Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 9 : Nói Dối

Một đêm không ngủ, buổi sáng Film dậy rất sớm để nấu cơm, sau đó đặt trên bàn: “Mẹ, con đi học đây.” “Film, chạy xe cẩn thận một chút.” mẹ Nun nhìn nàng nói, nhìn thấy con gái vất vả như vậy, bà thật sự hận mình chết được, vài lần đã nghĩ đến việc chấm dứt sinh mạng, nhưng nghĩ đến con gái phải cô độc một mình, bà lại không nỡ…….

“Con biết rồi.” Film dắt xe đạp ra khỏi cửa.

Jane đứng trước cổng trường nhìn xung quanh, từ xa đã thấy nàng đi tới, vội vàng vẫy vẫy tay “ Film.”

“Jane” Film dựng xe bên cạnh, sau đó khóa kỹ lại, trong lòng đấu tranh rất phức tạp, khiến nàng cảm thấy khó chịu vô cùng.

“Đến đây với mình, dì Út đang đợi chúng ta đó.” Jane kéo Film đi đến quán ăn sáng nằm bên cạnh trường học.

“Dì Út.” Film và Jane cùng kêu lên.

“Hai đứa đến rồi à, ngồi xuống đi, đã ăn sáng chưa?” Dì Út hỏi.

“Ăn rồi.” Film vội vàng trả lời, tim đập thình thịch.

“Dì Út, nói vào vấn đề chính đi, tụi con còn phải đi học nữa.” Jane ngồi bên cạnh thúc giục.

“Vậy được rồi.” Dì Út lấy từ trong túi xách ra hai tấm chi phiếu và một chùm chìa khóa phòng đưa tới trước mặt Film, nói: “Đây là hai tấm chi phiếu, một tấm một trăm vạn, một tấm bốn mươi vạn, trên mặt có ký hiệu, con tự xem đi.”

“Một trăm bốn mươi vạn?” Film kinh ngạc nhìn cô, tại sao được thêm bốn mươi vạn?

“Dì Út, không phải một trăm vạn sao?” Jane hỏi những điều trong lòng đang nghi vấn.

“Trước hết hai đứa hãy nghe dì nói, một trăm vạn con dùng để trả nợ, còn bốn mươi vạn này là để con sắp xếp cho mẹ của con, dì đã nói với khách rồi, trong ba tháng này, con phải ở tại ngôi nhà dì đã thuê, như vậy mẹ con thì sao? Tốt nhất con hãy đưa bà đến bệnh viện để điều trị một thời gian, vốn dĩ dì sẽ lấy phí dịch vụ của chuyện này là mười vạn, nhưng vì nể mặt Jane, dì sẽ không lấy, để con thuê phòng ở. Còn chùm chìa khóa này, là chìa khóa của căn biệt thự GMM, số 2000, con hãy chuẩn bị thật tốt, tuần sau dì sẽ dẫn con đến đó, nhớ ăn mặc đẹp một chút, làm cho khách vừa lòng thì nói không chừng người ta sẽ bao dưỡng con thêm mấy tháng, lúc đó con nhất định phát tài.” Dì Út nói.

“Cám ơn dì Út, dì thật tốt.” Jane ôm cổ bà “Đúng rồi, dì Út, đối phương có dáng vẻ thế nào? Dì biết người đó không?”.

Film cũng khẩn trương nhìn dì, bản thân cũng muốn biết người mua mình có dáng vẻ như thế nào?Nàng sợ nhất những người đàn ông hói đầu, bụng bự, vẻ mặt ghê tởm……

“Yên tâm, là một người trẻ tuổi đẹp gáu, lại có nhiều tiền, còn về phần là ai thì dì không thể nói, đây là quy tắc, trừ phi chính cô ta tự mình nói cho con biết, được rồi, không phải hai đứa còn đi học sao, dì cũng có chuyện cần đi trước, tạm biệt.” Dì Út đứng dậy nói.

“Bye bye.” Jane vẫy tay với dì mình.

Film nhìn hai tấm chi phiếu và chùm chìa khóa đang đặt trước mặt, tay chân lạnh như băng, cô thật sự đã bán thân mình,nhưng mà tại sao lại là phụ nữ lại còn đẹp gái?quái gì đang xảy ra thế,chúa ơi………..

“Film, mau cầm lấy đi, không cần do dự, thật ra cũng đâu có gì, cùng lắm thì thất thân thôi? Bây giờ không ai quan tâm những chuyện đó đâu, như vậy cậu có thể giữ được phòng ở, còn có tiền cho bác gái đi khám bệnh, không phải tốt hay sao?” Jane cầm lấy chi phiếu và chùm chìa khóc bỏ vào trong túi xách của Film.

“Ừ.” Film gật đầu, nàng đã không còn đường lui nữa, “Cậu nói cũng đúng, ít nhất mình có thể giữ được phòng cho mẹ, còn có thể có tiền đưa mẹ đi khám bệnh, nhưng vấn đề chính là mình nên giải thích với mẹ như thế nào về số tiền này?” Nàng cảm thấy thật khó xử.

“Thì nói là mượn? Không được, rất gượng ép, bác gái sẽ không tin tưởng, nhưng làm thế nào trong một đêm có thể có được nhiều tiền như vậy?” Jane dùng tay xoa xoa đầu, cẩn thận suy nghĩ, đột nhiên ánh mắt sáng ngời, “Trúng thưởng.”

“Trúng thưởng.”…………….
.
.
.
Mẹ, con đã về.” “Dì ơi, con cũng đến thăm dì.” Trong tay hai người cầm rất nhiều thức ăn đi vào phòng, trên mặt tràn đầy vẻ vui mừng.

“Film,Jane sao hai con mua nhiều thưc ăn quá vậy? Tiền ở đâu ra?” Nun mẹ nhìn hai người, kỳ quái hỏi.

“Dì à, hãy nghe con nói.” Jane đi đến bên cạnh bà “Trong một lần con và Film hùn tiền lại mua vé số, may mắn đã trúng thưởng, một trăm vạn, trừ thuế ra thì còn lại được tám mươi vạn, con và Film mỗi người một nửa, hai người không cần lo lắng về tiền bạc nữa, dì cũng có thể có tiền đi chữa bệnh.”

“Trúng thưởng? Thật vậy sao?” Nun mẹ trừng to mắt, ngẩng đầu nhìn con gái mình.

“Là thật mẹ à, đây là do ông trời thương chúng ta, nên mới cho con gặp may mắn như vậy.” Film mỉm cười gật gật đầu, nhưng trong lòng lại cực kỳ chua sót, nếu mẹ biết nàng đã bán thân lấy tiền, nhất định sẽ sống không bằng chết, cho nên nàng quyết định không thể để cho mẹ biết.

“Thật sự trúng thưởng, thật sự trúng thưởng.” Nun mẹ có chút kích động không thể tự kiềm chế, ông trời quả thật đã thương xót bọn họ.

“Mẹ, mẹ đừng kích động.” Film sợ bà phát bệnh, vội vàng cầm lấy tay bà “Chúng ta có tiền, có thể đi chữa bệnh cho mẹ, lúc trước bác sĩ không phải đã nói rồi sao? Bệnh của mẹ đang có chuyển biến tốt, chỉ cần điều trị thêm một thời gian ngắn nữa, nhất định có thể khôi phục lại, ngày mai con sẽ cùng mẹ đến bệnh viện để liên hệ.”

“Không, mẹ không đi bệnh viện.” Nun mẹ liền lập tức cự tuyệt, “Số tiền này để dành cho con đi học, còn dư thì làm của hồi môn.”

“Dì à, dì đang nói gì vậy? Film đi làm thêm đã có tiền đóng học phí rồi, nếu bệnh của dì không khỏi, cô ấy làm sao yên tâm cho được? Lại nói, nếu dì an tâm tiếp nhận điều trị thì chính là giúp Film đó, dì xem, Film vừa đến trường, vừa chăm sóc dì, rất vất vả, nếu bệnh của dì khỏi hẳn thì dì có thể chăm sóc cho Film rồi.” Jane ở một bên vội vàng nói.

Lúc này  mẹ Nun mới nhìn con gái, lấy tay sờ sờ mặt của Film, nước mắt lập tức chảy ra, mấy năm nay quả thật đã liên lụy con gái rất nhiều, Jane nói đúng, mình phải điều trị cho dứt bệnh để còn chăm sóc con gái, lúc này mới gật gật đầu: “Được, mẹ đi.”

“Mẹ, mẹ nhất định phải khỏe lại.” Film giúp bà lau nước mắt, trong lòng cảm thấy chua xót không thôi.

“Đúng rồi, Film, trước khi mẹ đi bệnh viện, con mời Nanon về nhà ăn cơm nhé.” Nun mẹ cố ý dặn dò.

“Vâng, con đã biết, mẹ mau ăn cơm đi, tất cả đều là những món mà mẹ thích ăn nhất.” Film kéo mẹ ngồi xuống bàn ăn.

“Mời dì dùng cơm.” Jane cũng lôi kéo bà, hướng về phía Film  nháy nháy mắt.

•••

Cao ốc Tipnaree Tổng

“…………..Tốt lắm, bây giờ tan họp.” Namtan kết thúc câu nói cuối cùng.

“Tạm biệt, chủ tịch.” Mọi người đều đứng dậy, cầm tài liệu bước ra khỏi phòng họp.

Ciize xem đồng hồ, thu thập xong mọi thứ, vừa muốn đi ra ngoài, có lẽ cậu ấy đã quên chuyện kia rồi.

“Khoan đã, Ciize, dường như cậu đã quên một chuyện?” Namtan gọi Ciize lại.

“Có sao? Sao tôi không nhớ ra vậy?” Cậu giả ngu hỏi, thật không hiểu lần này cậu ta bị làm sao vậy? Tại sao lại gây khó dễ cho một cô bé.

“Cậu không nhớ? Cũng không sao, tôi nhớ là được rồi, đi thôi.” Namtan liếc Ciize một cái, cậu muốn xem thử, nếu cô không kiếm ra tiền thì tính tình có còn bướng bỉnh được nữa hay không?

“Namtan, tại sao cậu lại khó xử cô ấy làm gì?” Ciize bất đắc dĩ lắc đầu.

“Tôi thích thế.” Namtan ném cho cậu một câu, thật ra có đôi khi, chính mình cũng cảm thấy không thể giải thích được.
.
.
.

Chưa đến giữa trưa Film đã đứng trước cửa tiểu khu chờ bọn họ đến………… Nhìn thấy chiếc xe hơi màu đen có rèm che đỗ trước mặt mình, nàng biết bọn họ đã đến, cửa xe mới vừa mở ra, không đợi bọn họ xuống xe nói chuyện, nàng liền cầm lấy chi phiếu trong tay ném đến tay Namtan, “Đây là một trăm vạn, bồi thường cho cô, coi như chúng ta thanh toán song phẳng, từ đây trở đi không ai nợ ai, hy vọng say này không bao giờ gặp lại cô nữa.” Nói xong, quay đầu trở về nhà.

“Có cá tính.” Ciize nhìn theo bóng dáng của Film, cười khen ngợi “Có điều, một trăm vạn này làm sao cô ta có được?”

“Mặc kệ tại sao cô ta có, bồi thường là tốt rồi, chúng ta đi.” Sắc mặt Namtan khó coi, cô ta thật sự kiếm được một trăm vạn, vốn dĩ Namtan đã tính toán thật chu đáo, trước hết gây khó dễ cho cô một chút, sau đó buông tha cô, làm cho cô cảm kích mình đến rơi nước mắt, thật không nghĩ tới cô so với mình còn bướng bỉnh hơn.

“Này, người ta đã trả tiền lại cho cậu, cậu còn trưng cái mặt ỉu xìu để làm gì? Cậu nên vui vẻ mới đúng.” Ciize nói một cách hài hước.

“Câm cái miệng của cậu lại, đi uống rượu.” Namtan hung hăng trừng mắt liếc Ciize một cái, trong lòng cũng cảm thấy rất kỳ lạ, một trăm vạn này từ đâu mà cô ta có? Lúc này tiền đã tới tay, nhưng tâm lại thấy hoảng sợ……….

Ngày hôm sau, Film cùng mẹ đi đến liên hệ với bệnh viện, bác sĩ của bệnh viện đều quen biết họ, cho nên liền nhanh chóng sắp xếp cho họ một giường, lúc này cô mới gọi điện thoại cho Nanon.

“Film, có việc gì sao?”

“Anh Nanon, chiều nay anh đến đón em tan học đi, mẹ bảo em tối nay mời anh đến dùng cơm, anh có rảnh hay không?”

“Anh rảnh, đúng lúc anh cũng muốn tìm em, vậy em chờ anh nhé.”

“Vâng.”……………..

Sau khi tan học, Film bước ra khỏi cổng trường, đã nhìn thấy Nanon chờ sẵn bên ngoài, nhìn thấy nàng đi ra, liền vội vàng chạy lại đón: “Film………..”

“Anh Nanon, em muốn thông báo cho anh một tin tốt.” Vẻ mặt Film vui mừng nắm lấy cánh tay anh.

“Tin tốt gì mà làm em vui vẻ vậy?” Nanon nhìn thấy nụ cười tươi như hoa trên khuôn mặt Film, anh cũng vui mừng nở nụ cười.

“Anh biết không? Mấy hôm trước, em với Jane trong lúc cùng nhau về nhà đã vô tình mua một tờ vé số, may mắn lại trúng thưởng, chia ra mỗi người một nửa, em được bốn mươi vạn, rốt cuộc em cũng có tiền để tiếp tục chữa bệnh cho mẹ.” Film vô cùng phấn khởi nói.

“Trúng thưởng? Thật sao?” Gương mặt của Nanon hiện rõ vẻ vui mừng, kích động, lập tức ôm lấy nàng "Film quả nhiên là ông trời xót thương cho người tốt, rốt cuộc em không cần phải chịu khổ nữa.”

“Ừ, ngày mai mẹ sẽ đi bệnh viện tiếp nhận điều trị, cho nên, mẹ muốn mời anh đến nhà dùng cơm.” Film tựa vào trong lồng ngực anh, nhưng trong mắt không có vẻ vui mừng, trong lòng đối với anh chỉ có ba chữ, thật xin lỗi.

“Vậy chúng ta đi nhanh đi, lên xe.” Nanon bảo cô ngồi vào phía sau xe đạp, lướt nhẹ một cách nhanh chóng.

************************************

“Anh Nanon vào đi.” Film mở cửa ra, một bóng người liền đánh về phía mình: “Tôi đánh chết cô, cái đồ hồ ly tinh, tôi đánh chết cô, cho cô quyến rũ đàn ông nè………”

Theo bản năng nàng đưa tay lên đỡ, bốp, cánh tay bị mẹ đánh lập tức chảy máu………..

“Bác gái, bác bình tĩnh một chút, cô ấy là Film.” Nanon ngây ra một lúc, lập tức ôm lấy bà, lúc này đang nổi điên.

Nun mẹ lại nhìn anh, vẻ mặt trở nên vui mừng, nắm lấy tay anh, “Joong Archen, anh đã trở lại, anh thật sự đã trở lại…………., không , không đúng.” Bà lại lập tức trở nên phẫn nộ, lấy tay chỉ vào anh, “Nói, có phải anh trở về để ly hôn với em không? Anh nói đi…………”

“Mẹ, mẹ, con xin mẹ hãy bình tĩnh lại một chút………..” Film cố không để ý đến cánh tay đang chảy máu của mình, nắm lấy tay bà, nước mắt lưng tròng nhìn bà, mỗi lần mẹ phát bệnh, đều làm cho lòng nàng chua xót không thôi.

“Cô là hồ ly tinh, tôi đánh chết cô, đánh chết cô…………..” Nun mẹ lại hung hăng đánh vào phía sau lưng Film.

“Mẹ, con là Film……….” Film chỉ biết trốn qua một bên, nàng không thể đánh trả……….

“Film, tiếp tục như vậy không được, không phải em đã liên hệ với bệnh viện rồi sao? Bây giờ chúng ta hãy mang bác gái đến đó, không thể kéo dài tình trạng này của bà được nữa.” Nanon dùng sức nắm lấy tay bà kéo ra bên ngoài, nhìn thấy Film chịu ủy khuất mà cảm thấy đau lòng.

“Được.” Film lau đi nước mắt, cùng anh kéo mẹ lên taxi……

°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°°

⪡ • || By Laris || • ➣

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top