Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 5 : Hỗn độn

Film nhìn Ciize, trầm tư một chút, nhìn dáng vẻ của cô cũng không giống như người xấu, lúc này mới nói: “Nếu cô đến để giúp tôi thì tôi cũng xin nói rõ nhưng suy nghĩ trong lòng mình, cô bảo tôi đi cầu xin cô ta, cô ta sẽ đồng ý sao?” Vì cái gì nàng cảm thấy cô ta sẽ không.

“Chuyện này……….. Phải do chính cô cố hết sức, có làm so với không làm gì thì tốt hơn, phải không?” Ciize hỏi lại cô.

“Nói là nói như vậy thôi, đúng rồi, cô hẳn là luật sư đúng không? Nếu quả thật là vậy thì cô phải giúp tôi, cô hãy nói cho tôi biết, tôi phải làm như thế nào? Tình trạng của mẹ tôi như vậy thì thật sự không cần bồi
thường đúng không?” Film nhìn Ciize, tha thiết hy vọng cô sẽ cho mình một đáp án.

“Chuyện này…………” Ciize tạm dừng một chút, sau đó mới gật gật đầu:

“Nếu đối tượng không phải là cô ấy, thì có lẽ không cần bồi thường,nhưng thật đáng tiếc, đối tượng lại là cô ấy, cho nên, cô nắm chắc không có phần thắng, cô ấy có cả một đoàn luật sư tài giỏi, cô cảm thấy bản thân có thể thắng được hay sao? Bây giờ, cô không có sự lựa chọn nào khác, hoặc là bồi thường một trăm vạn, hoặc là để cô ấy lấy phòng, nếu cách nào cô cũng không thể thì chỉ còn một con đường cuối cùng, đó là đi cầu xin cô ấy.”

“Nếu cô có lòng tốt đến đây nhắc nhở tôi, làm cho tôi thức tỉnh, vậy thì cô cho tôi mượn một trăm vạn được không?” Đột nhiên Film thốt ra, lời vừa nói ra khỏi miệng mới cảm giác có chút không ổn, nhưng trong tiềm thức của mình, nàng không nghĩ sẽ đi cầu xin phụ nữ máu lạnh kia.

Sặc, Ciize ngây người ra một lúc, không nghĩ cô gái này to gan lớn mật như vậy, dám mở miệng mượn mình một trăm vạn, nhưng cô ấy quả thật rất khờ dại, lắc đầu cười nói: “Vô cùng xin lỗi, tôi không thể cho cô mượn,bởi vì tôi không được lựa chọn, tôi chỉ có thể giúp cô ấy.” Nếu để cho Namtan biết mình cho cô ấy mượn tiền, cậu ấy còn không ăn tươi nuốt sống mình sao?

“Tôi biết, là tôi đường đột, cám ơn cô.” Film gật đầu,cảm giác bản thân có chút buồn cười, vốn không quen biết, tại sao người ta lại vô duyên vô cớ cho mình mượn một trăm vạn chứ.

“Cô Film mà, lời nói của tôi không có sai đâu, về phần nên làm như thế nào, thì là chuyện của cô, danh thiếp này gửi cho cô, tôi đi trước, tạm biệt.” Ciize lấy ra tấm danh thiếp đặt trong tay nàng, sau đó xoay người lên xe…………

Film nhìn vào tấm danh thiếp trong tay, Tổng tài Tipnaree Weerawatnodom lập tức sợ đến ngây người, ánh mắt trừng lên thật to, người phụ nữ này không phải là người mà các bạn học của nàng vẫn hay bàn tán hay sao?

Namtan đi du học ở Mỹ, trở về cách đây hai năm, là vua của lĩnh vực kinh doanh kim cương đá quý, tiếp quản tập đoàn Tipnaree Tổng nghe nói hiện tại giá trị tài sản lên đến hơn một trăm triệu. Là người phong độ lịch lãm, làm việc mạnh mẽ dứt khoác, trên thương trường là một kẻ lãnh khốc vô tình, nhưng tin tức nhiều nhất về cô ta chính là, phụ nữ bên cạnh cô ta là ai? Cô ta đẹp gái như thế nào? Phong lưu đa tình ra sao?...........

Những chuyện này là do Film đi theo các bạn học nên nghe họ nói, nhưng nàng có nằm mơ cũng không nghĩ đến, người mà mình đắc tội lại là cô ta, máu trong cơ thể đều muốn đông lại, trách không được, người vừa rồi tới nói bản thân cô ta không được lựa chọn,xem ra, nàng chỉ có thể đi cầu xin cô ấy buông tha cho mình.

Nếu mẹ biết không có phòng ở, nhất định sẽ lại tự sát một lần nữa, cô không thể để cho mẹ chết, không thể để cho mẹ cảm thấy bản thân là gánh nặng của nàng.

Lần đầu tiên đi đến một tòa cao ốc văn phòng to lớn xa hoa như vậy, làm cho Film có chút khiếp đảm, đứng trước cửa một hồi lâu,nhìn thấy ánh mắt hoài nghi của bảo vệ, lúc này mới không thể không cố gắng lấy hết dũng khí bước vào……….

“Tiểu thư, xin chào. Xin hỏi cô đến có việc gì không?” Cô gái ngồi ở quầy tiếp tân khách sáo, lễ phép hỏi.

“Xin chào, tôi đến để……..” Film hít một hơi thật sâu

“Tôi đến để tìm tổng tài Namtan Tipnaree Weerawatnodom”

Hả, cô nhân viên tiếp tân hơi hơi sửng sốt, trên mặt lộ ra một vẻ khinh thường, lại thêm một cô gái ham mộ hư vinh, nhưng mà trong lòng lại lập tức dâng lên một tia hoài nghi, xem cách ăn mặc của cô ta, còn có gương mặt không trang điểm, thậm chí có chút giản dị, cô ta tới tìm tổng tài sao? Nếu đúng như vậy, thì con gái bây giờ đúng là
không có chỗ nào không dùng được………

Tiểu thư, cô có hẹn trước không?” Cô nhân viên tiếp tân nói với giọng điệu khách sáo, mang theo lạnh lùng.

“Không có.” Cô lắc đầu.

“Vậy thì vô cùng xin lỗi, muốn gặp tổng tài thì phải hẹn trước, nếu như không có hẹn trước, thì tôi không thể thông báo dùm cô được.”

“Nhưng tôi có việc gấp, nhất định phải gặp cô ấy, phiền cô giúp tôi thông báo một tiếng, nếu cô ấy không đồng ý gặp tôi thì tôi sẽ đi ngay.” Giọng nói Film ẩn chứa cầu xin, nhìn cô tiếp tân.

“Thành thật xin lỗi, tôi không thể làm như vậy.” Cô tiếp tân trực tiếp từ chối, tổng tài quả thật là hỉ nộ vô thường, cô cũng không muốn mất đi công việc này.

Film thấy nữ tiếp tân chắc chắn sẽ không giúp mình thông báo, vậy thì phải làm sao bây giờ? Cô phải vất vả lắm mới thuyết phục bản thân đi đến nơi này, chẳng lẽ cứ như vậy mà trở về tay không sao? Nhẹ nhàng chậm rãi bước ra cửa, không thể, nếu vào không được, vậy thì nàng sẽ ở trước cửa,chờ cô hết giờ làm việc.

Ciize cầm theo văn kiện, mới vừa từ trên xe bước xuống liền nhìn thấy nàng đang đứng tựa vào cây cột trước công ty, dường như đang đợi ai đó?

Film cũng nhìn thấy Ciize, vội vàng tiến lại gần.

“Xin chào, Ciize.”

“Xin chào, cô đến tìm Namtan sao? Tại sao không đi vào?” Ciize kỳ quái hỏi, thế là cô vẫn quyết định đến đây.

“Tôi không có hẹn trước, nên bọn họ không cho tôi vào.” Film cúi đầu nói.

“À, là tôi sơ sót, tôi đã quên mất, nếu người nào muốn gặp cô ấy thì phải hẹn trước.” Lúc này Ciize mới sực tỉnh

“Cô cùng tôi vào đi.”

“Cám ơn cô. Đúng rồi, tôi không biết phải xưng hô với cô như thế nào?” Film đi theo phía sau Ciize.

“Tôi tên là Ciize” Ciize nói.

Ciize trong lòng cô thầm nhắc lại một lần, dường như cô ta cũng là một người không tệ.

Cô trực tiếp dẫn nàng đến thang máy, sau đó đi đến văn phòng tổng tài, rồi mới nhìn nàng hỏi:

“Cô đã chuẩn bị tốt rồi chứ? Nhớ kỹ, mục đích mà hôm nay cô đến đây.”

“Ừm.” Film dùng sức gật gật đầu, nàng là tới để cầu xin cô ta, cho nên bất luận cô ta thế nào, chỉ cần cô ta buông tha cho mình là tốt rồi.

“Vậy chúng ta đi vào thôi.” Ciize trục tiếp đẩy cửa phòng làm việc của tổng tài ra.

“Ciize, cậu trở về rồi à, mọi chuyện giải quyết đến đâu rồi?” Nghe thấy tiếng mở cửa,Namtan buông tài liệu trong tay hỏi, đột nhiên nhìn thấy người đang đứng bên cạnh Ciize là Film, ánh mắt nheo nheo, mày nhíu lại hỏi:

“Cậu dẫn cô ta tới?”

“Không phải, là tôi tự mình tới, nhưng người ở bên ngoài không cho tôi vào, tôi mới xin Ciize dẫn tôi tới tìm cô.” Film giành nói trước, trong lòng thầm nghĩ không muốn liên lụy Ciize.

Ánh mắt Namtan nhìn lướt qua Ciize, sau đó lạnh lùng nhìn chằm chằm Film.

“Cô tới gặp tôi, có phải đã chuẩn bị đủ một trăm vạn rồi không?”

“Không phải.” Sắc mặt Film xấu hổ, lúng túng lắc đầu, sau đó ánh mắt nhìn thẳng theo dõi biểu hiện của Namtan gắt gao cắn chặt môi, hơn nữa ngày mới mở miệng:

“Tôi đến để cầu xin cô tha thứ, xin cô buông tha cho tôi.”

“Xin tôi tha thứ? Dường như cô không có nghe rõ lời tôi nói, cũng không hiểu rõ tính tình của tôi, nếu có thể tha thứ, tôi đã tha thứ từ lâu, chứ không đợi đến bây giờ.” Namtan thẳng thắn cự tuyệt nàng, một bạt tay kia giống như một cây gai nhọn, làm cho mỗi khi cô nhớ tới liền tức giận không thôi.

Bị Namtan trực tiếp cự tuyệt, sắc mặt Film lập tức trở nên đỏ bừng rất khó coi, nàng không biết phải làm sao?

Ciize đứng ở bên cạnh có chút không đành lòng.

“Namtan…………” Vừa định nói chuyện, liền thấy ánh mắt cô trừng lớn, bất đắc dĩ phải buông tay.

“Ok, tôi đi ra ngoài.” Hiểu rõ tính tình cô, nếu mình càng nói giúp cho Film, thì Namtan sẽ càng không bỏ qua cho nàng, bây giờ chỉ có thể trông cậy vào chính bản thân Film mà thôi.Film thấy Ciize rời đi, trrong phòng chỉ còn lại hay người bọn họ, đột nhiên nàng cảm thấy có chút áp lực, không khí trong phòng làm cho nàng có cảm giác hít thở không thông, Namtan đã cự tuyệt, nàng còn biết làm sao bây giờ? Nàng chưa bao giờ thấp hèn như vậy.

--------

Chỉ có gả về nhà tổng tài thôi chứ sao 🌚

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top