cọ lại trong ngực, làm cho thân thể cô lập tức bị kích động.

Film bị dọa đến nỗi ngay cả một cử động nhỏ cũng không dám, bởi vì nàng cảm giác được bàn tay cô đang mò mẫn giữa chân mình, tuy rằng nàng chưa từng xảy ra chuyện nữ nữ với nhU, nhưng những biểu hiện như thế này nàng vẫn biết đó là gì? Ánh mắt cũng không dám nhìn thẳng cô, nhưng trong lòng quả thật là hận muốn chết……….

Namtan ngửi được mùi thơm tươi mát trên người em, rất kỳ lạ là trong nháy mắt thân thể đã bình tĩnh trở lại, cũng tan biến trong nháy mắt, nàng không giống như những người phụ nữ trước đây, không có mùi son phấn thì có mùi nước hoa, nếu không thì lại có mùi của sữa, hương vị tự nhiên thuần khiết của nàng làm cho cô đột nhiên cảm thấy quyết định bao dưỡng nàng cũng là một quyết định không tồi.

Bị cô ôm vào trong ngực, giờ phút này Film lại hận không thể giết chết cô, nhưng lại không thể giãy dụa, đành phải nhắm mắt lại không nhìn tới cô………….

Nhìn thấy bộ dáng hận muốn chết nhưng lại không làm được gì của Film, ánh mắt Namtan lộ ra ý cười, cùng em chơi trò chơi này cũng vui lắm chứ.

Hai người vẫn nằm im trên giường trong một tư thế cực kỳ mờ ám, nhưng mỗi người đều chìm đắm trong suy nghĩ của riêng mình………………

Không biết từ lúc nào thì mơ mơ màng màng ngủ say, cho đến khi Film tỉnh lại thì đã không thấy bóng dáng của Namtan đâu cả, trời cũng đã sáng, lúc này nàng mới thở phào nhẹ nhõm, vội vàng đứng dậy chạy vào nhà vệ sinh rửa mặt chải đầu, liền thấy phía trước gương có dán tờ giấy: “Buổi tối, phải trở về trước sáu giờ.”

“Bệnh thần kinh, tại sao tôi phải nghe lời cô?” Film tức giận xé nát tờ giấy và ném nó vào trong sọt rác, cô ta muốn mình trở về, mình sẽ không trở về, lại nói, buổi tối nàng còn phải đi làm thêm, đến tám giờ mới tan ca.

“Film, cậu đã tới rồi, hôm qua thế nào? Đối phương là ai vậy? Hai người có xảy ra chuyện ấy hay không?” Janeyeh vừa nhìn thấy Film, liền giữ chặt nàng lại, liên tục hỏi thăm.

“Jane, cậu hỏi nhiều như vậy, mình làm sao trả lời kịp.” Film buồn cười nhìn cô.

Jane đánh giá nàng, gật gật đầu nói: “Tâm tình không tệ nha? Có phải đối phương rất đẹp trai hay không? Mau nói cho mình biết, tối hôm qua rất kích thích có phải không?”

“Bà tám, được rồi, nói cho cậu biết, tối hôm qua không xảy ra chuyện gì cả, đúng thật là oan gia ngõ hẹp mà, người mua mình lại là cô ta.” Film nhớ tới Namtan liền hận đến nghiến răng nghiến lợi.

“Cậu đang nói ai vậy?” Jane không hiểu.

“Chính là cái tên Namtan Tipnaree Weerawatnodom đó, cô ta dùng tiền của chính mình để bồi thường chính mình.” Film  nói một hơi.

“A……………..” Đột nhiên Jane la to lên.

“Cậu làm gì vậy? Lỗ tai mình sắp bị cậu làm cho điếc rồi nè.” Film lấy tay che lỗ tai lại, không biết bạn thân của mình lên cơn điên gì?

“Namtan Tipnaree, ai là Namtan?” Jane kích động nắm lấy tay cô.

“Chính là người mà cậu thường xuyên nhắc tới, Namtan Tipnaree Weerawatnodom” Film nhìn thấy phản ứng dữ dội của cô, liền bật thốt lên.

“Cái gì?” Jane kinh ngạc há hốc mồm: “Cậu nói lại một lần nữa, là tổng tài Tipnaree – Namtan Tipnaree sao?”

Cuối cùng Film cũng hiểu được sự ngây ngốc hoa mắt của cô, tức giận nói: “Không phải.” Nếu nói là phải thì nhất định cô sẽ hỏi không dứt.

“Mình biết ngay mà, làm sao có thể là cô ta? Bên cạnh cô ta nhiều phụ nữ như vậy, thì cần gì phải đi bao dưỡng làm chi.”Jane khôi phục lại như bình thường, nhưng cũng mang theo thất vọng, nếu đúng là cô ta, bản thân không phải sẽ có cơ hội gặp mặt người phụ nữ trong truyền thuyết sao?

“Cậu thật là…..” Film nhìn cô cười khổ.

----

Phòng làm việc.

Mỗi một lần Ciize nhìn thấy văn kiện là một lần nói với cô: “Đại khái mọi chuyện chính là như vậy, cậu xem thế nào? Nếu không có vấn đề gì thì tôi sẽ thực hiện.”

“Những chuyện nhỏ nhặt này, cậu xem là được rồi, không cần hỏi tôi, tôi đi trước đây.” Namtan lại không yên lòng liếc nhìn đồng hồ, bây giờ là năm giờ, nên tan sở rồi, nghĩ đến khuôn mặt nhỏ nhắn phẫn nộ, tính cách không khuất phục của em, cô lại càng muốn chinh phục em.

“Hết giờ làm việc rồi sao?” Theo bản năng Ciize cũng nhìn đồng hồ “Còn chưa tới năm giờ đâu, tại sao tan sở sớm như vậy?” Đột nhiên cười thần bí, “Chẳng lẽ lại có bạn gái mới, nói đi, là người mẫu hay diễn viên truyền hình, điện ảnh? Hoặc là người tình bí ẩn nào?

“Chẳng lẽ, ngoại trừ phụ nữ ra tôi không còn việc gì có thể làm sao?” Namtan  liếc nhìn cậu một cái, trực tiếp cầm lấy áo vest muốn rời khỏi, tuy rằng cô quả thật là vì phụ nữ, nhưng người phụ nữ này thật sự rất khác biệt.

“Ngoại trừ phụ nữ, tôi thật không biết còn có chuyện gì có thể làm cho Tipnaree đại tổng tài nóng vội như vậy.” Ciize mở miệng trêu đùa.

“Cậu có phải rất nhàn rỗi hay không?” Namtan nhìn Ciize, mặc dù biết cô hiểu rất rõ chính mình.

“Ok, tôi bề bộn nhiều việc, cậu muốn làm gì thì làm, tôi không có hứng thú muốn biết đâu.” Ciize lãnh đạm nhún vai, phụ nữ của cậu ấy thật sự nhiều lắm, thay người như thay áo cũng không có gì lạ.

Namtan lái xe nửa giờ đã trở về tới biệt thự, mở cửa ra, em còn chưa có về, không hề gì, dù sao cũng còn chưa tới sáu giờ, cứ ngồi trên ghế sô pha xem báo trước đã……….

Nửa giờ trôi qua, em vẫn chưa trở về.

Một giờ lại trôi qua, em còn không có trở về, vẻ mặt cô đã muốn tối đen.

Lại một giờ nữa trôi qua, lúc này vẻ mặt cô đã muốn âm trầm dọa người……….

Sau khi tan ca ở cửa hàng tiện lợi, Film chậm rãi đạp xe trên đường, nàng không muốn trở về, không biết hôm nay cô ta có đến hay không? Tốt nhất là đừng tới, trong lòng buồn bực, cuối cùng cũng tới cửa biệt thự, nhìn thấy ánh đèn bên trong, tim của nàng đập nhanh một chút, cô ta đã trở lại………….

Nhìn thấy kim đồng hồ đã chỉ đến chín giờ rưỡi, Namtan lập tức đứng dậy bước ra ngoài cửa, rõ ràng em ấy cố ý, nhất định là em cố ý đối đầu với mình, được, em chờ đó.

Film đứng ở ngoài cửa do dự một chút, nàng vẫn là không nên đi vào, cứ rời khỏi đây trước, nhưng còn chưa kịp xoay người thì thấy cô đã mở cửa, từ trong nhà bước ra, bốn mắt nhìn nhau.

Nhìn thấy sắc mặt cực kỳ khó coi và lửa giận trong mắt của cô, Film nhịn không được rùng mình một cái, đột nhiên nhớ tới sáng nay cô đã để lại tờ giấy, bảo nàng phải trở về nhà trước sáu giờ, bây giờ nhất định là gần mười giờ rồi, cô nhất định đang nổi điên lên, nhìn dáng vẻ của cô dường như muốn ăn tươi nuốt sống mình………..

“Cô hẳn là nên biết hậu quả của việc chọc giận tôi.” Namtan gắt gao nhìn chằm chằm Film, giọng điệu vô cùng lạnh lùng, từng chữ từng chữ từ hàm răng nhả ra.

“Tôi………..” Film biết lúc này cô đang bùng cháy lửa giận, hết sức nguy hiểm, nàng không thể lấy bản thân và bạn bè của mình ra đùa giỡn, tất cả cứ để lại phía sau, không cần chọc giận cô ta, lùi một bước trời cao đất rộng, âm thầm hít thở, cúi đầu nói: “Thật xin lỗi, tôi biết chị bảo tôi phải trở về nhà trước sáu giờ, nhưng mà đêm nay tôi phải làm thêm, cho nên không có cách nào trở về sớm được.” Người đang đứng dưới mái hiên không thể không cúi đầu, được, nàng nhịn.

Làm thêm? Namtan ngẩn người một chút vì thái độ của em, vốn tưởng em sẽ cùng mình đối chọi gay gắt, hoàn toàn không nghĩ tới em sẽ giải thích, nhíu mày một chút, biểu hiện này không phải là em lấy lui làm tiến đó chứ? Có điều, lời giải thích của em, làm cho cơn tức giận của Namtan giảm đi đôi chút, hừ lạnh một tiếng: “Làm thêm? Không phải cho em một trăm năm mươi vạn sao? Tại sao còn cần phải đi làm thêm?”

“Chỉ có năm mươi vạn, bỏ ra mười vạn để thuê căn biệt thự này, còn lại một ít tiền, tôi còn phải trả nợ, số còn lại thì để dành chữa bệnh cho mẹ, vì để duy trì cuộc sống và có tiền đóng học phí nên tôi vẫn phải đi làm thêm.” Film nhìn cô, nói thêm.

[ Chưa có H được đâu =))) mình sẽ viết fic này dài dài cho tới khi Pluto được công chiếu]

°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°

⪡ • || By Laris || • ➣

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top