Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 14: Thứ 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

đang ngủ thì điện thoại Nghi reo không ngừng. mắt nhắm mắt mở bắt điện thoại lên nghe.

- alo, còn sớm nhá, đứa nào quậy chị đánh tét mông cưng à.

- hả?

- hả héo cái gì, cúp máy nhanh chị còn ngủ tiếp.

- thay y phục đi ra đầu hẻm đợi tui.

- hả?

lúc này nghi mới nhìn lại màn hình điện thoại, 2 chữ Bạch thiếu to đùng đập vào mặt cô.

- là anh? sorry.

- còn không mau chuẩn bi.

- biết rồi, mới sáng sớm, đi chơi có cần gấp vậy không.

- cô còn nói nhìu.

- thì đi nè, còn không cúp máy.

Bạch cúp máy cái mặt đanh lại, nhìn chầm chầm điện thoại.

- con nhỏ này dám nói chuyện với mình như thế.

đến rước cô, thấy cô ăn mặt giản dị anh nhìn 1 hồi rồi kéo cô lên xe chở ngay đến khu mua sắm Hoàng Kim mua rất nhiều quần áo, còn tự tay mang giày cho cô, khiến cho mọi người hét toán lên.

trong khi đó, Yến đang chán nản đi lanh quanh trong vườn, thì điện thoại reo.

- dạ, em nghe.

- thay y phục đi anh qua chở đi chơi.

- đi chơi, thật không.

- thật.

- há há đi liền.

cúp máy cái rụp chạy biến luôn vào phòng.

- mình còn chưa nói xong mà.

ở nhà ai đó, có người từ sáng sớm đã thức thay đồ thật đẹp chạy qua phòng hắn. đạp văn cái cửa chạy vào.

- Đằng Phong, thức, thức thức mau lên.

- bảo bối, sáng sớm em lại loạn gì đây.

- thức.

- có chuyện gì, sao ăn mặt đẹp vậy?

- đi chơi.

- đi chơi.

- uh, dẫn em đi chơi, Red land mới mở cửa hôm nay, em muốn đi.

- được rồi, em xuống nhà đợi anh xíu đi, anh xuống liền.

- nhanh nhá nhanh nhá.

ăn uống sơ sơ, hắn và nó ra ngoài.

đi chơi hết trò này đến trò kia, cái nó muốn chơi nhất chính là tào lượn siêu tốc ở đây, tốc độ nhanh, độ cao lớn, hành trình dài... vô cùng phiêu lưu, úng thứ nó thích.

- không được đi.

- tại sao chứ.

- trò đó có 1 khoảng đi và đường hầm rất tối.

- lúc đó anh bịt mắt em lại là được rồi chứ gì.

- nhưng anh lo.

- dẫn người ta đi chơi mà cái gì cũng cấm thì còn đi làm méo gì?

- trò nào cũng được, nhưng...

- muốn chơi mỗi trò đó thôi, muốn chơi, aaaaaa

- thôi được rồi, nhưng lên đó phải nghe theo lời anh nghe không hả?

- nghe nghe, nghe anh hết.

2 đứa nó vào ngồi yên vị mới phát hiện, Bạch - Nghi hàng 1, Cát - Ly hàng 2, Ngọc - Yến hàng 3. Long - Kì hàng 4, và cuối cùng là hai đứa nó Phong - Vũ hàng 5. không hẹn mà gặp, tất cả tụi nó cùng trê 1 chuyến tàu lượng. Yến la người hay để ý đông tây nam bắt nên ngó 1 hồi thì trợt phát hiện ra 1 chuyện lạ.

- Kì, Long, hai anh đi chung với nhau sao.

- hả?

hai cặp ở dầu củng quay xuống.

- Cát, Ly, Nghi, Bạch... wao, tất cả điều ở đây sao?

- Ngọc, Yến... hai người...

- đang hẹn hò.

- cái gì? - Hân Ly ngậc nhiên hét lớn.

- vậy còn 2 người cuối cùng là ai? - Nghi thắc mắt chỉ?

mọi người ngớ ra, chưa hiểu gì thì tàu tốc chạy, 2 cái mũ chùm đầu của hai đứa cuối dãy tốc ra, cả nhóm há hốc mồn. chuyến tàu lượn 1 vòng lớn sau hơn 15p mới về chổ. cả nhóm đi xuống, hắn kéo nó ra sau lưng.

- thầy... là thầy sao?

người đàn ông đang dẫn theo con nhóc trước mặt bọn họ không có điểm nào giống ông thầy chủ nhiệm của bọn họ cả.không mái tóc được chảy lên gọn gàng, không quần âu, áo sơ mi trắng tinh tế, mà thay vào đó là, áo thun trơn, áo khoác trùm đầu, giày bata cổ cao, cổ tay đeo vòng, lỗ tai cũng có đeo 1 chiếc đinh tán, trời ơi, ai đây, tay còn luôn nắm lấy tay người con gái phía sau.

- các em chắc nhận nhằm người rồi á.

- đứng lại, tụi em nhầm thế nào được đây. cô gái phía sau là ai.

- ể, đây là chuyện riêng tư của thầy nhá.

- thầy chịu thừa nhận là thầy tụi em rồi sao?

- uh... là thầy, thì sao chứ, thầy không được đi chơi sao?

- bạn gái thầy hả?

- các em đừng tòa mò.

Nghi, Yến, Ly tranh nhau hỏi, Đằng Cát dường như không có hứng thú. Tứ công tử thì khỏi hỏi cũng thừa biết cô gái kia là ai.

- Bạch Với nghi thì hẹn hò đi, hai người là sao đây Ngọc, Yến? - Long tò mò hỏi?

- ừ, thì, thì... - Yến ấp úng mãi không nói được.

- Đang hẹn hò đó, lạ lắm sao?

- không, không lạ.

nó ở phía sau bụm miệng cười khiến 1 lần nữa mọi người dồn lực chú ý về phía nó. hắn cao hơn nó lại bự hơn nó, nên có nhìn cũng chẳng thấy nó.

- khoang đã, sau hai anh lại đi chung.

- chúng tui không được phép đi chơi chung sao?

- ể hay chúng ta đi chung đi. - 1 câu nói của Nghi thốt ra khiến mọi người điều ngoái lại nhìn cô.

- cô chẳng phải IQ cao lắm sao? sao nói toàn chuyện ngu ngốc vậy? cô thấy ai hẹn hò mà đi nhóm lớn vậy không, muốn làm trung tâm chú ý sao? đi thôi.

Bạch nắm tay Nghi kéo đi, Ngọc không nói 1 lời cũng choàng vai Yến đi mắt, Kì Logn thì không biết đã đi tự khi nào.

- thôi, chào hai đứa nhá, coi như hôm nay chưa gặp thầy.

Ly há mồn, Đằng Cát ngáp dài chán nản.

đi chơi xong hắn cõng nó xuống nhà xe, ở trên lưng còn không quên khiều khiều tóc hắn.

- em đói không nhóc con.

- đói, đói chết đi được.

- vậy em muốn ăn ở nhà hay là ở ngoài.

- ở ngoài.

- ok. chìu em hết.

hai đứa nó đang nói chuyện vui vẽ đâu biết trong 1 chiếc xe gần đó có người đã dùng điện thoại chụp lại rất nhiều hình của bọn nó.

- cô chụp làm gì?

- kệ tui.

- phiền phức.

vâng người chụp chính là Hân Ly, cô ấy còn mang mối hận với nó và Đằng Phong, vậy cô ta có nhận ra nó, cô ta định làm gì với số ảnh này đây?




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top